Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan

Chương 152: Mất hồn mất vía



“Vương gia, đã xây ra chuyện gì vậy?” Quân sư Gia Cát tiên sinh chạy tới, hỏi với vẻ dè dặt.

“Ngươi tự đọc đi!” Vương gia vứt lá thư cho hắn ta.

Gia Cát tiên sinh chăm chú đọc thư, đọc tới cuối thư mí mắt hắn ta cũng co giật: “Hai trăm năm mươi vạn, hắn ta thật sự hét giá rất cao đấy! Ta tưởng đưa một trăm vạn là có thế thỏa mãn lòng tham của hắn rồi chứ, không ngờ ta vẫn đánh giá hắn thấp một cách nghiêm trọng như thế!”

Vương gia ngồi trên ghế thái sư, vừa thở phì phò vừa nói: “Quân sư, ngươi cũng thấy rồi đấy! Không phải bân vương không muốn cho hắn tiền mà là Lâm Bắc Phàm quá tham lam, bản vương lấy đâu ra nhiều tiền như thế cho hắn?”

Gia Cát tiên sinh cười đáp: “Ta rất thấu hiểu tâm trạng của vương gia, nhưng đồng thời cũng hiểu được tâm trạng của Lâm Bắc Phàm! Đúng như trong thư viết, hai nhiệm vụ mà vương gia giao cho hắn gần như đều là kiểu nhiệm vụ thập tử nhất sinh, cho nên Lâm Bắc Phàm mới náy sinh lòng nghi ngờ với

vương gia, hắn cho rằng vương gia cố tình nhằm vào hắn, nên mới dùng việc đòi nhiều tiền để tự vệ!”

“Lâm Bắc Phàm sống ở kinh thành xa xôi, chưa từng được thấy vẻ anh minh uy vũ của vương gia, không bị tư thế oai phong và phẩm chất cao quý của vương gia chinh phục, không tin tưởng ở vương gia nên mới giở chút trò vặt vãnh đó thôi! Nếu ta là hắn thì ta cũng sẽ làm như vậy!”

Tâm trạng của vương gia đã bình tĩnh hơn rất nhiều.

Gia Cát tiên sinh chắp tay, nói: “Cho nên thuộc hạ kiêh nghị cứ chấp thuận yêu cầu của Lâm Bắc Phàm đi! Mặc dù phải tổn thất chút tiền bạc nhưng lại có được phương pháp chế tạo vũ khí thần kỳ bay lên bầu trời và cả lòng trung thành của một nhân tài hàng đầu, chẳng lẽ lại không đáng hay sao?”

Vương gia gượng cười: “Nhưng bản vương tìm đâu ra hai trăm năm mươi vạn bây giờ? Tháng trước chi ra một trăm tám mươi vạn, đến bây giờ vằn chưa bình tĩnh lại nổi đây! Bản vương thật sự không thể chi tiền thêm được nữa!”

“Vương gia, đúng là hai trăm năm mươi

vạn này rất nhiều, nhưng gắng gượng một chút thì vân chi ra được mà! Ngươi phái hiểu rằng…”

Ánh mắt của Gia Cát tiên sinh mang vẻ cuồng nhiệt: “Các phiên vương lớn, các triều đình lớn đều đang muốn nắm giữ phương pháp chế tạo vũ khí thần kỳ có thể bay lên bầu trời này! Nhưng chỉ có mình vương gia ngươi có cơ hội này mà thôi, chẳng lẽ không đáng để chi ra nhiều tiền một chút hay sao?”

Vương gia mỉm cười đầy đắc ý: “Quân sư nói có lý lắm! Cũng nhờ quân sư đề xuất, bào bán vương nhanh chóng thu phục Lâm Bẳc Phàm nên ta mới có được cơ hội quý giá này, ha ha!”

“Vì vậy, dùng nhiều tiền một chút cũng đáng thôi!”

Gia Cát tiên sinh nói với vẻ kích động: “Vương gia phài hiểu rằng, nếu có được vũ khí thần kỳ này thì thực lực của chúng ta sẽ tăng lên nhanh chóng, vượt qua các phiên vương khác, có cơ hội đoạt được ngôi báu thống trị Trung Nguyên lớn hơn bọn họ! Có được Trung Nguyên và đăng cơ làm hoàng đế, vậy chẳng phải những gì đã đánh mất đều sẽ quay về hay sao? Hiện giờ tổn thất chút tiền bạc thì có là gì đằu?”

Vương gia không ngừng gật đầu: “Quân sư, ngươi nói phải lắm!”

“Hơn nữa, vương gia, khí cầu lớn này có thể đưa con người bay lên bầu trời, có nghĩa chúng ta cũng có thể gặp được tiên nhân trên trời, có cơ hội nhận được duyên phận do thần tiên ban tặng, được trường sinh bất lão, thế nên… tiêu chút tiền chẳng lẽ lại không đáng ư?”

Vừa nghĩ tới chuyện mình có cơ hội gặp được thần tiên và được trường sinh bất lão, vương gia kích động đến mức mặt mũi đỏ gay, hơi thở dồn dập: “Quân sư nói rất đúng! Chỉ cần được trường sinh bất lão thì dù có tốn bao nhiêu tiền cũng đáng cá! Nếu hắn đòi tiền thì cứ cho hắn là xong! Hai trăm năm mươi vạn lượng, so với cơ hội được trường sinh thì đúng là không hề nhiều chút nào!”

“Vương gia anh minh!” Gia Cát tiên sinh chắp tay, cười đáp.

Vì vậy, ngân phiếu trị giá hai trăm năm mươi vạn lượng được cấp tốc giao tới tay Lâm Bắc Phàm.

Lâm Bắc Phàm chớp mắt, trong lòng lại hơi hối hận, cứ cảm thấy mình đòi ít quá rồi.

Người ta đã hào phóng như thế chắc

chắn vẫn còn nhiều tiền hơn!

Đây đúng là một con cừu siêu béo bớ, là cái loại mà lúc đi đường mỡ núng nính đong đưa ấy!

Lâm Bẳc Phàm tự nhủ với lòng mình lần sau phái đòi nhiều hơn một chút, tuyệt đối không được mềm lòng!

Nhân từ với vương gia là đang tàn nhẫn với chính mình!

Vương gia đang tưởng tượng đêh giấc mộng đẹp trường sinh đột nhiên hắt xì một cái!

“Hiện giờ vương gia đã đưa tiền rồi, còn phương pháp chế tạo khí cầu lớn thì sao đây?” Mạc Như Sương hỏi.

“Ta đã chuẩn bị xong từ lâu rồi! Đây chính là phương pháp chế tạo khí cầu lớn bay lên bầu trời, các ngươi cứ giao nó cho vương gia đi! Nhớ kỹ, thứ này rất quan trọng, tuyệt đối không được để lộ đâu đấy!” Lâm Bắc Phàm lấy một tập tài liệu ra, dặn dò kỹ càng.

Hai người Mạc Như Sương nghiêm túc nhận lấy tài liệu: “Bọn ta hiểu rồi!”

Sau đó bọn họ đem tư liệu đi ngay.

Lâm Bắc Phàm nhìn bóng lưng rời đi của

hai người, trong lòng lặng lẽ cười thầm.

Kết quả hắn vừa quay đầu lại đã nhìn thấy một cái bóng trắng xuất hiện bên cạnh, ánh mắt hệt như âm hồn đang chăm chú theo dõi hắn. Hai người bốn mắt nhìn nhau, gần trong gang tấc, suýt chút nữa thì dọa ba hồn báv vía của hẳn bav ra mất.