Xuyên Nhanh: Ta Trích Lời Tra Nam Mà Vấn Đỉnh Đại Đạo

Chương 10: (10)





Edit: icedcoffee0011

Một giọng nữ khiếp nhược khác trả lời: "Chắc chắn, tôi tự mình đưa qua, đã thấy cô ta uống vào." Cô gái nói xong lại do dự một chút, hỏi: "Thiến Thiến, chúng ta làm như vậy không tốt lắm, chẳng may Lý Mính Tâm thật sự gặp phải chuyện gì, vậy..."

"Được rồi, câm miệng." Người nói trước lập tức trầm giọng quát lớn: "Tiền đã nhận, giờ cô nói lời này thì có ích lợi gì. Chúng ta cũng không tính là hại người, Lương Tuấn Bằng lớn lên sáng sủa gia thế lại tốt, Lý Mính Tâm cự tuyệt gã bất quá là ra vẻ rụt rè thôi, cho dù không có việc hạ dược, bình hoa nhu nhu nhược nhược như cô sớm muộn gì cũng bị Lương Tuấn Bằng lôi lên giường, chúng ta chỉ là thuận tay thúc đẩy mà thôi. Về sau cô có thể bay lên cành cao biến phượng hoàng, còn phải cảm tạ bọn tôi ấy."

Lời này của cô ta giống như là tự mình thôi miên, tự khẳng định lại một lần: "Đúng vậy, chúng ta không sai."

Minh Tiêu ở trong WC nghe vậy, trực tiếp cười ra tiếng.

"Ai!" Người bên ngoài nghe thấy tiếng động, lập tức khiếp sợ ra tiếng, hai cô cũng không ngờ nhà vệ sinh thế mà vẫn có người.

Minh Tiêu cũng không trốn tránh, thấy thế đẩy cửa ra đi ra, vừa vặn đối diện với hai nữ sinh kia.

Nguyên chủ lớn lên giống Lý Uyển Ninh, diện mạo xinh đẹp lấn át lại là con lai, hơn nữa đi bar cố tình trang điểm đậm, kẻ mắt kéo một đường sắc lẹm, môi đỏ cong cong, xứng với tính cách bản nhân kiêu ngạo không sợ hãi, một cái liếc mắt khinh phiêu phiêu đã đủ khiến một bụng đầy chất vấn của hai người đối diện nháy mắt nuốt ngược vào trong.

Minh Tiêu nhìn hai người mặt như tắc kè hoa, cảm giác nhàm chán, cô chậm rãi đi đến bồn rửa, vừa rửa tay vừa sỉ vả với hệ thống: "Lấy cái chỉ số thông minh với tố chất tâm lý thế này mà còn làm chuyện xấu, các cô làm sao chắc chắn WC không có người, dùng mũi đoán vị sao? Tôi xem như phát hiện, hiện tại ngạch tuyển chọn kẻ xấu cũng thật là càng ngày càng thấp."

Hệ thống không nghĩ tới ký chủ ở bên trong nghe nửa ngày, liền rút ra cái kết luận như vậy, nó chờ rồi lại chờ, thấy ký chủ xác thật không muốn bổ sung, chỉ phải bất đắc dĩ hỏi: "Ký chủ, cô không cảm thấy Lý Mính Tâm trong lời mấy cô này có chút quen tai sao?"

"Đúng vậy, cho nên ta mới kiên nhẫn nghe mấy lời ngốc nghếch vô nghĩa của mấy cô này, mi nói như thế, ta là người không có nhận thức như thế à?"

Hệ thống thở dài: "Đây là tên em gái ruột cô."

"Á! Nghĩ ra rồi, mi không nhắc ta cũng quên ta còn có một em gái."

Hệ thống:...

Nó xem như đã nhìn ra, trừ bỏ ăn nhậu chơi bời, người vô dụng căn bản không có chỗ trong bộ não ký chủ.

Hai nữ sinh kia liếc nhau, rốt cuộc còn là học sinh, lần đầu tiên làm chuyện xấu đã bị bắt, thấp thỏm trong lòng có thể thấy được. Nữ sinh gan lớn hơn một chút nhìn Minh Tiêu còn đang rửa tay, cắn môi lôi kéo bên cạnh người muốn trực tiếp rời đi.

"Từ từ." Mới dịch hai bước, đã bị âm thanh lười nhác phía sau định trụ.

Hai người tim đập loạn như nai con, bất đắc dĩ đành phải quay đầu.

Vẫn là nữ sinh vừa rồi, cô nhanh chóng ngẩng đầu nhìn Minh Tiêu một cái, thấy đối phương say rượu xiêu xiêu vẹo vẹo, lại không hề lôi thôi, ngược lại càng thêm vài phần phong tình, trong mắt hiện lên một tia ghen tỵ. Cô ta ở trong lòng thầm mắng một câu đĩ thõa, mới làm bộ không có việc gì hỏi: "Chị gái, chị gọi em là có chuyện gì sao?"

Minh Tiêu cười nhạo một tiếng, cô còn nhớ thương theme party dưới lầu, không muốn tốn nhiều thời gian cong thẳng, hỏi: "Lý Mính Tâm hiện tại ở đâu?"

Nữ sinh nói chuyện thì thào yếu ớt nghe vậy, thân mình bất chợt run một chút, người bên cạnh còn đang túm tay cô, cảm giác được, hung hăng liếc mắt một cái mới ra vẻ trấn định nói với Minh Tiêu: "Chị nói cái gì vậy? Lý Mính Tâm nào? Chúng tôi không quen."

Lúc này ngay cả hệ thống cũng phì cười, nó ngày xưa làm hệ thống kim bào, với môn nhẫn nại với kẻ ngu xuẩn có thể xưng là tay sành sỏi, trong tình huống bình thường sẽ không như vậy, nhưng lần này thật sự nhịn cười không nổi.

Minh Tiêu vác gương mặt khinh thường "Ngươi chính là ngốc bức, không tiếp thu phản bác", đi đến trước mặt hai người, chậm rì rì mà vươn tay túm chặt cổ áo nữ sinh đang nói chuyện, một cái tay khác vỗ vỗ mặt cô ta mỉm cười: "Em gái... xấu tính này, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt chính là nói em đấy."

Năm phút sau.

【 ai? 】

"Làm sao vậy?" Minh Tiêu thu thập xong người, có được tin tức, lúc này đang đứng cầu thang tầng 3, nghe được hệ thống nói.

【 ta xâm nhập camera khách sạn, tìm phòng riêng mà hai nữ sinh nói đến, các cô ấy nói Lý Mính Tâm đúng là em gái cô. Nhưng là camera cho thấy, 3 phút trước Lý Mính Tâm đã rời đi, cô ấy bước đi loạng choạng, nhìn ra được tác dụng của thuốc chưa được giải. 】

Minh Tiêu không kiên nhẫn mà chậc một tiếng, nói hai nữ sinh kia phế vật là vũ nhục hai chữ này.

Bảo mật cũng không tốt, nói dối cũng không xong, hiện tại liền mẹ nó thuốc có thể hôn mê đến ngày mai cũng xảy ra sự cố, cô thật vất vả với mấy cái biến đổi bất ngờ này.

【 tìm được rồi, ký chủ, em gái cô chạy đến tầng cao nhất, vào một phòng. 】

"Vị trí." Minh Tiêu mày nhíu chặt, hiển nhiên là không kiên nhẫn vô cùng, hệ thống cũng không dám tìm xúi quẩy ở thời điểm này, nhanh nhanh nhẹn nhẹn cung cấp vị trí.

Tầng cao nhất là tầng VIP, Minh Tiêu hôm nay từ suýt chút nữa thành hoàn toàn sa vào lưới làm thẻ hội viên mới đi được lên, hệ thống nhìn tấm thẻ mỏng trong tay ký chủ, lại liên tưởng đến việc Lý Mính Tâm đi lung tung chạy lên tầng cao nhất, lại đánh bậy đánh bạ tiến vào một phòng, một cảm giác quen thuộc nghênh đón mà đến.

Cho đến khi kí chủ đứng trước cửa phòng, gọi mãi cửa không mở, cuối cùng một chân đá văng cánh cửa kia, cảm giác mạc danh quen thuộc và cảnh tượng bên trong đã chứng thực.

Một người một (hệ) thống đồng thời cất tiếng: "Đây là cái vở kịch ngủ một đêm rồi bỏ chạy kinh điển gì! / Đây là cái hiện tường tình một đêm tuyệt mỹ gì!"

Chỉ thấy trên giường lớn phòng king size, một nam một nữ ôm thành một cục, cũng may Minh Tiêu tới kịp thời, hai người quần áo tuy rằng hỗn độn, nhưng còn hoàn chỉnh mặc ở trên người, xem ra sự kiện không thể miêu tả còn không có tới kịp phát sinh. Cô gái nằm dưới cơ hồ nỗ lực chống cự, nhưng bởi vì sức lực chênh lệch và bản thân ý thức không rõ, tác dụng gần như bằng không.

So sánh lên, nam nhân trên người cô tuy rằng thoạt nhìn có vài phần men say, nhưng chưa đến mức thần trí không rõ, gã ánh mắt như đao nhìn khách không mời mà đến ở cửa, sau khi nhìn rõ tướng mạo đối phương, chính là bất động.

Hệ thống mắt đảo lia lịa hai bên, yên lặng lần thứ hai lùi về một góc.

Ngạc nhiên chưa! Ký chủ ra tay cứu người phá vỡ hiện trường không thể miêu tả giữa bạn trai cũ và em gái ruột!

Kích thích!

So sánh với hệ thống không đàng hoàng và Nghiêm Nhất Thuân ngây người, Minh Tiêu bình tĩnh hơn nhiều, một người phụ nữ rộng lượng không thèm để ý việc chồng ngoại tình như cô, làm sao có thể nhọc lòng chỉ vì vô tình xâm nhập vào hiện trường sinh hoạt giải trí về đêm của bạn trai cũ chứ?

Đương nhiên, yêu tinh đánh nhau cô quản không được, nhưng cưỡng bách phụ nữ loại sự tình này cô không thể không quản.

Minh Tiêu bước vào trong phòng, một phen túm Nghiêm Nhất Thuân, không đợi người phản ứng, một quyền tiếp xúc với cái mặt đánh rắm của gã. Nghiêm Nhất Thuân men say và mờ mịt đều bị đau đớn trên mặt đánh tan, gã không dám tin mà bụm mặt gào với Minh Tiêu: "Lý Mính Tiêu, cô đừng có quá phận."

Thấy một lần đánh một lần, cô mẹ nó muốn thế nào!