Xuyên Không Thành Phế Vật Đại Tiểu Thư

Chương 46



Gà gáy canh tư,trời tờ mờ sáng.

Xảo Nhu lục ục trong bếp. Hai búi tóc hai bên đỉnh đầu nhấp nhô trên chiếc bàn đá quen thuộc. Đắc Kỳ vươn vai,chầm chầm bước vào,nhấc nhà đầu ra khỏi ô thổi lửa phía dưới. Cá mặt nhem nhuốc như mèo thật khiến người ta tức cười.

Nàng lau đi vệt đen trên mặt Xảo Nhu,cố tình vẽ vời thêm vài nét,không khác mấy con mèo hoang hay lượn lờ ở trước cửa nhà là mấy. Xảo Nhi bụm miệng cười khúc khóc. Xảo An cùng Xảo Vân cũng ngó đầu vào xem trò vui.

Tử Thành bê đến một chật nước,ý chỉ muốn Xảo Nhu rửa mặt. Nha đầu vừa cúi đầu xuống. Bóng hình phản chiếu qua mặt nước khiến nha đầu tức giận,tay cầm nuôi lớn,khua một đường 360 độ. Cảm giác có gì không đúng,nha đầu quay người sang bên phải thì thấy Đắc Kỳ đã ba chân bốn cẳng bỏ chạy.

- DƯƠNG ĐẮC KỲ!!!!!!!!!

- Haha,Xảo Nhu tỷ nổi giận rồi. Làn thứ hai trăm lẻ ba,Xảo Nhu tỷ nói qua hai chữ.

- Mà,hai trăm lẻ ba lần ấy,tất cả đều để réo tên Dương Đắc Kỳ thì phải

Tử Long thầm cảm thán. Sáu người nhìn nhau rồi cùng cười. Xảo Nhi lại an phận hơn. Ôm nồi bánh bao của Cảo Nhu đã chuẩn bị sẵn trên bàn,nhanh chóng lấp đầy cái bụng rỗng.

Gà gáy canh năm,trời bắt đầu sáng. Xảo Nhu cùng Đắc Kỳ cũng thôi đấu đá nhau. Mồ hôi thi nhau vã ra trên hai gương mặt ửng hồng. Cũng coi như là màn khởi động đầu tiên trong ngày và cũng là màn khởi động cuối cùng,chấm dứt chuỗi ngày ở chung.

Đế đô Yên Nam có ba lớp học cơ bản từ thấp đến cao lần lượt là Đinh,Hương và Thiên. Chia ra làm ba khoa chính thuộc về nữ công gia chánh-kì tài đệ nhất,thơ ca và cuối cùng là võ nghệ. Xảo Nhu lớn lên từ nấm mồ,vực dậy giữa xác của người ta mà sống dậy. Đắc Kỳ tìm thấy con bé trong rừng khi bị thú rừng bao vây. Bản năng sinh tồn của con bé vô cùng mạnh. Toàn bộ những kinh nghiệm thực chiến,dưới sự truyền đạt của Đắc Kỳ,Xảo Nhu không khác một thứ vũ khí sinh học chỉ biết chém giết,không màng tới cảm xúc

Phải mất một thời gian dài,Đắc Kỳ mới khiến Xảo Nhu mở lòng với sáu đứa tiểu quỷ còn lại. Nha đầu cũng rất hiếm khi nói và thể hiện cảm xúc,một cái mặt liệt ngoài đời thực. Chủ khi Đắc Kỳ trêu ghẹo vài chút trò vặt,mới có thể khiến hàng lông mày thanh tú kia nhíu lại đôi phần.

Xuất học cuối cùng của lớp Thiên ở khoa võ nghệ là Đắc Kỳ dùng quyền hạn của Tòa Bảo Các ép buộc đế đô Yên Nam nhận Xảo Nhu vào. Con bé ở đây sẽ bị gò bó rất nhiều.Vẫn là nên để con bé giao lưu với các đại cao thủ có tiềm năng của tứ châu. Đắc Kỳ không quan tâm Xảo Nhu có thể trở thành kẻ mạnh nhất hay không, nhưng phải là kẻ sống sót sau cùng.

Mặc dù,Đắc Kỳ muốn tẩy não đám nhỏ,biến chúng trở thành tay chân làm việc cho mình sau này,tuy nhiên,xét cho cùng...có lẽ vì lòng trắc ẩn...Đắc Kỳ vẫn hi vọng,một ngày nào đó chúng đủ mạnh mẽ thoát khỏi nàng và có một cuộc sống không phải chịu sự thống bức dưới bất kì gót giày của một kẻ nào trên thế gian.

Chuyện Xảo Nhu đến đế đô học tập,ngày hôm qua đã bị Xảo Vân,tiểu nha đầu nhiều chuyện nhất nhà phát hiện ra. Lễ Bái Nguyệt um sùm tiếng khóc của Xảo Nhi rồi tới Xảo An.Xảo Vân thì ngồi khua khua con thanh chủy thủ trong tay ra vẻ trầm ngâm. Ba tiểu tử kia thì lay lay nàng,hỏi lí do tại sao,Xảo Nhu được đi học còn chúng gì không. Hầy,mười hai tuổi mới được đến học viện đế đô Yên Nam,các tiểu tổ tông của tôi ơi.

Hơn một canh giờ,tốn hết nước bọt nước dãi,bắn bay tùm lum thì cả lũ mới chịu buông tha và chấp nhận sự thật. Hôm qua sướt mướt là vậy,hôm nay lại tươi tỉnh như không có gì. Cũng thật biết cách hưởng thụ đấy,sáu tiểu quỷ kia dám ăn vụng đồ ăn trước.