Vương Phi Vạn Tuế

Chương 84



A Nhị nhìn " một người" bước từ xa tiến đến chỗ mình liền cảm thấy kỳ quái! rõ là lúc chiều hai người cùng vào cung... vậy vương phi đâu?

Không cần thắc mắc lâu, ánh lửa lập lòe phía xa đã soi rõ nam nhân đang " bế" một người vào lòng với tư thế khá là... không bình thường, lúc đến gần mới nhận ra đây là vương phi sắc bén của mình... hình như người đã say rồi!

" về phủ"

Tần Sở lạnh nhạt ra lệnh, cũng không quên dùng tay còn lại che chắn cho nàng không bị ồn trong lúc ngủ, nhanh chóng lên xe ngồi

A Nhị hiểu ý đánh xe trong im lặng, chậm rãi tăng tốc để về phủ sớm nhất

Im lặng một lúc, Liễu Vân cử động nhẹ ngồi dậy, tay chân vẫn gác lên người Tần Sở, miệng nhỏ lại hỏi, dường như nàng vẫn không an tâm

" vì sau chàng thích ta?"

" ta không biết... A Tam nói thích một người sẽ luôn nghĩ đến người đó, sẽ khó chịu khi người đó thân mật với người khác, sẽ vui vẻ nếu người đó chủ động quan tâm mình"

" vậy sao?... thích một người... có cảm giác như thế... nhưng ta không có cảm giác như thế... có phải huynh cũng nghĩ ta rất vô tâm không?"

Nhìn vẻ rối rắm trong mắt nàng, Tần Sở gần như hiểu vì sao nàng lại thẳng tính với bằng hữu như thế... nàng là không muốn có hiểu lầm trong bất kỳ hành động nào của mình làm ảnh hưởng đến mối quan hệ xung quanh mình!

" sẽ không!" là nàng quá để tâm nên mới không muốn quan tâm! càng quan tâm sẽ làm họ càng lún sâu vào ảo tưởng của chính mình

Nâng tay khẽ chạm vào gương mặt xinh đẹp của Liễu Vân, Tần Sở khẳng định chắc chắn câu trả lời của mình

Chỉ khi say Liễu Vân mới nhiều lời hỏi linh tinh như thế... vì trong lúc say nàng sẽ chẳng thể khống chế loại cảm xúc lúc này lúc khác của mình, lúc nãy vì quá hứng nên uống nhiều một chút... ai ngờ nồng độ khá cao nên rượu ngấm vào từng nơi trong cơ thể, dần dần ăn mòn đi lí trí sắc bén vốn có của nàng... đây cũng là lúc tính cách bám người của Liễu Vân bộc phát

Xe ngựa dừng trước cửa vương phủ, A Nhị ra hiệu cho quản gia cùng hạ nhân im lặng liền vén màn để Tần Sở bế nàng bước xuống, mọi người cũng chỉ khá kinh ngạc chứ cũng chẳng có hành động quá phận gì

Ây... Vương phi thật là... khác quá... haha..

Chân dài sải bước đến viện Bách Hoa, người còn chưa vào cửa đã thấy tiểu Lan nhanh nhẹn chạy ra đón người, nhưng vừa nhìn tới Tần Sở bế nàng liền sững lại nhỏ giọng hành lễ

" vương gia"

Tần Sở gật đầu, chân chẳng dừng lại chút nào mà đi thẳng đến phòng ngủ của Liễu Vân, vừa vào đã ngửi thấy mùi trầm hương phảng phất rất thoải mái, bình thường cũng chỉ vào chính viện chờ nàng, vào đây mới thấy quá khác lạ, nàng đặt khá nhiều kệ... không đựng sách, không chứa thuốc, không có gì cả!

Bàn trang điểm cũng chỉ có vài cây trâm, tính cá bộ trâm nàng đang cài cũng chưa đến năm bộ, lấy màu xanh ngọc làm chủ đạo

Ngoài ra cũng chỉ còn bàn trà, giường, cả căn phòng to rộng rãi chẳng còn lại gì!

Nhẹ nhàng đặt Liễu Vân xuống giường, vừa định ngồi dậy thì nàng lại nắm lấy vạt áo của Tần Sở ôm vào người nên hắn không thể đứng dậy để tiểu Lan giúp nàng vệ sinh đành bảo tiểu Lan đặt chậu nước ấm lên chiếc ghế gần đó rồi lui ra

Vắt khô khăn ấm lau mặt cho nàng, lại lau sơ qua tay chân rồi lại ngồi nhìn nàng ngủ, đôi mắt sắc bén lạnh nhạt được mi mắt đóng lại, giờ nàng như tiểu thiên thần đang ngủ say vậy...

Mùi trầm hương thoang thoảng mang lại cảm giác thoải mái, cộng với hương rượu có sẵn từ trước nên Tần Sở đã gục xuống giường ngủ lúc nào chẳng hay

.../ sáng hôm sau/...

Mặt trời vừa lên Liễu Vân đã tỉnh giấc, cả người đều khó chịu, đầu óc thanh tỉnh hơn nhiều lại chẳng nhớ nổi hôm qua khi mọi người về hết rồi thế nào... sao nàng có thể về phủ? quan trọng là vì sao Tần Sở lại ở đây? tiểu Lan đâu rồi?

Sắp xếp lại trật tự não bộ một chút, Liễu Vân nhẹ nhàng bước xuống giường đốt thêm ít trầm hương khác trong phòng, lấy chăn đắp cho Tần Sở, Nhẹ nhàng bước ra ngoài vệ sinh cá nhân

Tần Sở dù có tác dụng của trầm hương ngủ khá ngon giấc nhưng lại rất nhạy bén, nàng vừa cử động hắn liền biết nàng đã tỉnh nhưng vì tránh trường hợp không biết nói gì về tối qua nên vẫn im lặng nghe ngóng xung quanh

Loại trầm hương tối qua được thay bằng loại khác, mùi hương nhẹ nhàng nhưng không giống lắm, mùi hương này làm tinh thần hắn như được tiếp thêm năng lượng cực kỳ thanh tĩnh, loại tối qua giống như thuốc an thần giúp thả lỏng cơ thể dễ ngủ hơn

Chẳng nằm lâu phí thời gian, Tần Sở ngồi dậy vệ sinh để cùng nàng dùng bữa sáng, sau đó lại vào thư phòng duyệt tấu sớ

Liễu Vân bỏ qua khoảng kí ức mơ hồ tối qua mà cùng A Tứ bàn bạc một chút, dù sau A Tứ cùng nàng hành động đơn phương sẽ dễ hơn cùng người Dạ Nguyệt các, họ không rõ ý của nàng bằng A Tứ, chỉ có thể bảo hộ vòng ngoài... nàng cũng không muốn mất đi bất kỳ trợ thủ nào!

Hiện người của Dạ Nguyệt các đã an ổn vào kinh thành, giờ chỉ còn Tam hoàng huynh...

" ngươi cùng với Nhật hộ tống tam hoàng tử rời cung chuẩn bị đi... nhớ chú ý an toàn của huynh ấy một chút... đừng có quá tự mãn!"

" vâng"

" mọi việc vẫn theo kế hoạch! chỉ cần Tần Kha có động tĩnh liền tiến hành!"

" rõ!"

" đã tìm đủ hết chưa?"

" không thiếu thứ gì!"

" ừm"

Sắp kết thúc rồi... sẽ sớm thôi!

Để 70 người bảo vệ phủ thừa tướng, phụ thân đã có Ngũ Dạ lo, tiểu w cùng tiểu Phong và tiểu Ngọc sẽ đến trang viên cùng 40 người Dạ Nguyệt các và Nhị Dạ bảo vệ bọn trẻ, Nhất Dạ, Tam Dạ, Lục Dạ sẽ cùng nàng đánh trận này với 40 người còn lại, Tứ Dạ sẽ lo nhiệm vụ quản lý toàn Từ Tâm và nếu Lục thúc cần giúp đỡ sẽ có người đứng ra cứu nguy... át chủ bài thì vẫn chưa cần dùng!

( Dạ Nguyệt các có 150 sát thủ có năng lực)

Bên Tần Sở cũng chẳng cần lo nhiều, đa số đều tập hợp đầy đủ, hơn 13 vạn người có thể điều động... vấn đề hiện tại chính là chênh lệch số lượng và cách thức tấn công!

Do số lượng người quá lớn nên đã kinh động nhiều người, đương nhiên Tần Kha cũng biết rõ... chỉ là hắn không biết được kế sách quân ta mà thôi! tất cả nội gián hoạc bị xử trảm vì lộ tin tức hoạc không thể vào phủ nửa bước thì sao có thể nghe ngóng được tin báo? người biết đến kế hoạch phản công còn chưa đến mười người!

Lo trước lo sau, đa nghi tình kế suốt bao nhiêu năm lại sợ bị đổ vỡ vì một phút chần chừ, ba ngày sau đó Tần Kha liền hành động

Vừa nghe Tần Kha có động tĩnh 13 vạn quân liền tập hợp đầy đủ binh khí giáp sắt xông thẳng vào hoàng cung tấn công, Tần Sở cùng Tần Quốc dẫn đầu, nàng chỉ đứng sau nhìn thế cuộc một chút lại dẫn người mình đến Càn Thanh cung cứu phụ hoàng của mình, cho 20 người đến hậu cung bảo vệ An Quý phi cùng Thái hậu và Như Ý, 20 người còn lại theo nàng đột nhập vào Càn Thanh cung

Hôm trước đã điều xong thuốc giải, Liễu Vân để Nhị Dạ cùng 10 sát thủ có năng lực tốt hộ tống hoàng đế vào lãnh cung điều dưỡng, bên đó đã sắp xếp mọi vật dụng tiện nghi chẳng khách Càn Thanh cung nên nàng cũng không quá lo lắng mà chạy đến chỗ Tần Sở trợ giúp

Không phải nàng không tin nằng lực của Tần Sở mà bản chất của " hắn" thể nào nàng đã rõ như ban ngày! nếu không tới giúp chỉ e Tần Sở không sống nổi hết hôm nay!

Bên Càn Thanh cung chỉ cần xử lý vài top cấm vệ quân liền có thể vào, bên Tần Sở lại là cuộc chiến đẫm máu!

Cung tiễn thủ chuẩn bị sẵn sàng phóng tên, lại không nhằm vào cấm vệ quân mà chuẩn xác bắn vào các dãy nến trên giá, không thì chậu than, chậu sưởi, chỉ cần có lửa liền bắn tên vào!