Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan

Chương 166: Bản quan cũng hết cách



Lâm Bắc Phàm vừa mới tới doanh trại thì Triệu thống lĩnh đã ra đón ngay ở cổng, còn cười ha ha và chắp tay bảo: “Lâm đại nhân, cuối cùng thì đại nhân cũng tới rồi! Mời đại nhân vào, lão phu đã đợi đại nhân rất lâu rồi!”

Lâm Bắc Phàm đáp một cách khiêm tốn: “Triệu đại nhân khách sáo quá rồi, sao ta lại dám làm phiền đại nhân ngài chứ?”

“Không phiền, có thể nhìn thấy Lâm đại nhân là niềm vinh dự của ta! Ha ha!” Triệu đại nhân vừa cười vừa bảo.

Hắn ta thật sự không dám ra vẻ trước mặt Lâm Bắc Phàm!

Lâm Bắc Phàm chính là tân khoa trạng nguyên đỗ cả tam nguyên!

Hắn làm quan chưa đầy ba tháng mà đã thăng bậc ba lần và trớ thành quan viên chính ngũ phẩm, vô cùng được nữ đế ưu ái và được nàng ban thưởng cho rất nhiều!

Hắn thường đối mặt với văn võ bách quan, hầu như đắc tội với tất cả quan lại nhưng vẫn sống một cách thoải mái và ung

dung như vậy!

Hơn nữa hai hôm nay, Lâm Bắc Phàm còn tra xét toàn bộ quan viên của Công bộ, thậm chí cả Công bộ thượng thư hắn cũng không bỏ qua!

Quả đúng là một kẻ gan to bằng trời!

Ai dám đắc tội với một kẻ gan to bằng trời có tiền đồ xán lạn như thế?

Hai người vừa nói vừa cười, tiến vào quân doanh.

Họ tới một khoảng đất trống rộng lớn, nơi đó có đặt thần khí khí cầu lớn bay lên trời đầu tiên.

Bên trong khí cầu lớn đang đốt rất nhiều khí nóng nhưng không để nó bay lên.

Bên cạnh đó còn có ba mươi binh sĩ tinh luyện đang tập luyện.

“Lâm đại nhân, ba mươi người này chính là tốp những dũng sĩ bay lên trời số một chúng chúng ta, bọn họ đều là những người trung thành, quá cảm và thiện chiến, được tuyển chọn từ cấm Quân! Thực lực của tất cá bọn họ đều đạt đến trên Bát phẩm, trong đó có ba người đã tới Thất phẩm! Lâm đại nhân xem đã hài lòng hay chưa?” Triệu thống lĩnh

“Không tồi! Triệu đại nhân có lòng rồi!” Lâm Bắc Phàm mỉm cười.

Việc lựa chọn dũng sĩ bay lên trời cũng giống như lựa chọn phi công ở thời nay vậy.

Yêu cầu thứ nhất là phải trung thành, thứ hai là tố chất cơ thể phải vượt trội.

Đặc biệt là yêu cầu thứ hai – tốt chất cơ thể vượt trội chính là yêu cầu rất quan trọng, bằng không nếu như xáy ra nguy hiểm, có nhảy cũng không thể nhảy, vậy chỉ có nước đợi chết!

“Hiện giờ đã tập luyện đến mức nào rồi? Có tiến hành lần bay thử thứ hai hay chưa?” Lâm Bắc Phàm hỏi.

“Cần tập luyện những gì thì đã cho tập luyện hết rồi, nhưng vẫn chưa tiến hành lần bay thử thứ hai!” Triệu thống lĩnh đáp.

Lâm Bắc Phàm kinh ngạc: “Không phải chứ? Thời gian qua bao lâu rồi mà vẫn chưa bay thử lần hai?”

Triệu thống lĩnh cười khổ: “Đây cũng là một chuyện khó khăn mà! Mặc dù đã được đại nhân chỉ huy nhưng dẫu sao mọi người cũng đều là lính mới, chưa ai được bay một

cách thật sự cả, kinh nghiệm không đủ, chân tay lóng ngóng! Ngộ nhỡ có gì sai sót sẽ gây ành hưởng xấu đến thần khí khí cầu lớn vậy chúng ta cũng không gánh nổi cái tội đó!”

Lâm Bắc Phàm cười: “Triệu đại nhân, đại nhân cẩn thận quá rồi! Để ta cho đại nhân hay, vài hôm nữa Công bộ sẽ sản xuất ra hai mươi khí cầu lớn nữa! Chiếc khinh khí cầu này hỏng thì vẫn còn hai mươi chiếc khác, không dùng lại sợ hỏng mất ấy chứ!”

“Hơn nữa thiếu kinh nghiệm thì vẫn còn ta đây cơ mà? Bán quan có thể làm người bay đầu tiên, những gì mà các ngươi học đều do ta viết đấy, để ta đưa các ngươi bay, làm quen với cách bay cùa khí cầu lớn nhanh nhất có thể!”

Thật ra là Lâm Bắc Phàm không nhịn được, hắn lại muốn bay rồi, thế nên hắn mới phải tìm một lý do hợp lý.

“Lâm đại nhân, đại nhân chỉ đạo chúng ta là được rồi, không cần phải bay đâu!” Triệu thống lĩnh vội nói.

“Không bay thì ta dạy các ngươi bay kiểu gì?” Lâm Bắc Phàm nói.

“Lâm đại nhân, chuyện này nguy hiểm lắm! Nhỡ đâu đại nhân xảy ra chuyện gì thì

chủng ta biết phải bẩm báo với bệ hạ thê’ nào?” Triệu thống lĩnh cười khổ.

“Yên tâm, ta không gặp nguy hiếm gì đâu!” Lâm Bắc Phàm xua tay tỏ vẻ không quan tâm.

“Lâm đại nhân, ta không có ý đó đâu! Ý của bân quan là bệ hạ đã ra lệnh cấm không cho đại nhân lên khí cầu lớn! Nếu để đại nhân lên khí cầu lớn thì coi như chúng ta kháng chỉ và sẽ bị chặt đầu mất!”

Lâm Bắc Phàm ngỡ ngàng: “Vãi! Không phái chú? Bệ hạ lại nhắm vào ta như vậy ư?”

“Đó là những gì đích thân bệ hạ nói!” Triệu thống lĩnh nhìn Lâm Bắc Phàm bằng ánh mắt ngưỡng mộ, hắn ta bảo: “Bệ hạ nói tính mạng của Lâm đại nhân rất quan trọng đối với hoàng triều Đại Võ và với sự an nguy của xã tắc nên không thể xảy ra sai sót gì! Nếu Lâm đại nhân vẫn muốn lên khí cầu lớn vậy chúng ta không gánh nổi tội đâu! Lâm đại nhân xem, bệ hạ coi trọng đại nhân bao nhiêu, mong đại nhân hãy bỏ qua cho bản quan!”

Tâm trạng của Lâm Bắc Phàm lập tức tụt dốc không phanh!

Hắn thà không cần sự coi trọng này còn

5/6

hơn!

Hiện giờ hắn chỉ muốn bay thôi!

“Triệu đại nhân, thế này không được rồi, ta mà không bay thì sao có thể truyền đạt lại cách bay cho mọi người? Đại nhân giúp ta nói vài lời tốt đẹp trước mặt bệ hạ, cũng chỉ là bay lên trời thôi mà, không phải sao? Kinh nghiệm của ta vô cùng phong phú nên chắc chắn không xảy ra chuyện gì đâu, mọi người cứ yên tâm!”

Trông dáng vẻ khăng khăng của Lâm Bẳc Phàm, Triệu thống lĩnh cũng ngại đắc tội hắn, cuối cùng chỉ đành đồng ý: “Được! Bản quan sẽ báo cáo lên trên giúp Lâm đại nhân, nếu không được thì bản quan cũng hết cách!”

“Đa ta Triêu đai nhân!”