Xin Chào Ác Quỷ

Chương 63: Albert lập công



Sau khi từ rừng trở về, Albert tinh thần sáng sủa hẳn lên, trên đầu còn có một con gà đang đứng dang cánh, trông thập phần ngu ngốc. Một người một gà cùng lắc lư đi tìm Erik.

Mà bên này Erik đang nghiên cứu loại đá mà hắn lấy được sau khi đạt thành thỏa thuận với Thiên Ân. Mỏm đá phía Đông thành phố là sản nghiệp của Ân gia, mấy năm gần đây vẫn để đó không động đến, từ khi Thiên Ân lên nắm quyền, tất cả gia sản của Ân gia đều được tận dụng một cách triệt để. Sau khi định khai thác mỏm đá phía Đông thành phố để làm khu du lịch thì Thiên Ân phát hiện tại đó xuất hiện một loại đá lạ, loại đá đó nằm bên trong mỏm đá sau khi được khai quật ra mới thấy được.

Viên đá màu đỏ trong suốt được đặt giữa bàn, xung quanh nó như phát ra một loại năng lượng vô cùng lớn nào đó. Erik lại gần định đặt tay lên tảng đó đó thì bị Thiên Ân đánh vào tay một cái.

"Cẩn thận nó gây thương tích cho anh thì sao"

Khi khai thác tảng đá này đã có rất nhiều nhân công của Ân gia đã bị rút cạn sức mạnh mà ngất đi. Vì vậy Thiên Ân không muốn Erik mạo hiểm chạm vào nó.

"Không sao đâu" Erik nói "Tôi cảm thấy nó đang muốn tôi chạm vào nó"

Erik không hiểu vì sao, cảm giác rất muốn thử tiếp xúc với nguồn năng lượng bên trong tảng đá, có một sự huyền bí nào ở trong đây.

"Muốn chạm vào cũng không được" Thiên Ân tức giận, phồng má trừng Erik "Nhỡ xảy ra chuyện gì thì sao"

"Tin tưởng nam nhân của em"

Erik xoa đầu Thiên Ân rồi chạm tay vào viên đá màu đỏ đó. Thiên Ân chăm chú nhìn vào viên đá cùng Erik, để chuẩn bị nếu có vấn đề gì xảy ra sẽ kéo Erik chạy ngay.

Nhưng phát sinh cũng không giống như Thiên Ân dự đoán, chẳng có hiện tượng gì xảy ra cả. Khi Erik đặt tay vào viên đá, tất cả vẫn bình thường như không, chính bản thân Erik cũng không lý giải được rõ ràng. Hắn cảm thấy có một luồng sức mạnh không rõ luôn thôi thúc hắn, nhưng khi đến gần viên đá, chạm tay vào nó tất cả lại bình lặng đến lạ. Viên đá vẫn nằm yên trên bàn hệt như một viên đá bình thường xinh đẹp.

"Không có việc gì sao" Thiên Ân tò mò nhìn Erik.

Erik lắc đầu, tiếp tục sờ mấy lần, nhưng vẫn không có phản ứng gì đáng nói. Thiên Ân đến gần viên đá hiếu kỳ.

"Để em thử" Nói xong cậu đưa tay lại gần viên đá, cảm giác khác hẳn với lúc đứng xa nhìn, sức mạnh của cậu đang bị xáo động trong người.

Cảm giác này Thiên Ân không muốn có chút nào, đến khi Thiên Ân đặt tay vào viên đá, sức mạnh trong người cậu như bị cuốn đi, viên đá chết tiệt này hình như hút lấy sức mạnh của cậu.

Nhìn thấy sắc mặt Thiên Ân không được tốt, Erik kéo cậu lại ôm lấy cậu vào lòng, ánh mắt hắn sắc lạnh nhìn viên đá.

"Không sao rồi chứ" Erik nói rồi nhẹ lau đi mồ hôi lạnh trên trán cậu.

"Không sao, không sao" Thiên Ân cầm lấy tay Erik rồi tựa cả người vào lồng ngực anh "Viên đá này có thể hút đi sức mạnh của con người, nó có vẻ ẩn dấu nhiều bí mật, đúng là đồ đẹp thường không có cái nào tốt cả"

Erik vẫn lo lắng cho sức khỏe của Thiên Ân cấm cậu không được lại gần viên đá đó nữa, việc còn lại cứ để anh lo. Khi hai người đang quyết định rời khỏi phòng nghiên cứu thì gặp Albert đang lao vào, trên đầu anh còn có một con gà, nhìn đi nhìn lại trông rất là ngu.

Erik thật sự rất muốn nói không quen biết cái tên Vampire này, ngược lại Thiên Ân với tạo hình này của Albert lại rất là hứng thú mà nhìn Erik. Anh rồi có giống anh của anh ko, rất đáng trông chờ nha, thử tưởng tượng cảnh Erik mặt không chút cảm xúc, trên đầu có một con gà con đang ngồi. Nghĩ đến đây thôi là đã thấy vô cùng thú vị rồi.

Nhìn thấy vẻ mặt giảo hoạt, cả ý cười trên môi Thiên Ân, Erik biết ngay là cái đầu cậu lại đang nghĩ đến mấy ý tưởng quái gở mà.

"Nghĩ bậy bạ" Erik cốc Thiên Ân một cái.

Đúng lúc này Albert mặt mày vui vẻ, đưa chiếc bao đựng cánh tay của tên Long rồng mới nhặt được về cho Erik.

"Tặng em vs em dâu" Trên mặt còn hiện rõ hàng chữ, anh tặng đồ cho chú đó, mau khen anh đi.

Erik ghét bỏ cầm chiếc bao từ tay Albert rồi mở ra xem, thấy trong đó là cánh tay của một Long rồng, vẻ mặt của hắn rất chi là không cảm xúc. Thật sự không phải anh em ruột đúng không, sao lại đi nhặt cái tay về rồi đưa cho hắn, Long rồng bọn họ bắt được cũng không phải ít nha, còn sống hẳn hoi nữa. Giờ đây anh hắn đi nhặt cánh tay này về đúng là hắn rất muốn đá anh hắn ra khỏi tầm mắt.

"Cánh tay này có gì đặc biệt" Erik hơi nhíu mày hỏi, anh mà không cho hắn một lý do hợp lý chắc chắn hôm nay sẽ được cho ra chuồng gà.

Nghe Erik nói thế Albert mới nhớ ra. kể sơ qua về quá trình nhặt được gà con, thấy được Erik rất không thiện ý muốn nghe và muốn đánh nhau nên anh kể luôn việc tình cờ gặp đám U linh đang thí nghiệm thuốc trên Long rồng rồi nhặt được cánh tay này về... Đúng là đứa em xấu xí, một chút cũng không đáng yêu.

"Vậy là U linh lại tạo ra thứ thuốc gì mới, không mấy tốt đẹp rồi" Erik đặt chiếc bao lên bàn, ánh mắt nhìn Albert cuối cùng cũng có cảm xúc một tí, cũng miễn cưỡng coi là anh em một nhà.

Thiên Ân cũng nhìn Albert đầy khích lệ, vận may của anh hôm nay đúng là hên nha.

Nhận lấy con gà con từ trên đầu Albert, Thiên Ân yêu thích xoa xoa bộ lông mềm mại của nó.

"Nó tên là tiểu vàng, rất đáng yêu"

Albert nhiệt tình giới thiệu tiểu vàng cho Thiên Ân, còn cười chọc chọc nó.

Thiên Ân xoa xoa đầu tiểu vàng, cái tên quê mùa một chút nhưng không sao. Mềm mềm thật thích.

"Có sức mạnh lạ gì ở đây à" Albert nói, rồi nhìn quanh phòng.

Vừa nãy vào cửa mải khoe chiến lợi phẩm nên Albert không phát hiện ra điểm dị thường của viên đá trên bàn, giờ đây sức mạnh đó rõ rệt khiến hắn không khỏi chú ý.

Erik biết viên đá này không gây hại gì cho anh nên cũng mặc Albert làm gì thì làm. khi Albert đến gần viên đá, cảm giác của anh cũng giống y như Erik vậy, nhưng khi chạm vào nó thì chả có việc gì xảy ra. Albert khó hiểu cầm lấy cái tay của Long rồng để gần viên đá, một khắc đó mọi người trong phòng đều ngạc nhiên nhìn qua.

Năng lượng từ viên đá như có biến động lớn, dao động rõ rệt nha, Erik và Thiên Ân cũng hiếu kì chạy đến xem. Albert chạm nhẹ chiếc tay long rồng vào tảng đá, nguồn sức mạnh trong tảng đá như tìm được nơi muốn đến, đồng loạt chạy hết vào chiếc tay rời ra của Long rồng kia.

Thiên Ân nuốt nước miếng nhìn hình ảnh trước mắt, có thể dùng từ hết sức vi diệu để miêu tả. Tất cả như một dòng điện đỏ rực đi từ hòn đá chạy vào chiếc tay đó. Chiếc tay rời ra kia cũng có biến hóa rõ rệt từ khô héo thiếu sức sống dần dần trở nên bình thường như còn tồn tại trên cơ thể long rồng sống, rồi tiếp tục khiến tất cả ngạc nhiên hơn, chiếc tay này đang tiến hóa dần trở thành chiếc tay của con người, trắng trắng mềm mềm. Đúng là không thể tin được.

Sau khi sức mạnh được chuyển hóa hết, viên đá không còn đỏ trong như lúc trước mà trở nên đục ngầu hết sức bình thường. Thiên Ân cùng 2 Vampire trong phòng mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nhau rồi nhìn chiếc tay của " con người" trên bàn, cảm xúc hết sức vi diệu.