Vương Tử Tiên Cá

Chương 1-2



Điểm mẫn cảm tức thì bị đâm chọc khiến tiên cá nhỏ cảm thấy xương cốt của mình nhũn ra, rất lâu sau cậu mới gắng gượng đánh vào lồng ngực của các anh. Tâm trạng của cậu vô cùng kích động, bơi lên phía trên. Đuôi cậu linh hoạt quẫy đạp, nhanh chóng đưa tiên cá nhỏ trồi lên khỏi mặt biển. Mái tóc màu vàng của cậu văng ra thật nhiều nước, từng giọt phát sáng lấp lánh dưới ánh trăng.

Ồ…

Thì ra đây là mặt trăng ư?

Giờ phút này, màn đêm nặng trịch bao phủ, bầu trời đã không còn màu xanh thăm thẳm buổi sáng. Nhưng sao trời xa xăm điểm xuyết, trời cao ảo diệu làm người khác lóa mắt như một thế giới mới tinh, phô bày trước mắt tiên cá nhỏ.

Tiên cá nhỏ phấn khởi mở to hai mắt. Thị lực của cậu rất tốt, có thể nhìn thấy bóng dáng nhà cửa thôn xóm thấp thoáng ở nơi xa, còn có những tàu biển khổng lồ, chậm rãi theo hướng gió lướt đi. Trên tàu có ánh đèn đỏ vàng chập chờn, cánh buồm căng phình. Trên boong tàu có một thanh niên xuất chúng ăn diện lộng lẫy đứng đấy, trông rất giống vương tử của vương quốc nào đó.

Thực tế thì thanh niên này đúng là vương tử ở một quốc gia ven biển. Hôm này là sinh nhật thành niên của anh, nên đặc biệt ra biển ăn mừng.

Tiên cá nhỏ chưa bao giờ nhìn thấy người nào như thế cả. Dưới đáy biển nhiều tiên cá kiều diễm, thiếu mất phần khí khái đàn ông. Người nọ lại có mày kiếm mắt sáng của lòa người, trông khí thế mạnh mẽ cực kỳ. Tiên cá nhỏ còn có thể cảm nhận được cơ bắp cuồn cuộn căng phồng dưới lớp trang phục kia nữa cơ.

Tiên cá nhỏ nhìn chăm chú vào vương tử đẹp trai, bơi theo bọt nước dưới tàu cả một đường. Ngay cả gió biển dần lên, mây đen dày đặc ùa tới từ lúc nào cũng chẳng hay. Gió lớn đáng sợ bất ngờ ào tới, giữa sóng to gió lớn, con tàu kia trông vô cùng đáng thương, chòng chành dường như chẳng điều khiển nổi mình, lắc lư giữa biển cả. Những người trên tàu cũng luống cuống vì con tàu bắt đầu phát ra tiếng gỗ nứt vỡ.

Bỗng nhiên, một trận gió to cuốn qua, cột buồm ầm ầm đổ xuống. Tàu lớn nghiêng ngả, nước biển tràn vào. Tiên cá nhỏ kinh hoàng trông thấy vương tử rơi khỏi con tàu vào trong nước. Cậu chợt nhớ loài người không biết sinh tồn trong nước biển, bèn vội vàng bơi tới chỗ vương tử té xuống. May thay, tiên cá nhỏ luôn để ý vương tử, cho nên cậu không tốn quá nhiều công sức đã tìm được nơi anh chìm xuống. Lúc này, vương tử đã hôn mê.

Tiên cá nhỏ ôm lấy vương tử, nâng đầu anh khỏi mặt nước. Thân thể của anh còn ấm, khiến cậu an tâm thở ra một hơn. Cậu đỡ hắn, quẫy đuôi cá nhanh hơn, theo hải lưu tìm đại một bờ biển mà bơi đi.

Chờ đến khi lên bờ, cuối cùng sao kim đã mọc giữa màn trời tờ mờ sáng.

Tiên cá nhỏ đặt vương tử ở lên bờ, không biết nên làm gì mà nhìn anh. Chàng trai vẫn còn nhắm mắt, nhíu mày, trông có vẻ cực kỳ khó chịu.

Tiên cá nhẹ nhàng vuối ve khuôn mặt của vương tử, muốn vuốt lông mày của anh giãn ra, nhưng cũng không hiệu quả mấy. Lúc này, tiên cá nhỏ nhớ lại lời kể của các anh. Đối với giống đực, xoa nắn chỗ ấy mới có thể làm người đó dễ chịu.

Tiên cá nhỏ chuyên tâm và lạng quạng sờ mó dưới hông của vương tử. Cậu cởi bỏ quần áo ướt sũng của anh, màu da lúa mạch còn hiện lên ánh nước. Tiếp đó, tiên cá nhỏ thấy được nhóc bự con giữa hai chân của anh. Không rõ vì sao, lại đang trong trạng thái bán cương.

Giống với các anh như vậy, được mình sờ sẽ thoải mái, chắc cũng không khác mấy đâu.

Tiên cá nhỏ hứng khởi vươn hai tay, nâng lên tên nhóc to lớn kia. gậy th*t có màu sắc hơi thâm, sau khi được tay nhỏ vỗ về thì lập tức cương cứng. Cậu cảm thấy vật trong tay lớn thêm hai vòng, giần giật và nóng phỏng cả tay cậu.

Lúc này tiên cá nhỏ để ý thấy lông mày của vương tử đã giãn ra. Cậu mừng rỡ cúi đầu, bắt đầu liếm láp vật vừa cứng vừa lớn của anh.

Vương tử tỉnh lại trong khoái cảm làm người ta lóa mắt. Dường như có cái gì đó mềm mềm ấm ấm trượt vòng quanh phân thân của mình, còn có một đôi tay nhỏ bao lấy nó khiến anh dễ chịu khôn xiết, làm anh không kiềm nổi mà muốn nhiều hơn.

Vương tử mở mắt, có hơi thất thần, muốn biết chuyện gì đang xảy ra. Anh có nhớ mình vô tình gặp nạn trên biển, nhưng tiếp theo đó, anh lại thấy một cảnh tượng khiến mạch máu sôi trào. Đam Mỹ Hay

Một gương mặt xinh đẹp đang vùi đầu dưới háng của mình, mái tóc ướt sũng dán lên tấm lưng trần, đường cong mảnh mai nọ khiến ngươi khác phải nghĩ vu vơ, kéoo dài một mạch đến đuôi cá màu đỏ óng ánh dưới ánh nắng. Mà chủ nhân của những thứ diễm lệ này đang nằm trên người mình, lúc thì tuốt súng lúc thì liếm mút dương v*t của anh.

“Ha…” Vương tử thở hổn hển rên rỉ, không biết vì kinh ngạc hay vì sung sướng.

Tiên cá nhỏ cảm giác người này có động tĩnh, cậu ngạc nhiên ngẩng đầu: “Ôi, anh tỉnh rồi này.” Cậu ngây ngô hồn nhiên nói: “Quả nhiên cách này có thể khiến anh tỉnh lại.”

Khoái cảm bất ngờ gián đoạn, vương tử chỉ cảm thấy dưới thân cứng đau đớn. Anh ngồi dậy, không màng tới lòng cảm kích tiên cá nhỏ đã cứu anh, không màng tới cảm giác sợ hãi thán phục trước sinh linh mỹ lệ có một cái đuôi thần kỳ ở thân dưới, anh nửa khẩn cầu nửa thở dốc nói: “Ôi thân ái, cầu xin em, đừng ngừng lại.”

Tiên cá nhỏ giật mình. Đúng rồi, nếu như không lấy được chất dịch trắng kia ra thì sẽ rất khó chịu. Cậu vui vẻ nắm chặt lấy gậy th*t của vương tử một lần nữa. Lúc này cậu ngồi ngồi cạnh vương tử, dán lên bờ vai của anh mà ra sức tuốt súng cho gậy bự của anh.

Không biết làm sao, cảm giác đồ chơi nóng rẫy trong lòng bàn tay khiến tiên cá nhỏ có chút hứng tình. Khuôn mặt nhỏ xinh của cậu đỏ bừng, vảy cá mềm che chắn cửa hang động thịt của hoa huy*t cũng co vào, lộ ra cánh hoa hồng nhjat, đang mấp máy chảy ra ái dịch.

Đôi tay mềm mại như không xương bao lấy gậy th*t lớn của vương tử, còn có khoái cảm mất hồn hơn bất kỳ cái lỗ thịt nào, khiến anh sảng khoái nhếch cằm.

“Em là… tiên cá sao?” Vương tử nhỏ nhẹ hỏi.

“Đúng vậy…” Tiên cá nhỏ đỏ bừng cả mặt, tựa như lại nhớ đến điều gì đó lại bổ sung thêm: “Nhưng xin anh đừng kể với ai là đã gặp em được không?”

Vương tử đồng ý, nhịn không được ôm lấy eo của tiên cá nhỏ, để cậu càng thêm kề sát vào anh. Anh nhìn thoáng qua cặp vú to tròn mềm mại của đối phương, miệng đắng lưỡi khô hơn nữa. Anh không chịu nổi, thăm dò vươn tay, nhẹ nhàng đụng vào, nói: “Liệu anh có thể chạm vào đây không?”