Xuyên Nhanh, Ký Chủ Không Tầm Thường

Chương 155: Nhiệm vụ giả số 666



Sau khi đi một vòng luẩn quẩn quanh Lam thành, Vân Yến quyết định đi tìm tiệm bán chocolate như 000 đã nói.

Tuy nhiên, sau khi tìm một lúc thật lâu, Vân Yến vẫn chưa tìm thấy tiệm bán chocolate ở đâu cả.

Buồn bực, cô quyết định hỏi thăm đại một người qua đường nào đó.

"Anh kia."

Âm thanh trong trẻo như tiếng đàn dương cầm vang lên đằng sau lưng, Cơ Úy theo bản năng quay người lại.

Đẹp thật!

Hô hấp dường như ngừng lại trong phút chốc, nhận ra ánh mắt mình hơi thất thố, Cơ Úy mau chóng hoàn hồn trở lại.

Cơ Úy một thân lịch lãm quý ông, lịch sự nở nụ cười: "Khụ...cô gọi tôi?"

"Ừ, trước mặt tôi cũng chỉ có mỗi anh." Giọng điệu Vân Yến êm dịu lại mang theo ý gai góc đâm chọt khiến người nghe vừa cảm thấy thoải mái, lại vừa cảm thấy có chút tức giận.

Cơ Úy gượng gạo cười trừ, trong lòng bị cô dọa một phen.

Quả nhiên hoa hồng đều có gai.

Thật hung dữ.

"Vậy cô có chuyện gì sao?" Cơ Úy cẩn thận hỏi.

Vân Yến nghiêng đầu, đột nhiên thấy tên này hơi quen.

Có quen không nhỉ?

Suy nghĩ mãi, Vân Yến cũng không nhớ Cơ Úy là ai, đành dẹp bỏ suy nghĩ này qua một bên, nở nụ cười thân thiện nhất có thể.

"Có thể chỉ cho tôi nơi nào bán chocolate không? Tôi sẽ trả ơn." Giọng điệu cực kì chân thành, lại mang theo một ít ác ý.

"Chocolate?" Cơ Úy hơi bất ngờ, nụ cười có chút cứng ngắc.

Cô gái này... lại rất có tinh thần ăn uống.

"Anh không biết cũng không sao, tôi có thể hỏi người khác." Vân Yến thấy vậy thì liền nói, xoay người chuẩn bị quay đi.

"Đúng là có, để tôi đưa cô đi." Cơ Úy bỗng nhiên giật mình, đôi mắt xanh ngọc nhìn cô đầy ý tứ.

Vân Yến cong khóe môi, ánh mắt nhìn Cơ Úy dần dần ít ác ý đi, "Vậy à, cảm ơn trước."

Cơ Úy đi phía trước, quân phục vẫn nghiêm trang như vậy như chỉ có trong lòng hắn biết, trong lòng hắn đang rối như thế nào.

Lần đầu tiên gặp nhân vật lớn tầm cỡ, người ta tất nhiên là hồi hộp nha!

Không biết hôm nay hắn có cái vận may gì mà lại gặp trúng một đại nhân vật thế này nữa.

"Ngài là lần đầu tiên đến Lam thành à?" Không biết là do căng thẳng hay gì đấy mà Cơ Úy đã đột ngột đổi cách xưng hô với cô rất trang trọng.

Nụ cười trên môi Vân Yến ngày càng sâu sắc hơn, cô bình tĩnh trả lời: "Ừ, anh coi bộ rất hiểu đường xá ở đây."

Cơ Úy gãi đầu, hai mắt híp lại mỉm cười: "Ngày quá khen rồi, tôi từng là trợ lý của thành chủ Lam thành, tất nhiên là biết nhiều về đường xá."

"Vậy thành chủ của Lam thành là ai?" Cô dường như rất tùy ý hỏi, không chút để ý đến ý nghĩa lời nói của mình.

"Là người mở tiệm bánh kẹo, thành chủ Tư Sắc." Cơ Úy trả lời.

Vân Yến đi đến đâu, liền có mấy cô gái đi theo cô đến đó.

Chủ yếu là bắn ánh mắt ghen tị hận thù vào người cô, Vân Yến cũng không rõ ánh mắt đó lắm.

Chắc là ghen tị với nhan sắc của cô?

Trong lòng Vân Yến đã suy nghĩ ra đủ chuyện, nhưng thật ra bọn họ không hề như cô đã nghĩ, bọn họ là fan girl của Cơ Úy, mà fan thì làm gì muốn thần tượng của mình thân mật đi bên nhau với một cô gái?

Vân Yến thật sự nghĩ nhiều rồi.

Không biết hai người đã đi qua bao nhiêu ngôi nhà, đi đến đâu nhiệm vụ giả liền đặt sự chú ý lên hai người đến đây.

Vân Yến càng đi lại càng cảm thấy kì lạ.

Cấu tạo của Lam thành này thật kì lạ, dường như có vô số không gian ẩn ở đây, ban nãy cô đã đi qua chỗ này nhưng cô không nhớ ở đây có con đường này.

Đột nhiên Cơ Úy dừng lại, xoay người lịch lãm làm động tác mời: "Đã đến, hi vọng ngài có một bữa ăn vui vẻ."

Vân Yến gật nhẹ đầu, thản nhiên quan sát cửa hàng trước một một chút.

Cửa hàng này có tông màu chủ đạo là màu kem, vẫn mang chút nét cổ kính của Châu Âu như các ngôi nhà lúc nãy mà cô thấy.

Phía trước có một bảng tên làm bằng gỗ, xung quanh được đính đá quý sang trọng làm nổi bật lên hai chữ 'Ngọt Sắc.'

Ở cửa ra vào có một chậu cây xanh tốt, thân cây to lớn gần như chiếm chỗ cả một góc, xung quanh nó như tỏa ra một loại khí gì đó, càng nhìn trong lòng lại càng thấy thoải mái, mà đứng gần lại thấy dễ chịu lạ thường.

Vân Yến nhận thấy điểm này, ánh mắt hơi lóe, cái cây này chứa phần nhỏ sinh mệnh pháp tắc, chủ quán thật đầu tư.

"Ngài vào chứ?" Cơ Úy hơi thấp thỏm vì nãy giờ thấy cô im lặng, cẩn thận lên tiếng.

"Ừm, cảm ơn, lần sau gặp tôi sẽ trả ơn." Cô lại mỉm cười thân thiện nhất có thể.

Cơ Úy: "..." Nụ cười có chút kì quái.

Sau khi chỉ đường cho cô xong, Cơ Úy liền rời đi, chỉ còn mình Vân Yến đứng trước cửa hàng.

Bàn tay ngọc ngà nhẹ nhàng đẩy cửa, tiếng chuông từ phía trong reo lên, đồng thời một giọng nói không rõ nam nữ cũng vang lên: "Chào mừng quý khách đến với Ngọt Sắc."

Bên ngoài với bên trong không hề cân xứng nhau, bên ngoài là hình dạng một cửa hàng bình thường, bên trong lại như một tòa lâu đài tráng lệ, bàn ghế cực kì tinh xảo.

Vừa nhìn vào đã thấy cao quý một bậc, ngay cả không khí cũng mang mùi tiền nhè nhẹ

Tuy nhiên ở đây lại rất ít khách hàng, chỉ có khoảng năm sáu người.

Vân Yến cầm lấy cái váy công chúa dài của mình lên, chân nhỏ bước vào bên trong, ngắm nghía một hồi lâu.

Cũng được đấy, rất hợp với ý của cô.

"Tiểu thư, mời cô ngồi vào bàn." Bên cánh tay trái Vân Yến xuất hiện một nam quản gia cực kì điển trai, âm thanh ấm áp ngọt ngào như đường vang bên tai cô.

Vân Yến đưa mắt nhìn hắn, sau đó theo sự hướng dẫn của nam quản gia mà đi vào bên trong.

Vân Yến tìm góc đẹp nhất để ngồi, cuối cùng cũng tìm được góc bên cạnh cửa sổ này, ngồi ở góc độ này có thể quan sát được hết cả cửa hàng.

Nam quản gia rút từ phía sau người ra một tấm menu trịnh trọng đưa cho cô.

Vân Yến ngắm nhìn menu, cảm thấy mắt mình sắp nứt rồi.

Một thanh chocolate mà tận 25000 tích phân.

Một bánh chocolate 50000 tích phân.

Định làm mòn túi tiền của cô đúng không?

Vân - cạn túi tiền - Yến nhã nhặn nở nụ cười, "Cho tôi một thanh chocolate loại đắng, cùng một bánh chocolate Pio's."

"Đã rõ thưa tiểu thư, xin ngài đợi một tí." Nam quản gia dịu dàng híp mắt cười, một tay đưa ra sau cúi chào cô rồi đi vào trong bếp.

"Ký chủ, cô chịu chơi thật nha." 000 loi nhoi lên trò chuyện cùng cô.

"Hừ, mi thì hiểu gì về chocolate? Chỉ có những người hiểu rõ nét đẹp tiềm ẩn của chocolate mới biết được bao nhiêu tích phân cũng không đủ để mua chocolate thôi!" Miệng cô tuôn ra một tràn văn chương.

"Ha hả, cô bị tên kia hố rồi, đây là cửa hàng dành cho nhiệm vụ giả từ trung cấp trở lên, khi vào sẽ tự động trừ năm trăm tín ngưỡng lực phí phụ thu." 000 cực kì sảng khoái khi biết Vân Yến bị hố cực mạnh.

Vân Yến: "..."

"Hệ thống các ngươi có trường hợp nào bị ký chủ của mình tiêu diệt không?"

000 suy nghĩ một chút rồi mới trả lời: "Có, nhưng khá ít...", 000 như hiểu được ý gì từ câu hỏi của cô, mau chóng im mồm lại.

Đáy mắt của Vân Yến có vài phần châm chọc bị che đậy.

Qanh chóp mũi cô dần dà có một mùi hương nhàn nhạt, một lúc lâu sau mới đậm hơn một chút.

Hương thơm rất dễ chịu, khiến cho người ta nghĩ rằng bản thân đang ở trong một cánh đồng bát ngát các loại hoa cỏ.

Vân Yến phát hiện hương hoa này có tác dụng an thần, vì thế lí do thu năm trăm tín ngưỡng lực có lẽ là vì cái hương này.

Một nam nhân không biết từ đâu xuất hiện bước chân đi đến bàn cô, tự tiện ngồi xuống, giọng nói đầy quyến rũ: "Cô là nhiệm vụ giả cao cấp à?"

"Không, tôi đang chớp mắt." Vân Yến đánh giá người trước mặt.

Nam nhân đó hơi bất ngờ bật cười một tiếng rồi hứng thú hỏi cô: "Nó có liên quan gì đến câu trả lời sao?"

"Vậy chuyện tôi là ai có liên quan gì đến anh à?" Vân Yến có chút cục súc.

"Tư Sắc, nhiệm vụ giả số hiệu 666, hân hạnh được làm quen." Tư Sắc không để ý đến thái độ đầy ác ý của cô, rất thảnh thơi giới thiệu.

"Ừ." Vân Yến cụp mắt, hoàn toàn bơ Tư Sắc.

Tư Sắc: "..." Cảm giác này có chút khó tả.