Xu Xu Đừng Khóc

Chương 69



ko phải bạn gái thì thôi, còn ko được là bạn thân, đừng nói là người bạn rất thân..

miếng bò trở nên dở ẹc. +___+

“trông xinh xắn đáng yêu thế, bạn trong xóm thì thành bạn gái dễ mà.”

“ko dám, em ko có thời gian theo đuổi bạn gái, chị ơi”

Đu Đu cười xòa đáp lời, rồi khẽ liếc sang tôi 1 cách tình cờ, bắt gặp tôi đang buồn thiu nhìn cậu, Đu Đu lập tức xách cái xô chạy vô trong.

tôi bắt đầu cảm giác cái điều Long đã nói, “khi tình yêu càng nhiều thì tổn thương càng sâu nặng”..

tôi đau lòng vì Đu Đu ko biết bao nhiêu lần.

có lẽ…

tôi ko chỉ là thích Đu Đu như 1 người bạn rất thân, mà tôi vẫn thường bảo.

……………

khi tôi rời tiệm ăn, Đu Đu cũng trốn biệt tích, cậu ấy buồn cười thật, nghĩ vì chuyện ấy mà ko dám gặp tôi, tôi chẳng cần.. bạn trong xóm thì bạn trong xóm..

ra chào bạn trong xóm về ko được à??

đồ ngốc.

tôi đi lang thang trong siêu thị mấy vòng, nghĩ ngợi vẩn vơ 1 hồi thì nhớ là mình cần mua quà cho Lãm.

cũng may là có mang ít tiền.

cái kệ hàng bán hộp xếp hình giấy thu hút tôi, vì cái chữ Gemini trên bìa hộp…chòm sao Song sinh..

cảnh 2 người trên nền xanh nhìn rất thần thánh, ko kém bức tranh thiên đường trong phòng Lãm..có lẽ cậu ấy sẽ thích.

mua cái này về rồi ghép đem tặng chắc là ý nghĩa, dù sao thì cũng chẳng biết mua cái gì nữa.T___T

……

tôi về tới nhà gần 5h chiều, trời đổ mưa rào, lúc đi quên mang áo mưa…hên là vừa về kịp..

ko thì cái hộp xếp hình ướt luôn..

“Xu Xu”

tôi vừa nhận ra tiếng kêu của Long thì cậu ấy đã ở trước mặt, ướt mem… như vừa dầm mưa…xe dựng ngoài kia..

“sao.. ko mang áo mưa hả?”

“tại sao………….ko chọn tôi…….”

“huh? cậu vào nhà đi rồi nói..”

“KO”

Lo Lo đứng cứng ngắc dù cho tôi có lôi thế nào vô, cậu ấy cũng ko chịu nhúc nhích..

giọng lại lè nhè, ko giống bình thường.

“Xu Xu.. đi với nó.. vui ko?”

“đi với ai?àh… vui gì, chán lắm…”

“xem cá heo mà ko vui sao?”

huh? cá heo?

tôi nghĩ Long hỏi chuyện tôi đi với Đu Đu, nên thế là trả lời như vậy, ai dè cậu ấy lại tưởng tôi đi với Lãm..

“ko, tớ đâu có…coi cá heo.. mà, cậu..ko vào…là 2 đứa chết cóng đó.…”

tôi vì đứng ngoài mưa với Long nên cũng ướt theo, và do vậy, người tôi run co ro, giọng nói cũng lập cập theo..

chỉ khi thấy môi tôi sắp tái đi, cậu ấy mới chịu khóac vai tôi vào nhà.

*__* đến khổ với anh bạn Hot Boy này.

……….

trao cho Long cái khăn mặt, tôi mới nghe người cậu nồng mùi bia, trời ạh…

“cậu..uống bia hả?”

“vài lon.”

“cậu hư quá! mới bây lớn….”

“cái gì kia?”

Long hướng mắt sang chỗ hộp xếp hình, tôi bỏ trên bàn, vẻ mặt cậu ấy cứ cay cú thế nào..

“àh, cái đó, tớ vừa mua cho Lãm… quà sinh…”

“thế mà bảo ko đi với nó?? Xu chọn nó thì nói đại đi, tôi chấp nhận mà…đâu cần nói dối tôi..tôi ghét người bắt cá 2 tay, quá lắm.”

Lo Lo cắt lời tôi và nói liên tục 1 hồi, xong ném luôn cái khăn tôi mới vừa đưa xuống ghế, rồi vụt nhanh ra cửa, leo lên xe vặn khóa..

“khoan, cậu đi đâu, trời còn mưa…”

nhưng cậu ấy đã ko còn quan tâm lời tôi nói nữa, mặc kệ mưa mỗi lúc 1 lớn, Long vẫn chạy ra ngòai đường, vèo vèo…

nói dối? tôi đâu có… và còn bắt cá 2 tay?

tôi có sao?…

……………………………

khoảng 7giờ tối thì trời tạnh mưa, tôi gọi Long suốt mà ko được, tôi chỉ lo ko biết đang say xỉn như vậy, lại gặp trời mưa mà chạy ngòai đường..

cậu ấy luôn làm tôi lo lắng.

“mẹ, con sang nhà thờ 1 chút”

“dạo này sao con hay đi qua đó vậy?”

“con có chút đồ đưa cho Lãm…”

“uh, về sớm đó. lúc chiều con với Long có chuyện gì hả?”

“dạ…con cũng ko hiểu sao cậu ấy như vậy”

“mẹ ở trong bếp nghe rồi… nếu con thích ai thì chọn người đó, mẹ ko khuyến khích có bạn trai tuổi này, nhưng… nếu nó đến thì phải đối diện thôi…”

“vậy…sao giờ mẹ?”

“con phải chọn 1 người thôi.”

chọn? lại là chọn. sao cứ bắt tôi chọn?

tôi ghét phải lựa chọn lắm… ko phải có cả 3 bên cạnh thì tốt hơn sao?

hic hic..

“con đừng nói với mẹ là con thích cả 3 nhé”

nhìn thấy bản mặt thú tội (thích cả 3) của tôi, mẹ cười phào và kéo tôi ngồi xuống bên cạnh, giọng nhẹ nhàng giải thích..

bài học về tình yêu.

“thích – và yêu – 1 ai đó là khác nhau.. thích có thể quan tâm, có thể lo lắng, có thể ngưỡng mộ, có thể mong gặp người đó… bọn trẻ các con, hay ngộ nhận về tình yêu và sự yêu mến...”

“vậy sao để biết? … ”

“khi nỗi đau của người đó là nỗi đau của con, khi hạnh phúc của người đó, là hạnh phúc của con.”

“ahh… nhưng…sao mẹ biết Long với Lãm…yêu con? lỡ họ cũng ngộ nhận thì sao?”

“ko, chúng nó yêu con. mẹ có thể nhìn thấy khi con cười, cả 2 đều khẽ cười nhìn con. ánh mắt đó, chỉ có thể là tình yêu.”