Mạc Nhàn gật đầu, “Vô Ưu, bây giờ conhẳn đã rõ ràng, Sở Trần giao Tinh Vân Lệnh cho con là có
y gì?”
Vô Ưu Môn chủ
Mạc Vô Ưu giờ đã hiểu.
Ngay từ khi Sở Trần gọi cô là Vô ưu Môn chủ, cô liền chân chính là Tinh La Môn Chủ.
Không có gì phải bàn cãi.
Cho dù là đương kim đại diện cho Môn Chủ củaTinh La Môn hiện tại cũng không dám nửa câu phàn nàn.
“Khó trách …” Mạc Vô Ưu lẩm bẩm, “Sở Trần hoàn toàn không đem Thanh Dương Phái để trong mắt,cho dù Thanh Dương Phái là một đại phái chính thống, nhưng so với Cửu Huyền Môn, đơn giản là không đáng nhắc tới.”
Đôi mắt Mạc Vô ưuquét qua một tia kiên định, “ông nội, con nhất định sẽ đem Kỳ môn thuật củaTinh La Môn tuyên truyền rạng rỡ. ông nội, ông cũng phải mau khỏe lại đi, con đường này nếu như Vô Ưu một mình bước đi, sẽ rất khó khăn.”
Mạc Nhàn nhẹ gật đầu, “ông nội nhất định sẽ khỏi bệnh.”