Xuyên Nhanh: Nữ Chính Vai Phản Diện Sau Khi Max Level

Chương 381: Kiêm chức sau khi nằm vùng (38)



Tác giả: Mặc Linh.

Edit by Thời Lam Yên.

====

Ngày 25 tháng 5.

Ngắn ngủi thời gian mười ngày, tập đoàn Ổ Đinh tiến hành thanh tẩy lớn.

Những người già đã từng theo Ổ Đinh tranh đấu giành thiên hạ, bị thương, tàn tật, còn có không ít bị bắt vào.

Cảnh sát không biết khi nào đã nắm giữ nhiều chứng cứ như vậy.

Mà tập đoàn Ổ Đinh tổn thất thảm trọng, phảng phất như một khối thịt béo mất đi khôi giáp, không ít người bắt đầu nóng lòng muốn thử, ý đồ chia một ngụm canh.

Nhưng tập đoàn Ổ Đinh cũng không có sụp đổ, xuất hiện hỗn loạn giống như mọi người nghĩ vậy.

Ngược lại bị người nhanh chóng chỉnh hợp, có được sếp mới.

Trong phòng hội nghị, thành viên trung tâm còn sót lại không nhiều lắm, trợn mắt tức giận nhìn cô gái trên ghế, "Nguyên Âm mày thật quá đáng! Có phải mày đều muốn đưa hết bọn tao vào không!"

Lúc trước bọn họ đã không đồng ý cho người phụ nữ này tiến vào tầng quản lý.

Giờ thì hay rồi......

Dẫn sói vào nhà.

Ổ Đinh tự ăn quả báo, hiện tại còn đưa tới tai hại lớn như vậy cho bọn họ.

Thời điểm Ổ Đinh còn, ở tình cảm dốc sức bao nhiêu năm, tốt xấu gì bọn họ còn có thể nói được.

Kết quả cô dùng thủ đoạn thô bạo thật sự xử lý hết đám người không nghe lời kia, hiện tại đã đến phiên bọn họ.

"Chú này nha, chỉ cần chú nghe lời, vì sao tôi phải đưa chú vào?" Hai tay Hoa Vụ đáp ở trên tay vịn của ghế dựa, "Trừ phi chú nhất định phải cho tôi một cái lý do đưa chú vào, tôi đây cũng không tiện từ chối."

"Mày dựa vào cái gì......"

Rầm ——

Họng súng đen sì nhắm thẳng vào ông ta.

Nửa người vỗ cái bàn bị những người khác ấn trở về.

Hoa Vụ đặt một viên đạn đặt ở trên mặt bàn trống trơn, giọng điệu ôn hòa: "Các chú các bác cũng lớn tuổi rồi, về sau phải dưỡng già cho tốt, tâm tư không nên có thì đừng nên động, dù sao thì trái tim cũng rất yếu ớt."

Hoa Vụ ở phòng họp chọc cho đám nhân viên gần đất xa trời này tức giận gần chết xong, thong thả ung dung rời khỏi phòng họp.

......

......

Ngoài phòng họp, có không ít người đứng ở mép tường, giống như học sinh bị phạt.

Trên mặt bọn họ phần lớn đều là sợ hãi, bất an, khẩn trương......

Đặc biệt là khi thấy Độ Hàn.

Những người này càng có vẻ sợ hãi.

Trong khoảng thời gian này Độ Hàn giúp Hoa Vụ xử lý một vài chuyện cô không kịp đi xử lý, thu hồi được một ít địa bàn.

Thủ đoạn của hắn không tính là mạnh mẽ, nhưng cũng tuyệt đối không phải biện pháp ôn hòa gì, thời điểm tàn nhẫn lên, vậy cũng là khiến người khắc sâu ấn tượng.

Bởi vậy mọi người theo bản năng sợ hãi hắn.

Độ Hàn vẫn là một thân ăn mặc kia, khoanh tay dựa ở cửa, không thèm để ý ánh mắt của những người khác.

Chờ Hoa Vụ đi ra, lập tức đuổi theo cô.

Trừ bỏ Độ Hàn, còn có một đám vệ sĩ.

Đúng, chính là một đám.

Cô cũng biết bản thân mình bị người hận, cho nên vệ sĩ đều là bán sỉ.

Đương nhiên Độ Hàn cảm thấy cô không lo lắng lắm, càng như là cố ý làm thế trận lớn như vậy...... Có vẻ rất có thể diện.

Trở lại khách sạn ở tạm, Hoa Vụ nằm liệt trên sô pha nghỉ ngơi.

Độ Hàn: "Tôi đi ra ngoài."

Hoa Vụ liếc hắn một cái: "Đợi chút nữa tôi muốn đi gặp ông chủ Tần, anh lái xe."

Độ Hàn buông tay ấn then cửa ra, xoay người lại: "Tôi không phải tài xế của cô. Chờ những việc này của cô xong rồi, tôi sẽ dẫn Độ Bách rời đi."

Hắn là bị bắt dẫm lên con thuyền trộm cướp này của cô.

Hiện tại đã cập bến.

"Ồ." Hoa Vụ yếu ớt nói: "Vậy đợi chút nữa anh có lái xe không?"

"......" Độ Hàn kéo cửa ra: "Lái."

Hoa Vụ nghỉ ngơi trong chốc lát, tắm rửa một cái, thay một bộ quần áo rồi cùng Độ Hàn đi gặp ông chủ Tần.

Chuyện đầu tiên ông chủ Tần làm khi gặp, chính là dựng ngón tay cái với cô.

Thật sự là thật lòng khen cô: "Cô cũng thật trâu bò."

"Cũng được cũng được." Hoa Vụ khiêm tốn, "Đều là vì nhân dân."

Ông chủ Tần: "......"

Cô chính là một người đưa tin, bay cao đến nỗi như vậy sao?

Chủ yếu là ông chủ Tần muốn hỏi vấn đề của tập đoàn Ổ Đinh bên này.

"Bây giờ cô tiếp nhận là có ý gì?" Hắn không chú ý một cái, cô đã lên làm sếp nhà người ta.

"Tôi không tiếp nhận, người khác cũng sẽ tiếp nhận, cuối cùng chỉ biết trở thành Ổ Đinh tiếp theo." Hoa Vụ đúng lý hợp tình: "Tôi là đang hy sinh bản thân vì toàn nhân loại."

"Sao tôi lại vĩ đại thế chứ." Nói nói, Hoa Vụ khiến bản thân cảm động, nâng chén tự kính mình, "Đều ở rượu*."

*Đều ở rượu: Không cần nói nhiều, uống rượu xong tự khắc hiểu được những gì chưa nói.

"......" Con mẹ nó đều ở rượu!

Ông chủ Tần không thể phủ nhận lời của Hoa Vụ.

Cho dù cô không tiếp nhận, cũng sẽ có những người khác tiếp nhận.

Mâm lớn ở chỗ này như vậy, hiện tại bọn họ còn chưa có cách xóa sạch hoàn toàn, một khi bị những người khác gồm thâu tóm hoặc là khống chế, vậy rất nhanh sẽ lại phát triển lên.

Mặt ông chủ Tần nghiêm túc không ít: "Nguyên Âm, cô cần phải đảm bảo với tôi, không thể đi sai đường."

Hoa Vụ hơi nâng cằm, "Tôi chính là thước đo của chính nghĩa! Sao có thể đi sai đường."

Ông chủ Tần: "......"

Vì sao cô ta luôn có nhiều lời thoại thần kinh như vậy?

Nói xong tập đoàn Ổ Đinh bên này, Ông chủ Tần lại nhắc tới Khuyển Nha bên kia: "Khuyển Nha bên kia......"

"Chờ tôi thu phục xong bên này, sẽ qua thu phục đất bị mất."

"???"

Ông chủ Tần muốn nói cô chưa uống được hai ngụm sao đã say rồi.

Nhưng là ngẫm lại......

Hình như cũng có khả năng.

Ông chủ Tần hỏi xong câu muốn hỏi, thời gian cũng đã gần hết, hắn còn có việc đi trước một bước.

Hoa Vụ giữ tinh thần tiết kiệm không thể lãng phí, uống hết nửa non bình còn dư lại, sau đó đứng dậy đi tìm Độ Hàn.

Độ Hàn ngồi ở chỗ đó của quầy bar, có một cô gái xinh đẹp mặc váy bó sát người ngồi ở bên cạnh, đang nói chuyện với hắn.

Nhưng Độ Hàn căn bản không để ý cô ta.

Hoa Vụ thấy Độ Hàn không có ý muốn phát triển với cô gái xinh đẹp, cô đi qua chụp lấy vai Độ Hàn, "Đi rồi."

Độ Hàn uống nốt rượu còn dư lại trong ly, đeo khẩu trang lên, đi theo Hoa Vụ ra ngoài.

Cô gái xinh đẹp nói chuyện với Độ Hàn: "......"

Trên đường trở về, Độ Hàn cũng không nói chuyện.

Hoa Vụ co ở ghế phụ, suy nghĩ chuyện kế tiếp.

Chờ cô suy nghĩ xong, quay đầu thì phát hiện Độ Hàn đã kéo khẩu trang xuống, hình như hơi nóng, trên mặt có chút phiếm hồng.

Độ Hàn hơi kỳ quái, Hoa Vụ quan sát mắt hắn.

"Anh rất nóng sao?"

Độ Hàn nhíu mày, không hé răng.

"A đệt...... Cẩn thận chứ!" Hoa Vụ ấn cổ tay Độ Hàn, tránh khỏi chiếc xe đối diện, "Anh đây là đưa tôi rời xa nhân thế hả."

Độ Hàn ở trong tiếng còi xe đối diện, hơi tập trung lại tinh thần.

"Không sao."

"Vừa rồi anh uống rượu?" Hoa Vụ cẩn thận quan sát hai mắt hắn, "Uống say rồi?"

Độ Hàn: "Không có."

Độ Hàn xác thật không quá thích hợp, Hoa Vụ suy nghĩ vì an toàn của mình, "Nếu không anh dừng ở ven đường đi, tôi tới lái."

"Sắp đến rồi." Độ Hàn không dừng xe, rẽ qua ngã tư phía trước chính là khách sạn.

Xe tiến vào gara ngầm, Độ Hàn tìm một vị trí dừng xe ở gần thang máy, hắn đỗ xe xong, như là thở phào nhẹ nhõm một hơi, túm cổ áo thông khí, hô hấp đều hơi dồn dập.

"Anh không thoải mái chỗ nào?"

"Nóng......"

Độ Hàn cảm giác đặc biệt nóng, cả người không thoải mái, giọng nói bên tai đều trở nên mơ hồ.

Hắn nghe thấy Hoa Vụ nói gì đó, nhưng hắn không nghe rõ.

Người bên cạnh đột nhiên giúp hắn cởi dây an toàn, Độ Hàn ghé mắt liền thấy sườn mặt trắng nõn của cô gái nhỏ xinh đẹp, ánh sáng yếu ớt dọc theo sườn cổ cô, dừng ở trên cánh môi đỏ bừng kia, mơ hồ lộ ra ánh sáng mê người.