Xuyên Nhanh: Tích Trữ Công Đức

Chương 11-17: Kết vị diện 11



Khi tất cả các diễn viên bước ra để chào khán giả, không phải tiếng vỗ tay hay cười đùa, chỉ có khóc nghẹn trong dòng nước mắt. Khả Lam dìu Đại Điền đứng dậy, hướng về sân khâu với ánh mắt tràn ngập tự hào cùng cảm thán, đứa trẻ này đã lớn thật rồi.

Có một vài người phóng viên cũng ở đây, nhanh chóng hướng về sân khâu mà hỏi -"Nhu Ngạn, cậu có ý định tham gia phim truyền hình hay không?"-

- "Nhu Ngạn cậu có ngoại hình như vậy, có muốn lấn sân sang có bộ phim bom tấn khác không?"-

Mọi người đều hỏi dồn dập, các thành viên trong đoàn phải gọi bảo an chắn trước mặt để không gây ra xô xát cho diễn viên của bọn họ. Sở Ngạn đối với câu hỏi của phóng viên chỉ thản  nhiên nghiêng đầu đáp -"Tôi chỉ tham gia kịch thôi"- Một câu nói này vừa khiến lớp trẻ lẫn người gạo cội đều ngạc nhiên. Có tài có sắc nhưng chỉ muốn gắn bó với sân khấu kịch thôi sao?

- "Cậu hãy cho chúng tôi biết lý do được không?"-

Sở Ngạn lau đi vệt bụi trên mắt, chậm rãi mỉm cười -"Bởi vì mẹ và thầy của tôi đã từng sống chết với ánh đèn sân khấu"- Nghệ sĩ trẻ nghĩ ra rằng đi theo cái mới phát triển mới là tiền đồ cho họ nhưng vẫn có nhiều người vẫn chấp nhận chôn vùi danh tiếng qua ánh đèn sân khấu, nó không thị phi không hào nhoáng thậm chí có chút đơn sơ nhưng bọn họ giữ được cội nguồn của nghệ thuật, giữ được linh hồn ánh lửa của tổ nghiệp qua năm tháng không để nó bị lãng quên.

Đối với sự thành công vang dội mà Dạ Lưu cùng Phi Hoa mang đến. Sân khấu Tống Khuynh có một bước lớn tiến ra đấu trường quốc tế, những đoạn video ngắn được tung lên mạng đã gây sốt cộng đồng mạng, có người muốn chuyển thể thành một bộ phim dài tập nhưng Tống Khuynh Lục kiên quyết không chấp nhận. Đối với từng người của Tống Khuynh, Dạ Lưu và Phi Hoa không thể trở nên đại trà như các nhân vật hư cấu khác, hai người họ có thật và xứng đáng nhận được tôn trọng như biểu tượng của tình yêu cùng thiếu niên gan dạ.

Tống Khuynh Lục nâng cao địa vị trong giới, Sở Ngạn từng bước sóng vai với y giúp cho hai người họ trở thành cặp đôi săn đón nhất các vở kịch. Thậm chí người hâm mộ còn tiếc rẻ nếu như cả hai không trở thành tri kỷ của nhau, rõ ràng hiểu nhau, tình cảm thế mà.

Dường như có người đã nghe được lời cầu nguyện đó. Sau vài năm hoạt động bỗng nhiên trên mạng hàng loạt ảnh hôn nhau khi tập kịch ngày đó được tung ra. Nó tạo nên một cú chấn động lớn, có người chúc mừng có người lại không chấp nhận sự thật nhưng chung quy bóng dáng của Phi Hoa và Dạ Lưu quá lớn, cái kết không trọn vẹn lấy đi nước mắt của khán giả. Bọn họ muốn gửi gắm hy vọng vào Sở Ngạn và Tống Khuynh Lục, tựa như mong muốn hai người có thể tạo nên kết thúc đẹp đẽ nhất.



Tống Khuynh Lục nhìn hàng loạt bài báo đưa tin, lại nhìn đến người ngủ say bên cạnh. Nhẹ nhàng bước ra ngoài ban công, gọi điện cho Khả Lam.

- "Đêm khuya rồi sao không ngủ với em ấy mà gọi tôi làm gì?"- Giọng nói của cô ngái ngủ vô cùng khó chịu, dường như muốn đập vỡ cả điện thoại.

Tống Khuynh Lục không vòng vo nói thẳng -"Xử lý Vu Triết đi"-

Khả Lam im lặng trong chốc lát, giọng nói đầy quái gở -"Tống Khuynh Lục, rốt cuộc anh có ý gì khi tự tay tung đoạn video đó lên?"- Nếu như không phải địa vị của Sở Ngạn đã vững chắc thì Khả Lam nhất định sẽ một hai quyết sống chết với y rồi.

Cách đây vài năm khi vở kịch kết thúc, Khả Lam đã đem Vu Triết bắt lại, lấy đi đoạn video trong tay cậu ta. Thậm chí còn khiến cho những di chứng cho phẫu thuật thẩm mỹ bỗng chốc bùng phát, một lần liền đem toàn bộ quá khứ của cậu ta đào lại, khiến mọi người đều lên án thậm chí là ghê tởm một người như vậy. Nhưng bọn họ vẫn chưa chính thức xử trí cậu ta, cứ để cậu ta hóa điên trong bệnh viện tâm thần thôi.

- "Tháng sau chúng tôi sẽ tổ chức lễ cưới"- Tống Khuynh Lục trông thấy Sở Ngạn đang dụi mắt tiến về phía mình không khỏi nói lớn hơn.

- "... Anh bị điên à?"- Khả Lam suýt một chút nữa liền ngã ra mặt đất. Đừng đùa chứ, xem như bên nhau thì có thể giải thích đi nhưng đi đến kết hôn thì hơi quá đáng rồi, chắc chắn sẽ có người hâm mộ quá khích mà gây ra những điều không hay mất.

- "Đương nhiên là không"- Tống Khuynh Lục ôm lấy Sở Ngạn vào lòng, không ngừng vuốt ve khuôn mặt đang còn ngái ngủ kia -"Tôi có đủ năng lực để bảo vệ em ấy"- Y sẽ không làm liều khi Sở Ngạn chưa có chỗ đứng nhưng hiện tại thì không sao nữa rồi.

Khả Lam lặng lẽ một chút, rồi cũng thở dài đáp -"Hãy nhớ, đừng để em ấy bị tổn thương"- Với tư cách của một người chị, chỉ cần Sở Ngạn đồng ý thì bổn phận của cô là ủng hộ hết mình chứ không phải ngăn cản hạnh phúc của em trai.



Sở Ngạn nâng cao tay mình quan sát chiếc nhẫn bằng bạc được chạm khắc tinh tế, hắn nhớ trước đây y cũng tặng cho hắn rất nhiều thứ làm vật định tình nhưng mỗi lần rời đi đều không thể mang theo khiến Sở Ngạn tiếc nuối rất nhiều. Nhưng về sau, Sở Ngạn hiểu được mỗi vị diện để lại nó, tựa như một kỷ niệm khắc ghi mối tình của hắn và y đã từng đến xuất hiện nơi đó. Rất đẹp...

- "Hối hận không?"- Công bố kết hôn khiến Sở Ngạn gặp rất nhiều khó khăn trong sự nghiệp cũng như vấp nhiều chỉ trích, y chỉ sợ những bình luận không hay sẽ khiến hắn buồn.

Sở Ngạn nhíu mày, vòng tay qua cổ y mà hôn lên môi y một cái -"Không gặp được anh mới là điều tôi hối hận nhất"-

Đời nghệ sĩ rất bạc bẽo, trong giới giải trí lúc nào cũng sợ rằng sẽ bị đào thải khỏi giới, phòng vệ với chính người bạn của mình. Để tìm một người tri kỷ dựa dẫm trong giới rất khó, hắn chỉ là may mắn có được y mà thôi.

~~~~~~~~~~~~

• Vị diện này chỉ nhẹ nhàng thế thôi, chủ yếu nó dùng để khôi phục lại tâm tình của Sở Ngạn khi mất y ở vị diện trước, không có quá nhiều drama nên có vẻ hơi chán nhỉ?