Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc

Chương 593



Người đàn ông lúc này nhịn không được lại mỉm cười nói một câu, “Nói thật, nhà cái thích nhất dạng đồ đần như thế này

Mặt Lương Xuyên nhất thời nóng lên, anh ta chính là ‘kẻ ngốc’ mà người đàn ông đang nói.

Số tiền đặt cược của Lương XuyêntạiVĩnh Dạ thường không lớn nên anh ta thường chọn một số tỷ lệ cược cao để đánh lấy may rủi.

Lương Xuyên ngẩng đầu nhìn thông tin về Sở Trần trên màn hình lớn.

Tông sư quyền giới trẻ nhất tỉnh Quảng Đông.

Đánh bại Hoàng Phủ Hòa Ngọc.

Nhập mật khẩu: 9967

Vào google truy cập web nhayhȯ. čom mới nhập được mật khẩu bạn nhé.

Phần chiến tích này thực sự chẳng là gì ở Vĩnh Dạ, mà lại… Sở Trần mới hai mươi ba tuổi.

“1 ăn 50, chẳng trách lại có tỷ lệ cược cao như vậy.”

Lương Xuyêncảm thán một tiếng, dụng cụ cược trong tay đã nhắc nhở, cho biết thời gian đếm ngược đặt cược còn hai phút.

Ánh mắt của Lương Xuyêntừ đầu tới cuối không thể rời được tỷ lệ cược ‘Sở Trần thắng’.

Vạn nhất thắng thì sao?

Giọng nói này cứ vang lên trong đầu anh ta … Nhưng mà, người đàn ông bên cạnh đã nói rằng chỉ có kẻ ngốc mới đánh cược như vậy.

Lương Xuyênvô ý thức thu mình lại, cuối cùng vẫn là tỷ lệ cược 1 ăn 50 cám dỗ anh ta thành công.

‘Sở Trần thắng’, năm ngàn.

‘Năm đến mười phút để kết thúc cuộc chiến’, năm nghìn.

Vì sợ người bên cạnh nhìn thấy, Lương Xuyên thao tác nhanh chóng, đặt cược xong liền nhìn lên màn hình lớn.

Hắn có chút hiếu kỳ, ngoài trừ hắn ra thì còn có ‘kẻ ngốc’ nào nữa, bah, một người có tâm hồn phiêu lưu mạo hiểm! Lương Xuyênlấy cái này để hình dung ra việc đặt cược của mình.

Sau thời hạn đặt cược kết thúc, số tiền đặt cược cụ thể sẽ xuất hiện trên màn hình lớn.

Một tiếng động lớn ngay lập tức vang lên khắp căn phòng.

Lương Xuyên cũng sững sờ.

Trên màn hình lởn hiện ra tùy

chọn ‘Sờ Trần thắng’, số tiền đặt cược là: 505000.

Điều này có nghĩa là ngoài 5.000 đồng của anh ta, còn có năm vạn đồng tiền đặt cược, cược là Sở Trần thắng!

“Nhiều người lạc quan về Sở Trần như vậy sao?”

Lương Xuyên ngẩng đầu lên, tuy rằng hắn đâ sớm phát hiện mọi người xung quanh tán gẫu, nhưng không có ai thừa nhận đặt cược cho Sở Trần thẳng.

Không ai muốn bị coi là một kẻ ngốc.

“Năm mươi vạn, chắc là của ai đó từ gian phòng phía trên.”

Một giọng nói đột nhiên vang lên, rất nhiều người đều nhìn lên căn

phòng phía trên.

Đặt cược tối thiểu cho gian phòng tầng hai là năm mươi vạn.

Số lượng khán giả trong phòng là 100 người, nhưng lúc này, hầu như tắt cả mọi ngưởi đều nhìn lên phương hướng của các căn phòng tầng hai, chì là, ở dưới tầng một, không thể nhìn thấy tình hình ở các căn phòng tầng hai.

“Đúng thật, ngoài kẻ ngu ngốc đánh cược năm nghln đồng, còn có đám thừa tiền phía trên đặt cược mà thôi.”

Người đàn ông bèn cạnh Lương Xuyên thở dài, hắn không dám nói những người ngồi trên các phòng là kè ngốc, có thể tùy tiện vung năm mươi vạn, đó là hạng người bạn không thể dây vào.

Đám người lộn xộn trong Vĩnh Dạ, không ít trường hợp đặt cược mười vạn đồng trong ván cược hôm nay, chẳng qua nhìn thấy cơ hội không nhiều, khó có thể tiêu nhiều hơn.

Trong căn phòng, đám người Sở Trần cũng sửng sốt một chút.

“Không ngờ, vậy mà vẫn có người mua cho ta thắng trận.”

Sở Trần nhìn INinh Tử Châu,

“Tiểu Châu, không phải là cậu đấy chứ?”

Ninh Tử Châu sững sờ, sau đó lắc đầu cười khổ.

Hắn ngược lại hy vọngSỞ Trần sẽ thắng.

Chỉ là hắn không có ý sẽ đánh cược.

“Thất Thất, chúng ta có thể tra ra ai đã đặt cược không?”