Vương Tử Bạch Tuyết

Chương 7: Bonus 1:Bảy chú lùn gặp gỡ nhau như thế nào?



Rừng Tối ở phía tây vương quốc rất đáng sợ. Bên trong khu rừng có đủ loại cây cối cao to muôn hình muôn vẻ, lá cây đã lâu không rụng chen chút che kín hết một vùng trời, chạm đến tận những tầng mây chót vót kia.

Người dân ở vương quốc này chẳng có ai dám một mình vào sâu trong rừng, họ cho rằng khắp khu rừng toàn là dã thú hung tợn. Càng đi về phía tây thì cây cối càng dày đặc nên họ nghĩ đây là yêu quái thành tinh đang ngủ đông của khu rừng.

Tuy nhiên, thực tế thì ở phía tây chỉ có một bãi đất trống, ở giữa là một căn nhà gỗ tinh xảo sừng sững có ba anh bạn chung sống cùng nhau. Bọn họ chính là người lùn áo đỏ, áo cam và áo vàng.

Cả ba người lùn này đến từ một bộ tộc dâm đãng xa xôi với thân hình không cao cho mấy. Với những người dân trong vương quốc nọ, đầu của họ chỉ cao tới ngực của con người. Nhưng mà ấy, bọn họ có dương v*t to lớn trời sinh.

Những người lùn cũng không tự ái vì vóc dáng thấp hơn của mình, thậm chí còn giễu cợt hai chữ “người lùn” này. Họ còn sinh ra cảm giác kiêu ngạo vì thấn linh đã ban cho bọn họ những *** to, chất lỏng tiết ra từ gậy th*t cũng có tính kích dục. Chỉ cần lỗ nhỏ ngậm ăn dương v*t của họ, cũng sẽ dâng le khoái cảm dào dạt vì lẽ đó.

Dù cho là cúc huyệt hay hoa huy*t, không một ai có thể kháng cự việc bị bọn họ thao làm, chỉ có thể năm dưới thân bọn họ mà rên rỉ triều phun.

Ba người lùn này nghe được một lời tiên tri nên đến khu rừng này thám hiểm và khám phá được mảnh đất trống này.

“Y đúc với lời tiên tri! Nhìn đi! Có những cái cây xinh đẹp, cả những đóa hoa kia nữa.” Người lùn áo đỏ vươn cả hai tay, làm ra dáng vẻ đang ôm một thứ gì đó, nhắm mắt lại cảm nhận mùi hương lan tỏa trong không khí.

“Ôi hương thương này ngào ngạt biết bao nhiêu!”

“Mùi thơm nay có thể giúp chúng ta tràn trề sinh lực nữa đấy.” Người lùn áo vàng vui mừng ra mặt, vật lớn dưới quần đã độn lên một cái lều, bàn tay to lớn vuốt ve bên trên lại là của người lùn áo cam.

Người lùn áo cam thuần thục thủ dâm cho đối phương, cười nhạo: “Xem anh gấp gáp chưa này. Chúng ta còn cần xây một căn nhà, chờ mọi người đến đông đủ thì mới có thể gặp được báu vật mà lời tiên tri nói đến.”

“Việc này không thể trách anh ấy được, do mùi hương của mấy bông hoa này đấy.”

Người lùn áo đỏ cũng cởi quần, *** bự mau chóng nảy ra. Hắn đứng ra sau người lùn áo vàng đang tận hưởng quá trình tuốt ống, xoa nắn cặp mông vểnh của y.

“Haha, lần này đến phiên tôi làm anh nhỉ?”

Người lùn áo vàng đang sảng khoái lại có hơi không bằng lòng, miễn cưỡng lầu bầu nói: “Được thôi. Lần này tôi nằm dưới vậy. Con *** của hai anh mà làm tôi khó chịu, cẩn thận tôi sẽ ** chết các anh.”

Người lùn áo cam sục *** cho y lại cười dâm, móc ra vật lớn nhà mình, tay còn lại đang rảnh rỗi thì vỗ vỗ lên mông y, nói: “Có lần nào làm mà không khiến anh rên rỉ sung sướng?”

Áo vàng liếm môi một cái, mân mê cái mông của áo đỏ. Áo đỏ vội vàng tách ra khe mông giữa cặp mông rắn chắc cong cong, không thèm khuếch trương đơn giản gì mà vội vàng chen *** mình vào.

“A… Trời…”

Áo vàng đột nhiên bị cắm đến điểm dâm lập tức bắn ra, những ngay sau đó thì cứng trở lại. Đầu của y bị người lùn áo cam gì sát xuống, áo vàng hiểu ý đỡ lấy hông y, há miệng ngậm lấy *** của hắn.

“Ưm… Miệng anh làm việc cũng tốt ghê nhỉ… Ha… thật tuyệt…”

Áo cam ấn đầu áo vàng, dựa theo tiết tấu của áo đỏ cùng nhau rong ruổi trước sau. Áo đỏ rất biết quan tâm mà tiếp tục mân mê *** lớn đã cương của áo vàng, đồng thời cất lời an ủi.

“Lời tiên tri nói có cả thảy bảy người cùng nhau săn sóc một tên báu vật. Hai hôm nữa sẽ xuất hiện những người khác trong tộc dâm, đến đó cũng chưa chắc đã đến phiên anh bị ** mau như vậy.”

Áo vàng ưm ưm a a cùng lúc bị ** lỗ hậu và khuôn miệng, vươn tay xoa năn cái mông áo cam, cùng mò ngón tay vào giữa đùi của hắn. Áo cam hít vào một hơn, cắm rút kịch liệt hơn nữa, bên miệng lại buông lời bao dung, nói:

“Được đấy. Chờ sau đó để anh và áo đỏ cùng ** ta nhá. Có thỏa mãn chưa?”