Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

Chương 293: Thầy giáo không nghe lời (2)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Tieen

【 Hoàn tất truyền tống. 】

Tô Mộc đã thuận lợi tiến vào thế giới nhiệm vụ, muốn mở mắt ra, nhưng mí mắt vô cùng nặng nề, cũng không cảm nhận được thân thể mình tồn tại.

【 Truyền thông tin vị diện -- truyền xong. 】 Cửu Thiên Tuế xác định Tô Mộc cùng ký thể phù hợp hoàn thành, lập tức đem tin tức vị diện truyền tống tới.

【 Nhiệm vụ chính: Tay xé Mạnh Doanh. 】

【 Nhiệm vụ phụ: Hỗ trợ Thiên Qua tìm ra chân tướng. 】

【 Tích phân của nhiệm vụ: 500. 】

【 Ặc... Nhiệm vụ chính thật tàn bạo, ý tứ trên mặt chữ, xin ký chủ chú ý chừng mực, đây là một xã hội pháp trị. Bất quá tích phân nhiệm vụ này còn rất nhiều, theo bổn hệ thống thấy, nhiệm vụ này... 】

"Ừm." Tô Mộc đang tiếp thu tin tức vị diện, ngoại trừ tích thông tin về tích phân ở trên, Cửu Thiên Tuế nói gì khác, cô tự động bỏ qua.

Thế giới này...

Nam nữ chính ngược luyến tình thâm, nữ phụ ác độc nhảy nhót không thôi.

Mà đối tượng nhiệm vụ chính, đúng là nữ phụ ác độc, Mạnh Doanh.

Nguyên chủ tên là Mạnh Tịch, có liên quan đến Mạnh Doanh, đơn giản mà nói đó là thiên kim thật giả.

Nguyên chủ là thiên kim thật, Mạnh Doanh là thiên kim giả.

Mười chín năm trước, ân sư của Mạnh phu nhân ẩn cư ở một thôn miền núi nào đó qua đời, Mạnh phu nhân đi đến tế lễ, lúc sắp trở về, bởi vì thương cảm, Mạnh phu nhân mang thai hơn bảy tháng sinh non.

Vội vàng đưa bà đến bệnh viện nhỏ trong thôn đỡ đẻ, cùng lúc đó cũng có một sản phụ trong thôn đang sinh con.

Sản phụ trong thôn nhìn đứa bé gái mình hạ sinh, thừa lúc bác sĩ không chú ý, trộm tráo đổi đứa bé.

Mẹ chồng sản phụ vừa đến, nhìn thấy là bé gái, sắc mặt liền xụ xuống, bắt sản phụ lập tức xuất viện về nhà, trên đường về đem bé gái bỏ trong khe núi.

Con của sản phụ trở thành thiên kim Mạnh gia, lớn lên ở Mạnh gia dòng dõi thư hương, được con trai Mạnh gia, cũng chính là nam chính Mạnh Nghiêu sủng ái, mà Mạnh Doanh lại đối với "anh ruột" Mạnh Nghiêu nảy sinh tình cảm khác.

Đứa bé bị hoán đổi rồi vứt bỏ, cũng chính là nguyên chủ, bị một con sói mẹ ngậm đi.

Sói mẹ mới vừa sinh con xong, nguyên chủ mới sinh ra được nó nuôi dưỡng như con của mình.

Năm nguyên chủ chín tuổi bị đoàn đội nhiếp ảnh lên núi quay phim phóng sự phát hiện, thu hút sự chú ý rộng rãi của xã hội, ngay sau đó nguyên chủ được một vị tiến sĩ dẫn dắt đoàn đội nhận nuôi, gánh vác trọng trách "cải tạo" cô.

Nhưng sau khi nguyên chủ bị bắt rời khỏi rừng rậm và sói mẹ, không thể thích ứng, bệnh đau quấn thân, tiến sĩ không có cách nào, chỉ có thể thả cô lại rừng rậm, hơn nữa ở trong rừng chậm rãi tiếp xúc với cô, khiến cô hạ thấp cảnh giác, hao phí mười năm thời gian, kéo cô từ cán cân người sói về phía người.

Mà sau khi cô được "cải tạo", lại lần nữa bị đoàn đội phim phóng sự quay hình, sản xuất kỳ tiếp theo.

Cũng bởi vì phim phóng sự phát sóng, bị lão gia tử nhà mẹ đẻ Mạnh phu nhân trong lúc vô tình nhìn thấy, kinh ngạc vì cô lớn lên rất giống con gái của mình, bèn cho người đi điều tra.

Thân phận thiên kim thật giả bị vạch trần.

Mà Mạnh Doanh được nuôi dưỡng ở Mạnh gia nhiều năm, vợ chồng Mạnh gia không đành lòng để cô ta rời đi, vẫn coi cô ta như con gái ruột thịt.

Đây cũng trở thành một câu chuyện xưa giữa anh nông dân và con rắn*.

Lúc sau, nguyên chủ trở về Mạnh gia, đặt tên là Mạnh Tịch.

Mạnh gia, cũng là nơi bắt đầu ác mộng của nguyên chủ.

Mạnh Doanh mặt ngoài tự nhiên hào phóng, đưa Mạnh Tịch cùng đi học, cùng nhau đi dạo phố, giới thiệu bạn bè cho cô... Mọi thứ đều chăm sóc chu toàn.

Chỉ là, Mạnh Tịch bộc phát tính sói, nhiều lần cắn bạn học bị thương, còn làm Mạnh Doanh bị thương, thậm chí phát cuồng đến mức người Mạnh gia cũng không nhận.

Cuối cùng người Mạnh gia đem Mạnh Tịch nhốt trong nhà, tìm đoàn đội tốt nhất chữa trị cho cô, trị liệu không có kết quả, Mạnh Tịch lại giống như hoàn toàn biến thành một con sói.

Mạnh Nghiêu tìm bác sĩ cho cô từ khắp cả nước, nhưng mới vừa có chút hiệu quả, cô lại vô duyên vô cớ nổi điên.

***

《 Anh nông dân và con rắn 》

Nguyên tác: Vào một mùa đông lạnh giá, người nông dân đi chợ về và thấy một con rắn chết cóng bên vệ đường. Anh thương con rắn đến mức ôm nó vào lòng. Khi được hơi nóng từ cơ thể sưởi ấm, con rắn nhanh chóng tỉnh dậy, lộ rõ ​​bản chất tàn ác và ra tay cắn người nông dân trúng độc. Trước khi chết, người nông dân nói: "Tôi đã cứu một con rắn độc tội nghiệp, nên tôi đáng bị quả báo như thế này!"



Làm người nhất định phải phân biệt rõ thiện ác, chỉ có thể đem bàn tay viện trợ vươn tới người thiện lương; Đối với những người xấu cho dù mình hết lòng, bản tính của người xấu cũng sẽ không thay đổi, không nên tin tưởng người khác, người xấu tuyệt đối sẽ không bởi vì lòng tốt của bạn mà cảm động.

☆☆☆☆☆

07/08/2022