Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 764



Người còn lại là một người đàn ông mặc áo choàng đen.

Người này có hơi thở trầm ổn, ánh mắt sắc bén, khi di chuyển, thậm chí còn khiến không gian xung quanh cơ thể gợn sóng...

"Võ Thần Cảnh sao?"

Lâm Phong nheo mắt lại.

Anh có thể cảm nhận rõ ràng rằng người đàn ông mặc áo choàng đen mạnh hơn nhiều so với Võ Thánh bình thường, linh khí trong cơ thể đã cô đọng đến mức mắt thường có thể thấy, gần như đã hóa lỏng!

Đây chính là sự khác biệt giữa võ đạo và tiên đạo!

Adv

Võ đạo không cần linh căn, ban đầu chỉ cần đã thông hai mạch Nhâm Đốc, tu luyện nội lực, lấy nội lực nuôi dưỡng kinh cốt, chờ đến khi có thể chịu được sự tấn công của linh khí thì có thể hấp thụ linh khí trời đất!

Linh khí hấp thụ tập trung ở trong võ hạch, trải qua quá trình nén lại nhiều lần, từ đó phá vỡ giới hạn, lấy võ nhập tiên!

Còn tiên đạo ngoài việc phải hấp thụ linh khí, còn phải cảm ngộ đại đạo trời đất, từ đó hồn thể viên mãn, vượt kiếp thành tiên!

Đây là hai con đường tu tiên khác nhau!

Adv

Chỉ là võ đạo phổ biến hơn một chút, cũng dễ dàng hơn một chút, chiến lực cũng yếu hơn một chút!

Mà lúc này.

Phùng Mục Trần thấy Long Soái đến, ánh mắt hơi động, lập tức tiến lên một bước nói:

"Long Soái, ông đến đây..."

"Phùng Mục Trần, cậu im lặng đi đã!"

Long soái cắt ngang lời của Phùng Mục Trần.

Sau đó, ông ấy chuyển ánh mắt về phía Lâm Phong, trong mắt có chút phức tạp.

Ngay tối qua.

Một đám lão già bọn họ còn bàn bạc việc đến gặp Lâm Phong để xin lỗi!

Không ngờ hôm nay lại xảy ra chuyện lớn như vậy!

Thế gia tu tiên nổi giận, chuyện này chắc chắn không thể giải quyết ổn thỏa được!

"Lâm Phong! Tối qua Lận Vô Song bị người ám sát, trọng thương nguy kịch, cậu có biết không?"

Long soái hỏi.

"Đại Phật Nhạc Sơn à, nói thẳng mục đích của mấy người đi!"

Lâm Phong hờ hững nói.

Long soái nghe vậy thì khóe miệng hơi giật giật.

Ông ấy có chút không hiểu, sao mình lại biến thành Đại Phật Nhạc Sơn rồi!

Mà ngay lúc này.

"Đừng ở đây mà nói nhảm!"

Người đàn ông áo đen bên cạnh lạnh lùng nói:

"Trong bữa tiệc tối qua, cậu và tiểu thiếu gia nhà tôi xảy ra xung đột, tối đó tiểu thiếu gia nhà tôi về thì bị người khác ám sát! Chuyện này có phải do cậu làm không?"

"Tôi cần phải ám sát sao? Bình thường tôi muốn giết ai, tôi sẽ giết ngay tại chỗ!"

Lâm Phong nói.

Người đàn ông áo đen nghe vậy thì lập tức cười lạnh một tiếng, đáp lại:

"Cái này không phải do cậu nói là được! Tôi phải đưa cậu về Côn n, điều tra một phen!"

"Ông có bản lĩnh đó à?"

Lâm Phong cười khẩy một tiếng.

Trực tiếp đưa tay lớn ra chụp về phía người đàn ông áo đen!



Người đàn ông áo đen sắc mặt lạnh lùng, không có ý định né tránh, trực tiếp đối chưởng với Lâm Phong!

"Ầm!"

Hai người đối chưởng, phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa!