Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan

Chương 798



Lúc này, chỉ thấy lão giả cầm một cái đòn bẩy, cười tự tin và bảo: “Đây chính là sức mạnh của thần linh! Chỉ cần cho ta một điểm tựa, ta không chỉ có thể nhấc bổng một tòa thành mà còn có thể nhấc bổng cả ngọn núi lớn, thậm chí còn có thể nhấc bổng... cả thế giới này!"

Lâm Bắc Phàm đứng phía sau nghe giảng cũng hơi tê dại!

Ngay cả nguyên lý đòn bẩy mà cũng nói ra được!

Lão già này quá giỏi!

Adv

Tuy nguyên lý đòn bẩy chỉ là nguyên lý học lực căn bản nhất nhưng thật sự rất hữu dụng.

Tiếp theo, lão giả giảng giải về nguyên lý đòn bẩy một cách chi tiết cho mọi người, mọi người nghe mà say như điếu đổ.

Tiểu quận chúa đứng bên cạnh Lâm Bắc Phàm, nàng cũng nghe đến mê mẩn, nói: “Nguyên lý đòn bẩy thật lợi hại quá! Nếu ta nắm được nguyên lý đòn bẩy vậy chẳng phải sẽ trở thành đại lực sĩ số một thiên hạ hay sao?"

Adv

Lâm Bắc Phàm mập mờ bảo: “Ừm, về mặt nguyên lý thì đúng"

Tiểu quận chúa quay đầu nhìn qua: “Lâm Bắc Phàm, ngươi tìm được thầy giáo lợi hại như vậy ở đâu thế?"

“Một vò rượu lừa được hắn ta tới đấy!” Lâm Bắc Phàm đáp.

Lúc này, tiểu quận chúa kéo hắn chạy vào một khu rừng nhỏ phía sau Quốc Tử Giám.

Hắn có hơi hoang mang: “Tiểu quận chúa, ngươi định làm gì thế?"

“Còn làm gì nữa? Đương nhiên là nhân lúc mọi người đều đang lên lớp, hì hì..."

Tiểu quận chúa xoa tay, vô cùng hưng phấn, lộ ra nụ cười không có ý tốt.

Lâm Bắc Phàm tức run cả người: “Giữa ban ngày ban mặt sao ngươi có thể làm ra chuyện đồi phong bại tục, không phù hợp với người đọc sách như vậy chứ?"

Tiểu quận chúa chậc một tiếng: “Loại chuyện này ta làm còn ít hay sao?"

Lâm Bắc Phàm rống lên: “Ta tuyệt đối sẽ không để ngươi thành công đâu!"

Tiểu quận chúa cười khà khà: “Lâm Bắc Phàm, ngươi đừng phản kháng! Ngươi không từ chối được ta đâu, ngoan ngoãn nghe theo đi!"

Nói xong, nàng duỗi hai móng vuốt ác ma ra..

Lâm Bắc Phàm phẫn nộ kêu to một tiếng: “Ngươi đừng cử động, để tự ta tới!"

Nói rồi, hắn ôm tiểu quận chúa vào lòng.

Trong lòng tiểu quận chúa rất thích, tên thối tha này cuối cùng cũng hiểu ra rồi!

Lúc này, trong nước Đại Võ bốn bể thái bình, nhân dân an cư lạc nghiệp, lộ ra sức sống hừng hực, mà các quốc gia bên cạnh thì lại bắt đầu chiến loạn không ngừng, không thể yên bình, rất nhiều nhân tài và dân chúng đều chảy vào Đại Võ.

Nhìn tình hình này, nữ đế nằm mơ cũng muốn cười: “Từ lúc có Lâm ái khanh, cuộc sống của trẫm càng lúc càng tốt lên, tương lai chắc chắn sẽ càng ngày càng tốt!"

Sau đó, đúng lúc này, một quốc thư dâng tới trước mặt nữ đế.

“Nước Bạch Tượng thỉnh cầu Đại Võ phái binh trấn áp bạo dân, sau khi sự việc thành sẽ xưng thần với Đại Võ, hàng năm cống nạp!"

Nước Bạch Tượng thì nữ đế biết, là một nước nhỏ nằm ở phía Tây Nam, nhân khẩu khoảng tám trăm vạn người, vì có nhiều voi trắng, đồng thời cũng lấy voi trắng làm tô tem cho nên được gọi như vậy.

Tuy rằng quốc gia này nhỏ nhưng thực lực không thể coi thường.

Có một đại quân Bạch Tượng vô cùng khủng khiếp, do ba nghìn con voi trắng tạo thành, có thể dễ dàng xé nát ba mươi vạn đại quân.

Thế nhưng, nước nhỏ chính là nước nhỏ, năng lực chống lại nguy hiểm vô cùng yếu.