Xuân Tâm Nhộn Nhạo - Tiên Nhân Và Xà Yêu

Chương 3



Thương Lam nghiêm túc gật đầu, bạn tốt, nàng đã nhớ kỹ, nàng và Hoa Uyên là bạn tốt.

Hai người bạn tốt bây giờ đang cả người trần trụi, những chỗ không giống nhau càng được nhìn thấy rõ ràng.

Bộ ngực Hoa Uyên bằng phẳng, màu da tối hơn so với nàng một chút, nàng duỗi tay sờ vào, xúc cảm khác hẳn với nàng, làn da hắn bóng loáng căng chặt, rắn chắc dẻo dai lại rất khoẻ mạnh, trước ngực có hai hạt đậu màu nâu, màu sắc cũng khác với nàng, nàng tò mò chọc chọc, hai hạt đậu mềm oặt liền cứng lên.

Cơ bụng hắn cũng khác nàng, tám khối cơ bụng xếp chỉnh tề thành hàng, trông như hàng rào rõ rệt, mỗi một khối sờ vào đều rất có tính đàn hồi, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể phát ra lực lượng kinh người.

Phần hông của hắn cũng không giống nàng, một đường từ chỗ rốn xuống phía dưới, hệ lông càng lúc càng rậm rạp, sờ vào cưng cứng, không giống với tóc chút nào, ngược lại giống như bụi cỏ đen tuyền mọc trên cơ thể, còn phía dưới của nàng thì một chút lông cũng không có.

Kỳ quái nhất chính là, phía dưới người Hoa Uyên mọc ra một đồ vật vừa thô lại vừa dài, nửa thân vật này giấu trong bụi cỏ, còn lại lộ ra với dáng vẻ hết sức dữ tợn, hơn nữa bên cạnh đồ vật thô dài kia, còn có hai quả cầu tròn tròn, thoạt nhìn có chút đáng yêu.

Thương Lam đưa tay muốn sờ vào cây gậy và quả cầu kỳ lạ bên dưới hắn, hai thứ đồ vật này nàng chưa từng nhìn thấy bao giờ, nàng quá tò mò, nhưng lúc này Hoa Uyên lại đè tay nàng lại, không cho nàng tiếp tục hoạt động.

“Ngươi sờ soạng nhiều nơi trên người ta như vậy, phải đến lượt ta sờ ngươi, chờ ta sờ ngươi xong, ngươi lại tiếp tục sờ ta.”

Bạn tốt đã đưa ra đề nghị, Thương Lam đương nhiên liên tục gật đầu đồng ý, giây tiếp theo, một đôi bàn tay to liền phủ lên trên ngực nàng.

『 Bàn tay hắn và mình cũng không giống nhau. 』

Thương Lam nghĩ thầm, cảm nhận được tay hắn to rộng hơn so với mình rất nhiều, trong lòng bàn tay và chỗ hổ khẩu có vết chai mỏng, đặt ở trên bộ ngực nàng có chút thô ráp, nhưng lại ấm nóng, rất thoải mái.

『 Có lẽ Hoa Uyên chưa từng thấy ai có bộ ngực to như vậy, nên hắn mới tò mò sờ qua sờ lại như vậy. 』

Hai tay không ngừng biến hóa mọi tư thế, có lúc hắn mở năm ngón tay ra nắm lấy, có lúc cũng khởi hướng đè ép chỗ trung tâm, có lúc lại dùng lòng bàn tay xoa nắn, hai luồng tuyết trắng ở trong tay hắn không ngừng thay đổi hình dạng, chỉ là lực đạo của hắn vẫn luôn rất lớn, khiến cho bộ ngực nàng có hơi đau đớn.

Nhưng Thương Lam cũng không màng, lúc nàng còn nhỏ cũng đã từng sinh ra cảm giác tò mò với cơ thể của chính mình, từ khi bộ ngực bắt đầu phồng lên thì thỉnh thoảng, nàng cũng tự mình sờ mình, Hoa Uyên bây giờ là vì chưa từng được sờ, sau này khi hắn đã sờ nhiều thì sẽ không tò mò nữa.

( Lời tác giả:

Hoa Uyên: Không, ta sẽ vẫn luôn tò mò.)

Cuối cùng hai tay dường như cũng đã chơi đủ, lại như phát hiện ra trò chơi mới, đầu ngón tay cũng dán lên làn da nàng mà trượt xuống, đánh một vòng chung quanh rốn của Thương Lam, “Chỗ này của ngươi không cứng rắn, ngược lại còn mềm mại, không giống ta.”

Thương Lam gật đầu cực kỳ đồng ý, vừa rồi nàng cũng phát hiện được, hơn nữa phía dưới rốn của nàng không có lông. Quả nhiên, giọng điệu ngạc nhiên của Hoa Uyên vang lên, “Phía dưới của ngươi cũng không giống ta! Ta muốn nhìn kỹ xem!”

Nói xong hắn liền đẩy ngã Thương Lam.

Thương Lam ngoan ngoãn nằm xuống cỏ, hai đầu gối bị hắn nắm lấy áp vào trước ngực, hai cái đùi xếp thành hình “M” ngay ngắn mở ra, hạ thể bóng loáng trắng nõn nà tức khắc bị bại lộ không chút che giấu ở trước mặt Hoa Uyên.

Hắn vô cùng tò mò thậm chí có chút hưng phấn đưa mặt kề sát vào, chóp mũi gần như đã dán vào hạ thể nàng, miệng mũi thở ra nhiệt khí phun lên bề mặt, xoa dịu khiến nàng thấy rất thoải mái.

Hắn thử vươn đầu lưỡi liếm liếm hai cánh thịt, kết quả phát hiện bên trong có khe hở lộ ra, tức khắc hứng thú bừng bừng lại vói đầu lưỡi vào liếm láp qua lại hai lần.

『 Lúc trước ta cũng đã dùng ngón tay sờ vào chỗ đó, cái lỗ nhỏ kia ta cũng có vói vào thử, cũng không có cảm giác gì đặc biệt. Không ngờ bây giờ nếu so sánh với đầu lưỡi của Hoa Uyên thì lại khác biệt hoàn toàn, đầu lưỡi mềm mại vói vào dường như rất thoải mái đấy. Đáng tiếc là đầu lưỡi ta không thể chui vào nơi đó, sau này Hoa Uyên giúp ta liếm liếm nhiều hơn được không... 』

Môi lưỡi rời khỏi hạ thể, Hoa Uyên kinh ngạc lại vui mừng nói với nàng: “Chỗ này của ngươi có một cái động! Ta không có!”

Thương Lam cũng không biết rốt cuộc hôm nay mình đã gật đầu bao nhiêu lần, nàng và người bạn tốt này có quá nhiều phát hiện giống nhau, “Phía dưới của ngươi cũng có cây gậy kia, ta không có.”

Hoa Uyên cũng hết sức tán thành mà gật đầu, Thương Lam lập tức có một loại cảm giác thoả mãn kỳ diệu vì đã gặp được người tri kỷ, nàng càng thích người bạn tốt này.

“Ta phải dùng tay tách ra nhìn kỹ xem, ta chưa từng nhìn thấy cái này.”

“Ngươi xem đi.”

Người bạn tốt này bất kể làm điều gì cũng sẽ nói trước với nàng, có lẽ vì sợ sẽ hù dọa nàng, nhưng mà không sao cho dù hắn có làm gì với nàng, nàng cũng đều sẽ cố gắng khắc chế xúc động bằng linh lực, hắn là bạn tốt của nàng, nàng sẽ không làm tổn thương hắn.

Bởi vì cần phải sử dụng cả hai tay, cho nên Hoa Uyên đặt hai chân nặng lên trên vai hắn, hai chân Thương Lam cũng hết sức tự nhiên mà vòng qua cổ hắn, hai chân giao nhau sau đầu Hoa Uyên, hắn lại còn quỳ gối trước mặt nàng, biểu hiện thoạt nhìn vừa nghiêm túc vừa tò mò mà bắt đầu hoạt động.

Ngón tay có chút thô ráp nắm lấy hai mảnh cánh hoa màu hồng đào, cẩn thận kéo về phía hai bên sườn, cửa động đóng chặt lúc đầu tức khắc mở ra thành hình “O” tròn.

Một viên trân châu nho nhỏ ẩn nấp bên dưới cánh hoa, thoắt ẩn thoắt hiện, ngón tay Hoa Uyên vươn tới bóp chặt nó, lại vân vê nó, giống như tìm được trò chơi vui thích, lập tức miệt mài nắn qua nắn lại mà đùa nghịch.

Hắn còn tò mò mà đưa ngón tay vói vào cửa động, vuốt ve ma sát qua lại thành vách, móng tay cứng rắn cọ qua thịt non mềm mại, tiểu huyệt bị kích thích tự động co rút lại, kẹp lấy ngón tay đang quấy rối kia.

“Chỗ này của ngươi thật ấm áp, còn biết ăn ngón tay của ta...”

Vì phải căng đường đi ra, Hoa Uyên lại duỗi thêm một ngón tay vào thăm dò, sau đó dường như vẫn chưa thỏa mãn, hắn lại duỗi thêm một ngón, ba ngón tay lần mò khắp mọi ngóc ngách trong đường đi chật hẹp, giống như những đứa trẻ hư đang quấy rối, moi moi đào đào, đâm đâm thọc thọc.

『 Thì ra có thể cho cả ba ngón tay vào sao, lúc trước ta chỉ đưa một ngón vào. 』

Thương Lam lơ đễnh nghĩ thầm, thấy khuôn mặt chơi đùa đến vui vẻ của người bạn tốt, nàng cũng cảm thấy vui mừng, ngoài ra thì cũng không có cảm giác gì đặc biệt.

==========================

Lời tác giả:

Hoa Uyên: Lão tử đã sờ đến mức cứng hết cả, mà nàng dám nói không có cảm giác đặc biệt?