ít nhất, ông ta có thể dùng sức lực của mình để chiến đấu.
Khi tất cả mọi người đều đang khinh thường và chế giễu Tống Gia, ông đã cho tất cả một phản ứng vang dội.
Vì danh nghĩa Tống Gia.
“Về phía Tôn Gia, để cho cái xương già ta đây đi qua đi.”
Tống Trường Thanh nói, “Động tác của Hoàng Gia đến rất nhanh,chúng ta ngay buổi sáng nay phải hợp lực lập phương án đối phó với tình huống hiện tại.”
“Mỗi nhà tự đi thật quá phiền phức.”
Sở Trần nói, “Chúng ta hãy đặt trước khách sạn, hẹn ngày mai, các nhà cùng nhau gặp mặt và bàn bạc trực tiếp.”
Tống Thiên Dương sửng sốt,
không nhịn được nữa mà nói, “Nếu như chúng ta chủ động tới cửa, sẽ càng có thành ý hơn.”
“Chúng ta cùng mỗi nhà là hợp tác bình đẳng.”
Sở Trần nói, “Thậm chí có thể nói lấy Tống gia làm chủ, đem các nhà tập hợp, cùng một chỗ thương thảo đối sách, mới càng thêm dễ dàng vạch định kế sách cụ thể.”
Sở Trần nhìn Hạ Ngôn Hoan, “Hạ tiên sinh cảm thấy lần này, Tống Gia có bao nhiêu phần thắng?”