Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

Chương 439: Nàng dâu nuôi từ bé (15)



Sau khi cô giải thích ý định đến đây, hai phụ tử rất hứng thú.

Tô Mộc dựa trên kỹ thuật của hai người, thiết kế khí cụ càng thuận tiện hơn.

Sau khi hai phụ tử chế tác, Tô Mộc dựa theo giá cả trước đó định ra buôn bán.

Lão Vương định giá quá cao, hơn nữa cũng không có hai phụ tử này cải tiến qua dùng tốt hơn, mọi người sôi nổi dời ánh mắt về phía bên này.

Cửu Thiên Tuế cho rằng Tô Mộc bị lão Vương phản bội qua, sẽ không tín nhiệm Từ đại phu nữa, hiện tại xem ra, là nó suy nghĩ nhiều, tâm ký chủ thật sự lớn.

【 Ký chủ, cô nói thử khi nào thì Từ đại phu sẽ đạp cô? 】

Cửu Thiên Tuế chờ mong hỏi.

"Tạm thời sẽ không." Tô Mộc khẳng định nói.

【 Ký chủ, cô có chắc không? 】

"Ừm."

【 Ký chủ, lúc trước cô đã nhìn lầm người rồi, hiện tại vẫn không nên quá mù quáng tự tin. 】

"Đều là nhân tính." Tô Mộc nhàn nhạt nói.

Cô không bao giờ mù quáng tin tưởng, cô cho người khác thấy, chỉ là cô muốn cho.

Hành động của lão Vương không nằm ngoài dự liệu của cô, đây bất quá chỉ là nhân tính mà thôi.

【 Ký chủ, sao cô lại triết lý sâu sắc như vậy? 】

Ký chủ là người có chuyện xưa...

"Cho nên, mi chỉ là một hệ thống, khá tốt."

Hệ thống sẽ không trải qua những thăng trầm và biến hóa của thế gian, khá tốt...

Cửu Thiên Tuế:【... 】

【 Cứ cảm thấy lời này nhói lòng thế nào? 】

Ký chủ là khen nó, là khen nó sao?

Đúng, là khen nó.

Lúc Tô Mộc đi tới chỗ ở của hai phụ tử, hai người đang cúi đầu nghiên cứu cái gì đó.

Tô Mộc đến gần bọn họ đều không phát hiện ra.

Lẳng lặng đứng một bên nghe một hồi, Tô Mộc mở miệng: "Nếu là thiết kế một cái ám khấu, thủ sẵn như thế, có thể ở khi cần sử dụng, thì nối liền với nhau, lúc không cần thì tháo xuống."

"Ám khấu?" Hai mắt phụ tử sáng ngời, quay đầu nhìn lại, lúc này mới phát hiện Tô Mộc đứng ở bên cạnh, chào hỏi, liền hỏi chi tiết.

Cầm giấy bút, Tô Mộc đem nguyên lý vẽ ra đại khái.

"Quả thực xảo diệu, quả thực xảo diệu!" Hai phụ tử nhìn bản vẽ, đã nóng lòng muốn thử.

Sau khi Tô Mộc cùng hai người thảo luận về sản lượng khí cụ kế tiếp, hai phụ tử đều vỗ ngực cam đoan không thành vấn đề, nói bọn họ còn có người.

Tô Mộc lúc này mới biết được, gia tộc hai phụ tử đều là thợ rèn, chỉ là phân bố ở các trấn, hắn bên này có chỗ tiền kiếm, mấy ngày trước liền đưa tin, để cho tất cả mọi người tới đây.

Hứng thú của hai người rõ ràng không phải là sản lượng, mà là ở cái thứ mới này.

Trên bản vẽ là ám tiễn (phi tiêu) bản vẽ tay của Tô Mộc, hiện giờ cô còn quá nhỏ, đụng phải nhân vật lợi hại một chút, không nói thân thủ, chỉ cần chút khí lực cùng tốc độ này của cô, chỉ phút chốc sẽ bị giết..

Cho nên, cô cần càng nhiều đồ vật bảo mệnh hơn.

Đối với điểm này, Cửu Thiên Tuế muốn nói một câu.

Chọc ai cũng không nên chọc ký chủ, nếu không chết như thế nào cũng không biết.

Lúc Tô Mộc rời khỏi chỗ hai phụ tử bên kia, sắc trời đã tối đen.

Cô bắt đầu trở về thôn.

Lúc đó.

Cửa thôn Kỷ gia.

Một thân ảnh nho nhỏ đứng trong lều tranh nghỉ ngơi ở cửa thôn, hai mắt nhìn chằm chằm con đường nhỏ quanh co trước cửa thôn.

Trong lòng lo lắng còn có chút u oán.

Nửa canh giờ sau.

Cửa thôn xuất hiện một bóng dáng quen thuộc, Kỷ Ngôn Đình nhíu mày đã giãn ra, áp suất thấp quanh người nhao nhao tản ra bốn phía... .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trộm Yêu Người Tình Hờ Của Mẹ
2. Phụ Thân Chết Trận Đã Trở Lại
3. Em Sẽ Tắt Máy Mỗi Khi Nhớ Người
4. Ăn Vạ Chị Đại
=====================================

"Niệm An muội muội ~" Tiếng của Kỷ Ngôn Đình truyền đến, âm cuối khẽ giương lên, có thể thấy được sự vui sướng.

Tô Mộc nhìn bóng người nhào tới, nếu không phải nhận ra là hắn, giờ phút này hắn chính là một cỗ thi thể.

Tô Mộc nghiêng người né tránh thân thể hắn nhào tới.

"Niệm An muội muội, muội, muội chán ghét ta sao?" Kỷ Ngôn Đình một ngày không nhìn thấy bóng dáng của cô, nhìn thấy bàn tay nhỏ bé kia không kiềm chế được muốn nắm tay cô, sờ sờ đầu cô, kết quả đều bị né tránh.