Xin Đỉnh Lưu Đứng Đắn Chút Đi

Chương 2: Sao anh ta lại tới đây?



Sau khi mở danh sách hot search trên Weibo, đứng ở vị trí đầu tiên đó chính là [Hành trình Khanh Khả Ngôn], phía sau tiêu đề còn được treo thêm một chữ "Hot" đỏ chói.

Người lên mạng thường xuyên đều biết, Khanh Khả Ngôn đã debut được bốn năm rưỡi nhưng vẫn luôn chăm chỉ đóng phim và hiếm khi lộ mặt trên các chương trình truyền hình, vậy sao có thể thoái thác công việc chỉ vì một cái show giải trí? Giả dối!

Sự việc xảy ra bất thường ắt có nội tình, một vài người ẩn danh suy đoán có lẽ Khanh Khả Ngôn đang yêu, bởi vì muốn ở cùng với bạn gái cho nên mới thoái thác công việc. Thậm chí còn hả hê kêu gọi các fan: Chuẩn bị sập nhà*.

* sập nhà: thuật ngữ mạng, có nghĩa nhóm fan sụp đổ khi idol nhà mình yêu đương hoặc có scandal, thường dùng là các fan nữ.

Fan của Khanh Khả Ngôn cào phím phản kích:

[Ha ha, Ảnh Đế yêu đương mà sập nhà cái gì? Nếu anh ấy công khai tôi sẽ chúc phúc cho anh ấy, anh ấy kết hôn tôi sẽ đi rút thưởng!]

[+1! Khanh Khả Ngôn không phải là idol, không cần dựa vào chu cấp của fan.]

[Lịch sử tình ái của chồng tôi khá là trong sạch, chỉ từng có một cô bạn gái thời đại học, những fan hâm mộ đều biết cả.]

[Mời đăng công khai "chuyện tình cảm chuyên chính của Khanh Khả Ngôn" tại đây.]

- --

Cùng lúc đó, tại trường quay show thực tế "Hôn nhân mô phỏng" bỗng tạm dừng ghi hình.

Đạo diễn dẫn theo nhân viên đoàn và thợ quay hùng hổ xông ra khỏi biệt thự, còn đi làm gì thì có trời mới biết.

Trong phòng chỉ còn lại năm người mắt to trừng mắt nhỏ, họ là những người vừa gặp nhau lần đầu nhưng rồi sẽ trở thành "vợ chồng" với nhau.

Diệp Linh ngồi bắt chéo chân chiếm vị trí trung tâm ở phòng khách, đang gọi điện chất vấn người đại diện với vẻ mặt rõ ràng rất không kiên nhẫn.

"Nam khách mời còn lại kia là ai? Xếp hạng nào? Dựa vào đâu mà dám kênh kiệu trước mặt tôi?"

Bên kia đầu dây, người đại diện của Diệp Linh hạ giọng thấp kém cầu xin cô ta chờ một chút.

Bùi Như Niệm thừa dịp lấy quà ra tặng cho Nguyễn Manh, quà là một con thú nhồi bông Pikachu.

Nguyễn Manh không có sức chống cự đối với các thể loại thú nhồi bông, cô ôm chặt nó vào lòng, yêu thích không buông tay.

"Thật đáng yêu, buổi tối tôi phải ôm nó đi ngủ!" Nguyễn Manh hôn nhẹ lên con thú bông đáng yêu, hai mắt lóe sáng nhìn chằm chằm vào vali và ba lô hình Pikachu của Bùi Như Niệm.

"Muốn sao?"

"Đúng đúng..." Nguyễn Manh gật đầu mạnh: "Gửi link cho tôi!"

Tình bạn giữa các cô gái rất đơn giản, chỉ luyên thuyên về quần áo túi xách, lại tán gẫu với nhau đôi chút chuyện trời mây và lịch sử yêu đương gì đó, rất nhanh đã trở thành bạn tốt với nhau lúc nào chả hay.

Hai nam khách mời khó dung nhập được vào chủ đề, thế nên dứt khoát cùng nhau trốn vào phòng chơi game.

Khoảng chừng hai giờ sau đó, nhân viên quay về và thông báo với bọn họ chuẩn bị ghi hình.

Nguyễn Manh và Bùi Như Niệm giúp nhau chỉnh sửa lại trang điểm, miệng thì cứ luôn cằn nhằn lải nhải.

"Nghe nói nam nữ khách mời phải bỏ phiếu cho nhau, chúng ta phải thật xinh đẹp để cho khách mời nam điên cuồng chọn chúng ta."

Bùi Như Niệm nhắc nhở: "Mỗi một khách mời nam chỉ có thể chọn một khách mời nữ."

"Ừ phải ha!" Nguyễn Manh kịp phản ứng lại, cau mày ủ rũ: "Nếu như tôi muốn giành lấy bạn diễn nam của cậu thì sao?"

Bùi Như Niệm thản nhiên đáp lời: "Không sao, chỉ là người cộng tác trong một chương trình truyền hình thôi, tôi có thể nhường cậu chọn trước."

"Vậy là có ý gì? Nó còn kích thích hơn cả giành bạn diễn nam đấy."

Bùi Như Niệm:???

Manh Manh, suy nghĩ của cậu thật nguy hiểm.

Diệp Linh ngồi chờ tận hai giờ đồng hồ, sắc mặt đã khó coi còn hơn hố phân chưa hủy, trên đỉnh đầu đã hiện rõ sự mất kiên nhẫn.

Nhân viên công tác thúc giục: "Cô Diệp, phiền cô cất di động đi. Cũng xin mời các vị khách mời khác chuẩn bị bắt đầu ghi hình."

Nói xong, nhân viên nhanh chóng chạy đi để đón tiếp nam khách mời thứ ba.

Bùi Như Niệm trông thấy được một dàn xe hào nhoáng thông quá lớp cửa kính, từng chiếc một dừng lại bên ngoài biệt thự.

Con đường này rất nhỏ, đoàn xe lên núi rồi chỉ có thể đi lùi trở xuống. Tóm lại, người này là ai mà lại phô trương như vậy, đáng để ekip phải tốn công tốn sức như thế?

Bên ngoài biệt thự, mấy chiếc xe việt dã đã dừng hẳn, cửa xe mở ra. Bảy tám người ăn mặc như vệ sĩ nhảy xuống khỏi xe, trên vai họ còn vác theo những vali đồ thật lớn.

Nhóm vệ sĩ đứng xếp hàng và đưa vali vào trong nhà, Diệp Linh cuối cùng cũng luống cuống.

Dựa trên số lượng và thương hiệu của những chiếc vali này thì đấy hẳn là một nam khách mời có thành tựu, hoặc là một người cực kỳ nổi tiếng, hoặc là có hậu phương vững chắc.

"Phô trương dữ dội nha, rốt cuộc là ai ấy nhờ?" Ngay cả hai khách mời nam cũng cảm thấy tò mò, cứ nhìn chăm chăm ra ngoài không chớp mắt.

Chẳng hiểu sao Bùi Như Niệm cảm giác tim mình đập rất nhanh, như thiếu điều muốn nhảy tót lên cổ họng.

"Ôi vãi! A a a...!" Nguyễn Manh nhìn thấy được người đàn ông bước xuống khỏi xe thì kích động hét chói tai.

Mấy khách mời còn lại bàn tán xôn xao.

"Ôi trời! Tôi có bị hoa mắt không đấy?"

"Đúng thật là anh ta ư? Ảo thật!"

"Này này, đỉnh lưu lượng tới quay một chương trình truyền hình về hôn nhân không có vấn đề gì chứ?"

"A a a...!"

Bùi Như Niệm bị ồn đến đau lỗ tai, cô bịt tai né vào trong góc, căng thẳng nhìn về phía cổng ra vào.

Sao anh ta lại tới đây?

- --

Vị nam khách mời thứ ba bước xuống xe, đôi chân dài thẳng tắp bước đi nhẹ nhàng.

Anh mặc quần dài cùng với áo choàng màu đen đơn giản, không đeo bất cứ phụ kiện nào. Chỉ với gương mặt như thiên thần hạ phàm, trích tiên* giáng thế đó cũng đã đủ khiến cho hàng chục triệu thiếu nữ điên đảo vì anh.

* trích tiên: tiên bị đày xuống trần gian.

Ngắm nhìn hết cả showbiz này, đàn ông có lực hấp dẫn kiểu như thế dường như chỉ có mỗi vị siêu sao đỉnh cấp lưu lượng này, đó chính là Khanh Khả Ngôn.

"A a a trời ạ là Khanh Khả Ngôn! Có đúng thật là anh không?" Nguyễn Manh hoàn toàn điên cuồng, cô vọt lên trước mặt Khanh Khả Ngôn gào thét: "Thầy* Khanh, tôi cực kỳ cực kỳ sùng bái anh, anh có thể ký tên cho tôi được không?"

* thầy/cô trong trường hợp này được dùng như kính ngữ, không mang ý nghĩa giáo dục

Cô gái này hoàn toàn quên mất mấy giờ trước đó mình còn nói "nữ nghệ sĩ phải có giá", rồi còn phải điềm đạm, thanh lịch, cao lãnh gì nữa.

"Có thể." Khanh Khả Ngôn tiếp nhận tập ký tên từ đôi tay run rẩy của Nguyễn Manh, sau đó gọn gàng viết xuống đó tên của mình.

"Cảm ơn thầy Khanh." Nguyễn Manh cảm động nói: "Sau này khi tôi chết đi rồi, nhất định phải chôn cùng với cái tập này."

"Phụt..."

"Ha ha ha!"

Mọi người xung quanh cười vang lên nhưng Khanh Khả Ngôn vẫn không có chút phản ứng nào, anh ung dung nhìn ngó bốn phía.

Ánh mắt của anh lướt ngang qua Diệp Linh, Diệp Linh thầm vui mừng trong lòng, vội bày ra tư thế quyến rũ và gợi cảm nhất.

Nhưng ánh mắt của Khanh Khả Ngôn không dừng lại quá 0.1 giây thì đã bị thu hồi lại, anh quay sang trao đổi cùng với đạo diễn.

Cùng lúc đó, trong nhà.

Khi Bùi Như Niệm phát hiện ra nam khách mời thứ ba chính là Khanh Khả Ngôn thì cuống quýt trốn vào trong một căn phòng trống với tốc độ ánh sáng, hai tay run rẩy cầm điện thoại liên hệ với trợ lý Quách Hân.

Bùi Như Niệm: Hân Hân, chị giúp em hỏi công ty xem có thể rút khỏi ghi hình của "Hôn nhân mô phỏng" không?

Bùi Như Niệm: [khóc ròng.jpg]

Quách Hân: Hợp đồng đã ký rồi, muốn rút khỏi thì phải bồi thường phí vi phạm đấy.

Bùi Như Niệm: Không thành vấn đề, em muốn rút.

Quách Hân: Cho dù em có xuất tiền bồi thường phí vi phạm, công ty cũng phải cân nhắc đến vấn đề uy tín và dư luận nữa, không thể đơn giản mà đáp ứng được đâu. Em muốn rút khỏi, cho một cái lý do thích đáng đi? Là ekip chèn ép em hay là nam khách mời lợi dụng em?

Bùi Như Niệm: Đều không phải.

Quách Hân: Vậy tại sao? Chẳng lẽ khách mời nam quá xấu, em không vừa ý ai?

Bùi Như Niệm:... Cũng không phải.

Bùi Như Niệm có lý do để rời khỏi, nhưng không thể nói với Quách Hân.

Gõ một chuỗi chữ thật dài trong khung chat, sau đó lại chậm chạp xóa đi và đổi thành: Xin lỗi, em lại làm phiền chị rồi.

Quách Hân cũng không rõ ràng lắm nên an ủi đôi câu, gửi sang mấy cái biểu tượng cảm xúc động viên cố lên.

“Cô Bùi, cô đang ở đâu?" Nhân viên công tác của tổ tiết mục liên hệ với Bùi Như Niệm thông qua tai nghe: "Buổi họp mặt các khách mời sắp bắt đầu rồi, mời cô tới tập hợp ở phòng khách tầng trệt."

"Được rồi." Bùi Như Niệm không muốn làm khó nhân viên, cô hít sâu một hơi rồi ra khỏi phòng, tự động viên chính mình.

Đừng nghĩ lung tung, Khanh Khả Ngôn đến ghi hình chương trình này chỉ là trùng hợp, trùng hợp mà thôi.

Gần năm năm chưa gặp, chắc hẳn anh ta đã quên cái tên Bùi Như Niệm này rồi.

Đúng! Chắc chắn quên rồi!

Bùi Như Niệm chậm chạp đi tới phòng khách.

Ekip chương trình bố trí một cái bàn dài dùng cho cuộc gặp mặt lần đầu, mỗi bên có ba chỗ ngồi, sắp xếp cho khách mời nam và nữ ngồi đối diện nhau.

Hai vị khách mời nam đã ngồi xuống, tách nhau ra ngồi ở hai bên, nhường vị trí Center ở giữa lại cho đỉnh lưu Khanh Khả Ngôn.

Diệp Linh cũng rất mưu mô, cô ta giành ngồi ở giữa để được mặt đối mặt với Khanh Khả Ngôn.

Nguyễn Manh trừng mắt, chán ghét ngồi ở bên phải cô ta.

Bùi Như Niệm không còn lựa chọn nào khác đành phải ngồi bên trái Diệp Linh, cười cười với người đàn anh ở đối diện.

"Tiểu Bùi à..." Đàn anh kia vừa định nói gì đó với cô, bỗng dưng bả vai vị vỗ một cái.

"A!" Đàn anh giật mình, ngẩng đầu lên thì bất ngờ trông thấy được gương mặt đầy sức hút của Khanh Khả Ngôn.

"Có thể cho tôi ngồi chỗ này được không?" Khanh Khả Ngôn có khí chất đế vương, cao không thể chạm, giọng điệu anh tuy bình bình nhưng vẫn mang theo sự dứt khoát không cho phép cự tuyệt.

"Có thể, đương nhiên có thể!" Người đàn anh đó đứng lên nhường chỗ cho Khanh Khả Ngôn.

Bùi Như Niệm bắt gặp ánh mắt hờ hững kia, lòng thầm hốt hoảng. Nụ cười dần dần biến mất, cô tuyệt vọng cúi đầu, ánh mắt né tránh như muốn nỗ lực làm giảm bớt cảm giác tồn tại.

Anh ta không nhìn thấy mình, không nhìn thấy mình, không nhìn thấy mình...

Bùi Như Niệm tự thôi miên bản thân, ý đồ muốn triển khai ma pháp gây mất trí nhớ cho Khanh Khả Ngôn, xóa bỏ triệt để quan hệ giữa hai người trong đầu anh, để cho những ký ức kia không còn nữa.

"À thì, hôm nay là lần đầu mọi người gặp mặt và đều chưa quen thuộc lẫn nhau, trước tiên thì từng người lần lượt giới thiệu bản thân đi." Đàn anh kiêm MC hắng giọng, lên tiếng đánh vỡ sự im lặng: "Tôi là Thiệu Thiên Lương, năm nay 28 tuổi, nghề nghiệp là diễn viên kiêm MC."

Nguyễn Manh: "Thiên Lương trong Thiên Lương Vương Phá sao*?"

Thiệu Thiên Lương sửa lời: "Là Thiên Lương trong táng tận lương tâm**."

* Thiên Lương Vương Phá: một cụm từ mạng, dùng để chỉ câu: Trời lạnh rồi, cho nhà họ Vương phá sản đi. Thiên Lương (天凉) ở đây mang nghĩa là "trời lạnh"

** Thiên Lương (天良) thứ hai mang nghĩa là "lương tâm", hai từ Thiên Lương này đồng âm, và từ Thiên Lương thứ hai mới đúng là tên của Thiệu Thiên Lương.

"Ha ha ha!" Nguyễn Manh cười đến thở không ra hơi, che bụng nói đứt quãng: "Chào anh táng tận lương tâm, em là Nguyễn Manh, vừa yếu mềm lại đáng yêu."

Hai người bọn họ giao tiếp một hồi khiến bầu không khí trở nên thoải mái hơn. Một nam khách mời khác cũng tiện thể giới thiệu theo: "Hi... Tôi là người mẫu Umi, mọi người cứ gọi tôi Mễ Mễ là được. Mọi người đều nói tôi là một người đàn ông đanh đá xéo xắt, họ nói trên đời này sẽ không có cô gái nào chịu nổi tôi. Vì vậy tôi mới quyết định tham gia vào chương trình này, thử nghiệm độ nhẫn nại của khách mời nữ..."

Vưu Mễ toát lên vẻ dịu dàng nữ tính, ánh mắt còn khêu gợi hơn cả khách mời nữ, mười móng tay dài được cắt sơn, ngôn từ cử chỉ đều viết rành rành ra một chữ "bitch".

"Này, đến cô rồi." Vưu Mễ vứt một ánh mắt khiêu khích sang Diệp Linh.

Diệp Linh tức giận như muốn bốc khói, nhưng vì ngại có Khanh Khả Ngôn ở đây nên mới miễn cưỡng kiềm chế lại, kéo ra một nụ cười giả tạo.

Đợi Diệp Linh giới thiệu xong, Bùi Như Niệm nhanh chóng nói: "Tôi là diễn viên Bùi Như Niệm, năm nay 25 tuổi, rất hân hạnh được làm quen mọi người!"

Nói xong, cô lại cúi đầu xuống và rụt người, như muốn hóa thân thành người vô hình.

Đáng tiếc, ông trời không để người được toại nguyện. Nguyễn Manh không chịu màn giới thiệu quá đỗi đơn điệu đó của cô nên liền bổ sung giúp người chị em một câu: "Niệm Niệm là cung Song Ngư đấy, ghép CP với Cự Giải là hợp nhất."

Vưu Mễ lắc tay: "Tôi không phải."

Thiệu Thiên Lương tiếp lời: "Tổng cộng chỉ có ba khách mời nam, tìm Cự Giải đâu ra chứ?"

Vừa dứt lời, Khanh Khả Ngôn lạnh lùng ngồi cạnh bỗng lên tiếng, ném ra hai chữ: "Là tôi."

"..."

Mọi người đều im lặng mất vài giây.

Hoạt động sinh nhật của đỉnh lưu đều có lên bài công khai, cho nên mọi người đều biết. Mọi người thoáng ngẫm lại một chút thì chợt nhớ:

Khanh Khả Ngôn đúng thật là cung Cự Giải!

Nhưng quan trọng không phải chuyện cung hoàng đạo đúng không?

Điểm mấu chốt ở đây là, dưới tình huống như vậy, Khanh Khả Ngôn tự miệng nhận mình là Cự Giải!

... Niệm Niệm cần ghép CP với Cự Giải.

... là tôi.