Xuyên Nhanh: Ta Thực Sự Thích Nam Phụ Kia

Chương 60: Tình yêu của anh ấy như ánh mặt trời



Editor: Diệp Minh Châu

Những lời mà Từ Đông Chu nói ra, chỉ cần là người hơi hiểu rõ một chút sự tình, đều biết đây chỉ là lời nói một bên của hắn mà thôi.

Tại sao các tài nguyên quan trọng lại ưu tiên cho cô? Bởi vì những năm gần đây, Tinh Thần đã nâng đỡ một mình cô, ngoại trừ cô không ai có thể kiếm được nhiều tiền như vậy cho Tinh Thần cả.

Tân Lạc vào nghề tám năm, cho dù trong thời gian học đại học cũng vẫn luôn vừa quay phim vừa chăm lo học hành, mấy năm nay kiếm được cho Từ Đông Chu số tiền nhiều không đếm xuể, không phải Từ Đông Chu không nghĩ tới chuyện lại nâng thêm một hoa đán nữa, dù sao ai cũng hiểu đạo lý không nên đặt trứng gà vào một cái giỏ.

Nhưng cho dù mượn ánh sáng của Tân Lạc, đập xuống một số tiền lớn, vẫn không ai có thể bạo hồng như cô được nữa.

Sự nổi tiếng của Tân Lạc không phải là không có lý do, cô ấy quá đẹp, đẹp đến mức này, lại là trong thời đại lưu lượng lớn như hiện nay, ngay cả khi một chiếc bình hoa cũng có thể có không ít người hâm mộ. Càng đừng nói cô cũng không phải bình hoa không có năng lực, cô có kỹ năng diễn xuất, có thể chịu khổ chịu khó, bản thân khiêm tốn lại không làm yêu, có thể đi tới bước này tuyệt đối không chỉ dựa vào vận khí.

Không có Từ Đông Chu, không có giải trí Tinh Thần, cuối cùng thì Tân Lạc vẫn sẽ bạo hồng mà thôi.

Từ Đông Chu may mắn là ở chỗ, hắn là người đầu tiên phát hiện ra Tân Lạc, cho nên hắn mới chiếm hết tiên cơ.

Nhận thấy thành công của Tân Lạc không thể nào lặp lại trên người khác, không muốn tiền của mình trôi dạt theo nước nữa, Từ Đông Chu kịp thời dừng lỗ, từ bỏ ý định nâng đỡ một người khác, chuyên chú bồi dưỡng Tân Lạc.

Vậy nên hắn mới nói, tài nguyên của công ty đều dành cho A Lạc, người đại diện chỉ dành riêng cho một mình cô, muốn nhận kịch bản gì, hết thảy đều tôn trọng ý nguyện của cô.

Có lẽ trong mắt người khác, hắn đúng là tận tình tận nghĩa, nhưng trong lòng A Lạc lại biết rõ, hắn chỉ là sợ rồi.

Dù cho lúc trước thiếu ân tình của hắn, lấy giá trị hiện giờ của Tân Lạc, cũng đã sớm trả hết. Nhưng Từ Đông Chu quá tham lam, hắn vẫn bóc lột cô không buông tay. E rằng bên ngoài sẽ chẳng ai biết biết tiền lương của Tân Lạc một tháng chỉ có chưa tới một vạn đồng, đến nay nhà ở vẫn là công ty an bài, trợ lý người đại diện bên cạnh đều nghe lệnh công ty, mặc kệ cô làm cái gì, đều sẽ được báo cáo cho Từ Đông Chu.

Mãi đến tận nửa năm trước, Tân Lạc động tâm với Chu Gia Dần, lần đầu tiên có ý định rời khỏi Tinh Thần.

Từ Đông Chu vừa sợ vừa giận, hắn cũng không muốn một con gà đẻ trứng vàng như vậy chạy đi mất, nhưng Tân Lạc trưởng thành đến nay, đã sớm bắt đầu dần dần thoát ly khỏi sự khống chế của hắn.

Bây giờ cánh chim Tân Lạc đã trưởng thành, không còn là tiểu cô nương cùng đường mạt lộ, chỉ có thể ký hiệp ước bất bình đẳng với hắn của năm đó.

Cho dù có tiền phạt vi phạm hợp đồng ngày đó, Từ Đông Chu vẫn sợ hãi. Bởi vì hắn biết rõ, bên ngoài có không ít công ty điện ảnh và truyền hình rất coi trọng Tân Lạc, theo Bùi Song nói, công ty điện ảnh từng tiếp xúc với Tân Lạc cũng có không ít, trong đó không thiếu các công ty lớn có tài lực hùng hậu, nếu thật sự muốn đào Tân Lạc đi, tiền phạt vi phạm hợp đồng cũng có thể trả được.

Dù sao tiền đồ của Tân Lạc không thể hạn chế, tiền phạt vi phạm hợp đồng tuy nhiều nhưng cô cũng có thể kiếm được nhiều hơn.

Hắn muốn mạnh mẽ giữ cô lại rất khó, vì thế đành phải dùng chính sách dụ dỗ lôi kéo, cho nên Từ Đông Chu mới có thái độ tốt như vậy đối với cô, mọi chuyện đều nghe theo cô.

Từ Đông Chu là một thương nhân có lòng tham không đáy từ trong cốt tủy, Tân Lạc là một trong những mặt hàng đáng giá nhất trong tay hắn, hắn chỉ muốn nắm chặt không buông tay, chưa bao giờ suy xét đến ý nguyện của cô.

Điều khiến A Lạc cảm thấy ghê tởm nhất chính là, năm xưa khi Tân Lạc còn chưa nổi tiếng, Từ Đông Chu cũng nổi lên tâm tư khác với cô.

Mỹ mạo của Tân Lạc nổi tiếng khắp nơi, Từ Đông Chu cũng không phải là chính nhân quân tử gì.

Khi đó Tân Lạc còn nhỏ, mẹ cô cũng vừa mới qua đời, lại đối mặt với Từ Đông Chu lúc nào ngấp nghé, cuộc sống trải qua cực kỳ thảm đạm. Dưới hoàn cảnh một thân một mình, để tránh né Từ Đông Chu, cô nhận kịch bản quay phim ở vùng núi hẻo lánh, vào vai một thiếu nữ bị lừa bán nhưng dũng cảm tự cứu mình, chạy trốn xa đến một ngôi làng miền núi nhỏ bị cô lập.

Sau đó, bộ phim bất ngờ bùng nổ ngoài dự đoán, vẻ ngoài xinh đẹp của Tân Lạc kết hợp với cảnh ngộ bi thảm của cô gái trẻ, gây ra một cú sốc mạnh mẽ cho khán giả. Bởi vì khi đó cô cũng đang ở trong giai đoạn tuyệt vọng của nhân sinh, đắp nặn rất tốt khí chất cầu sinh trong tuyệt cảnh trên người thiếu nữ bị bắt cóc, bởi vậy một lần liền nổi tiếng.

Từ đó về sau Từ Đông Chu liền thu liễm đi rất nhiều, không dám tùy ý khi nhục cô nữa. Hắn ta không nhắc lại chuyện này, nhưng cô sẽ không bao giờ quên.

"Gọi cô tới cũng không có việc lớn gì, chỉ là muốn cùng nhau ăn một bữa cơm, không cần khẩn trương như vậy a. Còn nữa, nhiều năm như vậy cô cũng vất vả rồi, tôi còn muốn ký lại hợp đồng với cô, muốn giao cho cô chức vụ quan trọng hơn, cô thấy thế nào?" Từ Đông Chu cười tủm tỉm nói.

A Lạc bình tĩnh trả lời: "Từ tổng, anh biết hôm nay tôi tới nơi này làm gì không?"

Từ khi xảy ra chuyện kia, Tân Lạc rất ít khi một mình đến gặp mặt Từ Đông Chu, có chuyện gì cũng chỉ nói với người đại diện là Bùi tỷ, rồi để cho Bùi tỷ truyền đạt lại cho công ty.

Nghe vậy, trong lòng Từ Đông Chu trầm xuống, trên mặt lại bất động thanh sắc: "Làm gì vậy?"

A Lạc ngữ điệu bình thản, không nhanh không chậm nói: "Tôi cũng đến để nói chuyện hợp đồng với ngài, ngài cũng biết hợp đồng kia rốt cuộc là tình huống gì. Nhiều năm như vậy tôi không đem nội dung hợp đồng phơi bày ra ngoài, đã là niệm tình năm đó ngài giúp đỡ tôi, nhưng chút ân tình tôi nợ ngài kia, tôi đã sớm trả xong rồi."

Tươi cười trên mặt Từ Đông Chu chậm rãi thu liễm, trở nên vẻ mặt không chút cảm xúc.

A Lạc không để ý đến sự thay đổi cảm xúc của hắn, vẫn thản nhiên nói: "Lúc trước tôi không đi, là cảm thấy bất kể ở nơi nào cũng giống nhau, tóm lại cũng đều là đóng phim, ở Tinh Thần tôi cũng đã quen rồi, bản thân tôi cũng không phải là người có yêu cầu cao bao nhiêu, cũng giống như ngài nói, quả thật mấy năm nay Tinh Thần đối với tôi cũng không tệ. Nhưng bây giờ thì khác, tôi có một nơi thực sự muốn đi, bây giờ mặc kệ như thế nào, tôi nhất định phải đi."

Từ Đông Chu mặt trầm như nước: "Tôi không đồng ý, cô đi được hả?"

A Lạc nói: "Tôi không đến để hỏi ý kiến của ngài, chỉ là thông báo cho ngài một tiếng, nếu ngài không đồng ý, chúng ta sẽ gặp nhau tại tòa."

Nói xong lời này, cũng không đợi hắn đáp lại, A Lạc trực tiếp đứng dậy chuẩn bị rời đi.

Phía sau truyền đến tiếng nói lạnh lùng của Từ Đông Chu, hắn tàn nhẫn nói: "Tân Lạc, tôi có thể nâng cô lên, cũng có thể làm cho cô ngã xuống, nếu cô còn muốn lăn lộn trong giới giải trí, liền thu hồi lại những lời đó đi."

Bước chân A Lạc dừng lại, giày cao gót trên sàn nhà gõ ra một tiếng 'rắc'.

"Nếu đã như vậy, tôi mỏi mắt mong chờ." Cô xoay người nhìn về phía Từ Đông Chu, ngữ khí nhàn nhạt.

Không nhận được câu trả lời như dự đoán, vẻ mặt Từ Đông Chu tức đến nổ phổi, còn xen lẫn một chút khủng hoảng.

Hắn vội vàng nói: "Không phải Tân Lạc cô muốn gả vào hào môn sao? Gia thế Thẩm gia như vậy làm sao có thể coi trọng cô, cho dù tiểu thiếu gia Thẩm gia thích cô, nhưng hôm nay chỉ cần cô đi ra khỏi cửa này, ngày mai tôi có thể khiến cho cô không thể lăn lộn nổi trong giới này nữa, chờ đến khi cô thanh danh hỗn độn, xem còn có ai muốn cô!"

Tinh Thần còn chưa bồi dưỡng ra người kế nhiệm Tân Lạc, một khi Tân Lạc rời đi, Tinh Thần nhất định sẽ đại thương nguyên khí, mấy năm tới cũng không biết có thể đứng lên hay không. Không đến vạn bất đắc dĩ, Từ Đông Chu một chút cũng không muốn trở mặt với Tân Lạc, nhưng hiện tại cánh Tân Lạc cứng rắn, quyền chủ động không ở trong tay hắn, biện pháp hắn có thể nghĩ ra, cũng chỉ có uy hiếp.

Thay vì để Tân Lạc rời đi, còn không bằng hoặc là không làm, mà đã làm thì sẽ không ngừng hủy diệt cô, để cho cô biết, trong giới này căn bản không cho phép cô tùy hứng, chỉ có Tinh Thần mới là chỗ để cô dựa vào.

Hủy diệt một người, so với nâng hồng một người đơn giản hơn rất nhiều, một chút lời đồn đãi thị phị trắng đen, thật thật giả giả, mấy tấm ảnh mơ hồ không rõ ràng, một hai vị "người biết chuyện" tung tin là có thể dễ dàng đánh một minh tinh từ trên mây xuống.

Một khi hình tượng của Tân Lạc sụp đổ, công ty nào sẽ thu nhận giúp đỡ cô chứ?

Lần này, A Lạc thậm chí còn chẳng thèm quay đầu lại, mặc kệ Từ Đông Chu ở phía sau kêu gào, bước chân vững vàng đạp gót dày đi ra khỏi phòng riêng.

Ngồi trong xe trở về, A Lạc lấy điện thoại di động ra nhìn, quả nhiên, bạn trai nhỏ của cô lại gửi cho cô vài tin nhắn chưa đọc.

Tiểu nãi cẩu ngọt ngào, nhưng cũng quá dính người, trước kia lúc rảnh rỗi cô rất ít khi nói chuyện phiếm với người khác, hiện tại cách một đoạn thời gian lại lấy điện thoại di động liếc mắt một cái, sợ bỏ lỡ tin nhắn của anh.

Nhưng không thể không nói, loại cảm giác này cần phải để ý này rất tốt, A Lạc vui vẻ chịu đựng.

Sau khi mẹ qua đời, cô liền cảm thấy thân mình như lục bình trôi giạt, sống trên đời này cũng không có nơi để trở về, cho dù bên cạnh có gấm hoa rực rỡ, cũng không cách nào an ủi tâm hồn phiêu bạt không nơi nương tựa kia.

Có lẽ có người sẽ nói còn có rất nhiều fan yêu cô ấy, nhưng giữa fan và thần tượng, cuối cùng vẫn có khoảng cách rất lớn, bọn họ thích cô ấy trước ống kính, chứ không phải Tân Lạc chân chính. Bọn họ hâm mộ, ngước vọng cô, nhưng họ không thể thực sự đến gần cô.

Tóm lại, phần tình cảm này, không chỉ có thiếu niên không thể tự kiềm chế, A Lạc cũng trầm mê trong đó.

Cô cầm điện thoại di động trả lời tin nhắn cho anh, ý cười nhộn nhạo trong đáy mắt thật lâu không tan.

Thời gian quay phim trôi qua rất nhanh, thoáng cái đã nửa tháng trôi qua. Bộ phim này dự kiến phát sóng vào năm sau, thời gian rất gấp gáp, công việc của A Lạc không có chút thời gian nhàn rỗi nào, thường quay phim đến đêm khuya, trở lại khách sạn cũng chỉ kịp rửa mặt một chút, liền ngã xuống giường ngủ say.

Có lúc A Lạc và Thẩm Hi treo điện thoại nói chuyện, trò chuyện đến một nửa liền ngủ thiếp đi.

Thiếu niên biết cô mệt mỏi, cũng sẽ không quấn lấy cô, mỗi ngày hai người đều dành thời gian nói chuyện phiếm, chia sẻ những chuyện thú vị trong cuộc sống với đối phương. A Lạc sẽ nói hôm nay quay cảnh gì đó, thiếu niên kể cho cô nghe chuyện xảy ra trong game, thỉnh thoảng gọi đồ ăn vặt cho A Lạc, đưa trái cây, đồ ăn thức uống đến đoàn làm phim cho cô.

A Lạc dần phát hiện ra, Thẩm Hi là một cậu bé có chút mâu thuẫn. Có đôi khi biểu hiện rất trẻ con, ví dụ như trong trò chơi, A Lạc bị người ta mắng một câu hắn đều phải lý luận với người khác, nếu A Lạc bị người ta đánh, dù đuổi tới tận cửa nhà người ta hắn cũng phải báo thù.

Trong đoàn làm phim thấy A Lạc cùng diễn viên khác thân mật, thiếu niên cũng sẽ âm thầm chọc chọc ghen tức rất lâu, muốn cô hôn muốn cô dỗ mới tốt lên. Hắn còn rất để ý một ít đồ vật kỳ quái gì đó, giống như biểu tượng tình nhân trong game, hai người còn đổi một đôi avatar tình nhân, hắn là một chú chó hoạt hình đáng yêu bán manh, A Lạc là một con mèo tao nhã.

Tuy nhiên, đôi khi, hắn lại lộ ra một mặt trưởng thành hơn hầu hết đàn ông. Ví dụ như những lời nói về trách nhiệm lúc trước, ví dụ như sự săn sóc của anh trong khoảng thời gian này, quan trọng nhất là, anh đối với cô vẫn luôn tôn trọng thầm lặng.

Thật ra, Từ Đông Chu có một câu nói không sai, tầng lớp thượng lưu hào môn phần lớn đều chướng mắt minh tinh. Cho dù có thể tiếp nhận một nữ minh tinh, cũng không thể dễ dàng khoan nhượng cho đối phương khi gả vào cửa còn xuất đầu lộ diện. Đây cũng là nguyên nhân rất nhiều nữ minh tinh một khi gả vào hào môn, sẽ lựa chọn lui ra khỏi vòng giải trí.

Nhưng từ trên người Thẩm Hi, A Lạc chưa từng cảm nhận được sự kiêu ngạo của hào môn.

Anh tôn trọng sự nghiệp của cô, cô diễn cảnh thân mật thiếu niên sẽ không vui, nhưng sẽ không yêu cầu bắt cô không được diễn. Cô làm việc mệt mỏi như vậy, nhưng anh ấy cũng sẽ không nói là tôi nuôi em, em về nhà nghỉ ngơi đi.

Thiếu niên kia, từ trong xương liền lộ ra là một nam hài có tu dưỡng tốt. Tình yêu của anh nồng nhiệt như ánh mặt trời, cho cô sự ấm áp, rồi lại bao dung như vậy, chưa bao giờ hạn chế tự do của cô.

Thẩm Hi như vậy, đáng để mọi người yêu thích. Cho nên hắn nhất định, cũng sẽ không phụ lòng nàng, đúng chứ?