Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Quyển 3 - Chương 59: Cấp bách



Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Bên này thú nhân thái độ vô cùng kiên quyết, bản thân Vu y cũng không tốt chối từ, cuối cùng khi tộc trưởng nhìn đến một đám giống cái phía sau còn đi theo một đám thú nhân, trừ bỏ thật sự tiểu ấu tể cùng lớn tuổi thân thể không tốt không giúp gì được gần như tất cả đều đến đây, nhất thời thiếu chút nữa làm cho tộc trưởng tức chết.

"Bọn họ hồ nháo, Vu y sao bà cũng đi theo." Nếu không có Vu y cho phép, bọn họ làm trắng trợn không kiêng nể đến trước mặt hắn như vậy, hắn mới không tin đâu. Tộc trưởng nghiêm mặt tức giận đè nặng trong lòng oán giận nói Vu y, ông vốn nghĩ đến vừa rồi bộ dạng Liễu Thư là đáp ứng rồi, ai ngờ đến cô chẳng những giữ lại, còn liên quan một số lớn người.

"Tộc trưởng ông cũng đừng nóng giận, ông muốn nói ta đều biết, nhưng mà ngẫm lại bọn họ nói cũng đúng, bộ lạc cũng không phải của riêng ai, là thuộc về mọi người, như vậy muốn thủ hộ tốt nó bất luận kẻ nào đều có trách nhiệm. Ta biết ý tốt của ông là lưu lại hỏa chủng cho bộ tộc, bọn nhỏ đều dàn xếp tốt lắm, mà những người khác đều muốn cố gắng hiến ra một phần lực bản thân, bao gồm ta cũng không ngoại lệ." Tựa như là tại chiếu theo Vu y nói, tiểu hồng điểu hợp thời xuất hiện, tiếng hót thánh thót, thân thể to lớn đỏ rực, bay qua tầng trời thấp tỏ vẻ năng lực của mình.

"Aiz, xem ra là ta không thể thuyết phục mọi người." Cuối cùng tộc trưởng thầm thở dài một tiếng, đảo qua khuôn mặt tộc nhân nghiêm túc quen thuộc trước mặt, giống như là muốn từ trong đó tìm ra cái gì, sau cũng chưa nói lời nào khác, trầm mặc mồi hồi lâu mới khẽ cắn môi nói: "Nếu đều đã biểu đạt quyết tâm, như vậy liền đều ở lại đi, chẳng qua vừa rồi ta đã an bài xong nhiệm vụ cùng thú nhân khác, còn mọi người liền xử lý một chút hiện trường là được, đúng rồi trước nấu cơm, mặc kệ gặp phải cái gì ăn no bụng trước, bằng không cũng không có khí lực làm việc."

"Tộc trưởng yên tâm chúng ta sẽ cẩn thận chăm sóc chính mình sẽ không bị thương, cũng sẽ không cản trở." Tộc trưởng nói giống như mang theo miệng ghét bỏ, nhưng mà Liễu Thư chính là biết ông đây là lo lắng bọn họ, để cho bọn họ tận lực rời xa sân chiến đấu, đừng bị tổn thương, thật sự làm cho cô rất cảm động, kỳ thựccôcũng biết hôm nay là cô có chút tùy hứng.

"Con có biết là tốt rồi, được rồi, đều đi động thủ đi." Tức giận liếc trắng Liễu Thư một cái, làm cho tộc trưởng Lôi Đức có vẻ an tâm chính là bạn lữ Đỗ Lạp của mình chưa từng đến, đây xem như để cho ông yên tâm, tuy rằng nói như vậy thật không tốt, nhưng mà không thể không thừa nhận tộc trưởng thật là nghĩ như vậy, là người quan trọng nhất an toàn, ông liền thỏa mãn.

"Tộc trưởng không biết ngài tính đối phó Giác Long sắp đến thế nào." Liễu Thư trước đi vài bước ngăn lại cước bộ tộc trưởng, muốn biết đáp án mình muốn vội vàng hỏi: "Ngài biết cung tiễn này đi, lực độ nó bắn tổn thương rất mạnh, lại là công kích tầm xa, tộc trưởng không bằng trang bị một bộ cho mỗi thú nhân."

"Cung tiễn." Tộc trưởng thực phiền lòng, vốn không muốn quan tâm Liễu Thư, nhưng mà nhìn đến cung tiễn trong tay cô không khỏi có chút suy nghĩ đến, mày nhíu lại nói: "Đây là Allen làm ra."

"Ngài cũng biết, đây là Allen làm, Giác Long sức chiến đấu cường hãn, thú nhân đánh cận chiến căn bản không phải đối thủ, phải cần vài người cùng tiến lên mới có thể, nhưng mà có cung tiễn thì không giống với, chúng ta có thể cách ly Giác Long rất xa, đứng tại địa điểm cự ly xa bắt đầu bắn, như vậy đã có thể tổn thương chúng nó cũng bảo hộ chính mình không bị thương."

"Ta nghe nói qua." Tộc trưởng hơi hơi đáng tiếc lắc đầu: "Ta vốn không coi trọng, nhưng mà Allen săn bắn vài lần dùng là đều là cung tiễn, ta cũng nghe Phách Nhĩ trở về nói, vừa mới chuẩn bị kêu mọi người chiếu theo mà làm, không nghĩ tới lại... sẽ gặp phải loại chuyện này, hiện đang nói cái gì cũng đã chậm, chúng ta căn bản không có thời gian làm ra." Thời gian cấp bách, quả nhiên là không kịp.

"Đừng nản chí." Liễu Thư cũng không phải là đơn giản như vậy mà buông tha, nhưng mà tưởng tộc trưởng hiện tại đều chưa bắt đầu làm cung tiễn cũng là một trận thở dài, nhưng chuyện cần làm vẫn phải tiếp tục, chỉ chỉ chính mình lại chỉ chỉ giống cái và thú nhân cùng nhau lưu lại: "Thời gian tuy rằng gấp gáp nhưng vẫn phải có, chúng ta hiện tại liền phân công, một ít người đi nấu cơm, mặt khác con mang theo một ít người làm cung tiễn, nguyên vật liệu đều là dùng xương cốt, từng nhà khẳng định rất nhiều xương cốt cứng rắn, chúng ta nắm chặt thời gian vẫn là có thể, hơn nữa cung tuy rằng khó làm nhưng nhiều nhất mỗi người trang bị một thanh thì tốt rồi, tên yêu cầu ước lượng tuy nhiều, nhưng mà chế tác đơn giản, chúng ta nhất định có thể tranh thủ nhiều hơn."

Mắt tộc trưởng sáng lên, thấy rằng biện pháp này tốt, vuốt râu nghĩ nghĩ cuối cùng đánh nhịp quyết định, sau dũng không nhìn Liễu Thư, chính là trịnh trọng nói với Vu y: "Như vậy người và chuyện nơi này liền đều giao cho Vu y đến xem, aiz, ta hổ thẹn." Mặc kệ như thế nào tộc trưởng ông đây luôn không hề xứng chức, ngẫm lại hoàn cảnh hiện nay, liền để ông thật khó chịu.

"Trăm ngàn lần đừng nói như vậy, nếu ông như vậy, nơi này có áy náy nhất chính là ta, nếu ta có thể cẩn thận dự toán ra kiếp nạn khó khăn này cũng sẽ không bị vây ở trạng thái bị động như vậy." Ít nhất có thể bảo toàn tính mạng cũng tốt, như vậy quả thực chính là sinh tử không biết, nhưng khó khăn nhất là ngao người, không trách có người nói, chết không đáng sợ, sợ là trong quá trình chờ đợi. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh}{|)&@#@

"Ông đi đi, nơi này giao cho ta là được." Vu y đã quyết định lưu lại khẳng định là muốn giúp đỡ, hỗ trợ băn khoăn những người Liễu Thư cũng rất tốt, dù sao người là bà làm chủ lưu lại, bà có trách nhiệm đến trông coi, đợi tiễn bước tộc trưởng trở về quay đầu nhìn Liễu Thư: "Con muốn làm gì, muốn làm cái gì, chúng ta toàn lực ủng hộ, trước làm cung tiễn phải không? Tốt lắm ta gọi người đều tập trung xương cốt đến." Loại thời điểm này Vu y tỏ vẻ hết thảy đều nghe cô, mà đối với Liễu Thư cũng là ủng hộ vô điều kiện.

"Con nghĩ trước tìm vài giống cái đi làm cơm đi, lúc này mọi người cũng chưa ăn, thời điểm chiến đấu chính là sẽ không có khí lực." Liễu Thư cũng đói bụng, cô liền nghĩ như vậy, cái gọi là ma đao không lỡ tay đốn củi, vẫn là ăn cơm trước đi.

Lời này có lý, Vu y cũng không phản bác, nói hình như bà cũng đói bụng, không nói gì ôm trán: "Được rồi, liền ấn theo con nói làm đi, liền tùy tiện tìm vài người là được, làm cái ăn cũng ấn đơn giản, sau khi làm xong liền phân phát cho mọi người, cũng trì hoãn thời gian."

"Dạ." Nhận mệnh một câu, Liễu Thư tìm vài giống cái tuổi trẻ ngay trong những người bọn họ, đều là người nhiệt huyết đầu óc nóng lên liền lưu lại, mình tùy hứng cũng không muốn liên lụy tới mọi người, ngay cả hiện tại đã không thể nói rõ ai liên lụy ai, nhưng cô vẫn muốn làm chút chuyện đủ khả năng, ví dụ như đưa vài người không hiểu chuyện rời đi trước. Đọc‎ t𝗿𝘂𝒚ệ𝓷‎ ha𝒚,‎ t𝗿𝘂𝒚‎ cập‎ 𝓷ga𝒚‎ ==‎ t𝗿𝘂𝓂t𝗿𝘂𝒚‎ 𝑒𝓷﹒v𝓷‎ ==

Kế tiếp liền thuận lợi rất nhiều, nếu đã nghĩ xong phải làm cung tiễn, Liễu Thư đầu tiên liền lấy ra thanh bên người mình cẩn thận giảng giải cho mọi người, thuận tiện tay bắt tay dạy mọi người học tập chế tác thế nào, nhưng mà trên cơ bản thanh cung đầu tiên thành công dạy làm ra được, 'Sư phụ' là cô đây có thể lui xuống. Năng lực tay nghề thú nhân rất mạnh, nhất là tại trên phương diện làm vũ khí, sau khi đơn giản hiểu biết bọn họ liền tự thân động thủ. Đợi sau khi một thanh cung thành công chế ra, Liễu Thư cũng phải thừa nhận năng lực người ta, sau đó thực bi thúc tỏ vẻ, mình giúp đỡ làm hình như đều có chút xấu.

Cung khó làm cái này cần thú nhân ra tay, nhưng mà tên thì dễ dàng, một đám giống cái cầm đao liền gọt lên, hơn nữa bởi vì giống cái cẩn thận khéo tay, làm đã mau độ vừa lòng cũng cao, dần dần tên xương bên người đang chậm rãi chồng chất, cung mà thú nhân cũng làm nhiều thanh, đã có người đưa một ít đi phía trước. Tộc trưởng dẫn dắt người chống cự Giác Long xâm nhập, cửa ải thứ nhất chính là ngoại vi bộ lạc, nếu không địch lại còn có thể chậm rãi lui lại phía sau, thẳng đến khi không thể lui mới thôi.

"Tớ nhớ rõ thời điểm xây phòng ở đều có còn thừa đầu gỗ đi." Liễu Thư gọt gọt đột nhiên đầu linh quang chợt lóe, quay đầu nhìn Kathy bên cạnh.

Kathy cũng không ngẩng đầu lên, tiếp tục bận rộn, không chút để ý hồi đáp: "Có, thế nào không có, lúc trước cất phòng ở cũng không dự tính, từ nhà tớ liền để lại nhiều đầu gỗ kìa, đều ở trong sân, dùng cỏ che đậy, tớ nghĩ có lẽ là lại xất gian phòng ở được rồi, miễn cho đầu gỗ này để đó cũng hỏng." Nói nói Kathy liền mất tiếng, trong nhà cô về sau nghĩ thì tốt đẹp, nhưng mà hiện tại thì sao, tình huống trước mắt, quả nhiên là như bóng ma bao phủ trong lòng bọn họ, còn không biết có tương lai hay không.

"Tốt lắm, tìm nhiều một ít đầu gỗ chiều dài hơn mười mấy hai mươi mét đến, tớ cần dùng." Mặc kệ Kathy tâm tình thấp thế nào, trong lòng Liễu Thư lại có tính toán, nói xong sau liền vỗ vỗ mông: "Cậu mau tìm vài người đi chuyển đầu gỗ, tớ đi tìm Vu y lại thương lượng một chút."

"Nói gió là mưa." Alice bất đắc dĩ lắc đầu, vỗ vỗ Kathy: "Cậu vẫn là mau đi đi, tớ đoán cậu ấy lại nghĩ tới cái gì, aiz, mặc kệ như thế nào cũng là biện pháp, chỉ hy vọng chúng ta có thể chống đỡ chờ được thú nhân ra ngoài trở về."

Gió bắc thổi lợi hại hơn, gió tuyết cũng càng lúc càng lớn, không biết bên ngoài thú nhân thế nào, trăm ngàn lần phải sớm đi trở về, bộ lạc cần bọn họ, rất cần.

"Được, tớ đi liền." Từ trên đất đứng lên, ngồi lâu lắm chân đều bị đông cứng vừa lạnh lại tê dại, lúc đứng lên thiếu chút nữa lảo đảo một cái ngã sấp xuống, may mắn có người đỡ lấy.

"Cảm ơn, chân của tớ..." Quay đầu vừa thấy, người đỡ lấy mình dĩ nhiên là Gina, Kathy trong lúc nhất thời không biết nói cái gì cho phải, cắn cắn môi cuối cùng như che giấu cúi đầu xoa đầu gối, cô biết ăn nói lúc này cái gì cũng không cách nào nói ra miệng.

Gina lạnh nhạt trước sau như một, nhưng mà nhìn bộ dáng Kathy cũng không nói lời lạnh nhạt gì, từ trong giỏ tên tay cầm một túi đồ đưa cho cô nàng, sau đó nói: "Com vừa làm xong, thừa dịp nóng ăn đi." Nói xong lại lấy ra một bọc đưa cho Alice, trái phải nhìn xem nhíu mày nói: "Tiểu Thư đâu?"

"Đi tìm Vu y rồi, trước đặt đồ ăn cho cậu ấy ở bên đống lửa cho ấm, chờ cậu ấy trở lại rồi nói sau, cậu ăn trước." Gió tuyết lớn như vậy, đều lạnh nhanh vì thế đống lửa cũng thăng lên, mọi người cũng đều là vây quanh đống lửa làm việc, Gina cũng không ý kiến đều phân chia đồ ăn cong, còn lại một bọc đặt ở bên đống lửa giữ ấm, còn có cách tảng đá tránh cho không cẩn thận làm hỏng rồi.

"Cái kia... Cảm ơn..." Cầm đồ ăn ấm áp trong tay, Kathy nhìn nhìn Gina giật nhẹ khóe miệng, hơi hơi cúi mắt nói.

"Cảm ơn cái gì, nói thế nào đều là một bộ tộc." Gina cũng cười cười, chẳng qua chính là tươi cười không có sức cảm nhiễm gì.

Cảm ơn qua đi Kathy không biết nói cái gì cho phải, cắn một ngụm thịt nướng, nháy mắt mấy cái mạnh mẽ đứng lên, cũng không để ý những người khác đều nhìn mình, vội vàng vội nói: "Tớ quên mất, Tiểu Thư còn kêu tớ đi chuyển đầu gỗ đâu." Nói xong để lại đồ ăn xuống phải đi.

"Cậu cứ ăn xong lại đi." Alice có chút lo lắng: "Cậu khẳng định bị đói rồi."

"Không sao cả tớ vừa ăn vừa đi." Kathy do dự một chút, cuối cùng cầm đồ ăn vào trong tay, hung hăng cắn một mồm to, không nói thêm gì khác nữa cứ như vậy vừa cắn vừa chạy đi tìm người.

"Thật ra rất có trách nhiệm." Nhìn bóng dáng Kathy biến mất, Gina nói.

"Ừ, cũng nên thành thục chút." Alice tràn đầy đồng cảm.

Lúc Liễu Thư rồi trở về Kathy còn chưa trở lại, chào hỏi cùng mọi người, cầm phần đồ ăn của mình ăn như hổ đói, cũng không quản ăn như vậy có thể ảnh hưởng tiêu hóa hay không. Diendanlequydon~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d

"Cung làm gần ổn, còn lại đều đang làm tên." Gina đơn giản nói với cô một chút tiến trình, xong rồi lại hiếu kỳ nói: "Đúng rồi cậu muốn đầu gỗ làm chi?"

"Làm máy ném đá." Giác Long khổ người lớn, tổn thương bình thường đều là cào ngứa, các cô trừ bỏ làm một ít việc ra cái khác đều giúp không được gì, nếu xông lên chiến đấu cùng nhau, tuyệt đối sẽ bị Giác Long quất một đuôi thì toàn bộ đều bị quét trở về, trên điểm này thật sự là không có ưu thế gì.

"Có tác dụng gì?" Cũng không hỏi máy ném đá rốt cuộc là cái đồ chơi gì, Gina liền muốn biết có thể có ích lợi gì.

"Ừ, chính là lợi dụng nguyên lý đòn bẩy... ặc, nói cậu cũng không hiểu, quên đi, đợi làm cong tớ nói sau, chậc chậc, hiện tại thời gian khẩn cấp, có lẽ cũng cũng chỉ có thể làm một hai cái, nhưng lại là đơn giản nhất, quên đi cũng liền... như vậy đi." Cô cũng không phải học vật lý khoa học, nói tới máy ném đá gì đó trong lòng có bao nhiêu bài bản còn không nhất định, chỉ có thể trước bắt lấy điểm này lại bàn cái khác.

"Được rồi, trong lòng cậu có ý tưởng là tốt rồi." Liễu Thư áp lực cũng lớn, Gina săn sóc không hỏi nữa, từ trong bình trên đống lửa rót nước ấm chuyển qua cho cô: "Đừng cho mình quá nhiều áp lực."

Hết chương 59_Q3.