Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc

Chương 142



Hoàng Ngọc Hảithì thào mở miệng, co quắp ngồi trên mặt đất, giờ khắc này, hắn không thể chống lại Sở Trần.

Dinh thự nhà họ Hoàng rất lớn, Sở Trầnchuyển mấy vòng, nhưng vẫn chưa tới khu vườn sau.

Bước chân phía sau đã đuổi kịp.

“Đạo hữu, xin dừng bước.”

Khuê Lâm Đạo Tôn đi tới, “Không biết Hoàng Ngọc Hải có cái gì đã

đắc tội tới đạo hữu, còn mong đạo hữu rộng lòng tha thứ. Bất quá, để tỏ rõtâm ý của Hắc Hồn Sơn, ngay lúc này, Hắc Hồn Sơn đã đem Hoàng Ngọc Hải trục xuất ra khỏi sơn môn.”

Sở Trần giật mình.

Hắn ngược lại không nghĩ tới, Đạo Tôn của Hắc Hồn Sơn lại đột nhiên đuổi theo và nói ra những lời như vậy.

Hoàng Ngọc Hải thực sự đã bị trục xuất khỏi sư môn.

“Đây là chuyện nội bộ của Hắc

Hồn Sơn các ngươi, không cần phải báo cáo cho ta.”

Sở Trần xua tay, cũng không có ý định giao tiếp quá nhiều với Khuê Lâm Đạo Tôn, “Ta phải đi tìm vợ ta.”

Nhìn thân ảnh Sở Trần rời đi, ánh mắt Khuê Lâm Đạo Tôn nhàn nhạt lau đi một tia nóng rực.

“Có nhẫn thần bảo vệ ngày sinh tháng đẻ, thân phận phải bậc nào tôn quý.”

Khuê Lâm Đạo Tôn lẩm bẩm, “Trên đời này, bên trongKỳ môn,

người có thể tạo ra chiếc nhẫn thần bảo vệ ngày sinh tháng đẻ, chỉ đếm trên đầu ngón tay. Hơn nữa, tất cả những người này đều ở cúng một nơi …”

“Sinh nhật của Sở Trần được bảo vệ bởi nhẫn thần, điều đó có nghĩa hắn là đệ tử của Cửu Huyền Môn!”

Khuê Lâm Đạo Tônhai tay vô ý thức run lên một cái.

Hắn vậy mà suýt chút nữa đi đối phó với đệ tử của Cửu Huyền Môn, đây không phải là động thủ trên đầu thái tuế sao?

Thiên hạ Kỳ môn, Cửu Huyền vi tôn.

Khuê Lâm Đạo Tônthậm chí không kịp chờ đợi, nóng lòng muốn phân rõ ranh giới với Hoàng Ngọc Hải.

Hắn sợ Cửu Huyền Môn mà tức giận thì Hắc Hồn Sơn sẽ biến mất trong tích tắc.

“Trẻ tuổi như vậy đã là đệ tử của Cửu Huyền Môn, người này phải có địa vị nhất định trong Cửu Huyền Môn.”

Khuê Lâm Đạo Tôn biết rất rõ

rằng mặc dù Cửu Huyền Môn thỉnh thoảng sẽ tuyển một nhóm đệ tử, đều là chọn người mạnh nhất trong chiến đấu sinh tử. Cuối cùng có thể trở thành đệ tử của Cửu Huyền Môn đều là những lão giang hồ trong Kỳ môn.

Những người trẻ tuổi ở Cửu Huyền Môn chắc chắn thuộc về bản mạch của Cừu Huyền Môn, do Cửu Huyền Môn bồi dưỡng từ nhỏ đến giờ.

“Thảo nào lại coi thường Hắc Hồn kỳ trận của ta, có thể dễ dàng phá vỡ trận pháp chỉ Càn

Khôn Bộ, hắn chính là Cửu Huyền đệ tử!”

Khuê Lâm Đạo Tôn càng nghĩ càng hưng phấn, hắn thậm chí còn muốn đuổi kịp Sở Trần lôi kéo làm quen, nhưng mà nhìn thái độ củaSỞ Trần vừa rồi hiển nhiên, hắn đối với Khuê Lâm Đạo Tôn không có hứng thú.

Khuê Lâm Đạo Tôn chỉ có thể thở dài và quay người rời đi một cách bất đắc dĩ.

Bữa tiệc đêm trong nhà họ Hoàng còn chưa chính thức bắt đầu, Sở Trần đã đi tới, cảm nhận

được bầu không khí náo nhiệt của đêm nay.

Hoa tươi ở khu vườn sau trang trí trên nhũ’ng cái bàn được thiết kế tinh xảo với nhau khiến người ta có cảm giác như đang ở trong không gian hoa bướm bay lượn, những vị khách đến trước đang bàn tán xôn xao.

“Anh rể.”

Tống Thu nhìn thấy Sở Trầnliền kêu lên một tiếng, đột nhiên nhận ra mình hơi lớn tiếng, vội vàng che miệng lại.

Sở Trần nhìn qua có chút giật mình.

Tống Nhan đêm nay nhất định là đóa hoa đẹp nhất.

Theo quan điểm của Sở Trần, sự xuất hiện của Tống Nhan trong bữa tiệc của nhà họ Hoàng tối nay nhất định sẽ trở thành tâm điểm chú ý của toàn trường.

Sở Trần đã định sẵn sẽ làm hộ hoa sứ giả cho đêm nay.

Nhưng bây giờ, nơi Tống Nhan và Tống Thu đang ngồi, phương viên trong vòng mười mét không

có bất kỳ ai.

Phảng phất cảm giác như tránh ôn thần vậy, từng người một đi qua đều tránh né.