Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn

Chương 2



Beta: Rya

Tôn Hạo Đạt nghe thấy còn không ngon bằng quán mì sợi ven đường, lập tức quay đầu nói với hai người bạn cùng phòng: “Quên đi, tôi thấy chúng ta vẫn nên ra ngoài ăn, tôi mời.”

Cậu ta nói xong thấy một người bạn cùng phòng gật đầu, một người khác bỗng nhiên nhìn xung quanh phía ô cửa sổ, không khỏi nói: “Vương Hạ, cậu nhìn đâu vậy?”

“Thơm quá, tôi muốn xem ô cửa bên kia có gì ngon”

Vương Hạ hít sâu một hơi, trực tiếp bước về phía trong cùng nhà ăn.

“Vừa nãy không phải chúng ta đều xem rồi à, nhà ăn này nào giống như có đồ ăn ngon?”

Tôn Hạo Đạt đã thất vọng với nhà ăn số một, thấy Vương Hạ còn muốn ở đây lãng phí thời gian, không nhịn được phỉ nhổ.

Có điều dù sao cũng là bạn cùng phòng mới quen, quan hệ không tốt đến mức chỉ trỏ, cậu ta cũng chỉ nhỏ giọng nhắc hai câu, vẫn đi theo sau với một người bạn cùng phòng khác.

Vừa nãy bọn họ đã xem đến ô cửa số bốn, hiện tại trực tiếp xem từ ô cửa số năm. Ngôn Tình Sắc

Lúc đến gần ô cửa sổ số năm, đừng nói Vương Hạ, kể cả Tôn Hạo Đạt cũng ngửi thấy mùi thơm vô cùng mê người, tâm trạng thoáng chốc trở nên tích cực.

Ba người đi lần theo mùi thơm, đi thẳng tới trước ô cửa số bảy ở trong cùng.

“Thơm quá!”

Lâm Sở Trì nhìn thấy rốt cục cũng có sinh viên lại đây, mang theo chút cảm giác mới lạ mở miệng: “Muốn ăn cơm ả?”

Đánh giá món ăn phải bắt đầu từ ba phương diện: sắc, mùi, vị, hiện tại chỉ từ mùi thơm và bề ngoài của món thịt xào dưa chua và măng trước cửa sổ, cũng khiến ba người Tôn Hạo Đạt hiện lên ý nghĩ “chắc chắn ngon.”

“Thì ra nhà ăn số một thật sự có món ngon, chỉ là giấu khá sâu.” Tôn Hạo Đạt cảm thán xong mới phát hiện người trước cửa này không phải dì múc cơm mà là một chị gái dù đeo khẩu trang cũng có thể nhìn ra là rất đẹp.

“Chị gái, đây là cái gì vậy?”

Tôn Hạo Đạt mới vừa nói xong, Vương Hạ đã thấy bảng “cơm thịt xào” trước cửa sổ bèn nói: “Còn cần hỏi hả, vừa nhìn cũng biết là cơm thịt xào dưa chua và măng rồi.”

Cậu ta nói xong lập tức quẹt thẻ ngỏ ý mình muốn gọi một phần.

Lâm Sở Trì gật đầu đáp một tiếng, xoay người cảm chén múc cơm trước, lại dùng muôi phủ tràn đầy một muỗng thịt xào dưa chua và măng.

Phần cơm trắng nõn, óng ánh được phủ thịt xào dưa chua và măng thơm ngát, nước sốt khiến cơm nhiễm một lớp màu bóng loáng, trông đã khiến người ta thèm nhỏ dãi.

Thân hình của Vương Hạ hơi mập, có thể thấy bản thân là người thích ăn, lúc nhìn thấy động tác Lâm Sở Trì múc cơm đã không nhịn được nuốt nước bọt, chờ khi cô cầm chén đưa tới, trực tiếp cầm đôi đũa từ bên cạnh, không thể chờ nổi ăn một ngụm lớn.

Tôn Hạo Đạt vốn đang nhịn được, thế nhưng nhìn thấy sau khi cậu ta nhận cơm thì hận không thể dúi đầu vào trong chén ăn, trong miệng cũng bắt đầu ứa nước miếng.

“Ăn ngon không?”

Cậu ta còn có thời gian hỏi, bạn cùng phòng khác ở bên cạnh đã mau mau quẹt thẻ mua một phần rồi.

“Ăn ngon!”

Vương Hạ ăn đến độ đầu cũng không nhấc lên, miễn cưỡng trả lời một câu rồi tiếp tục bắt đầu ăn nhồm nhoàm, chỉ cảm thấy xưa nay chưa từng ăn món cơm thịt xào nào ngon như vậy.

Tôn Hạo Đạt nghe vậy, vội vàng quet thê mua một phần, sau khi nhận đến tay thì ăn ngay một ngụm lớn, con mắt thoáng chốc sáng lên, cảm thấy mùi vị quả thực rất tuyệt.

Lần đầu tiên Lâm Sở Trì nấu cơm nhà ăn tập thể, thấy ba sinh viên trực tiếp đứng trước cửa sổ ăn mà đầu cũng không nhấc lên, trên mặt cô không khỏi lộ ra nụ cười.

“Mùi vị như thế nào?”

Thân là đầu bếp, cô vẫn rất quan tâm đánh giá của thực khách, đặc biệt là bọn họ còn là người thử nghiệm bữa cơm tập thể đầu tiên của Lâm Sở Trì.

Nghe thấy giọng nói dễ nghe của cô, ba người Tôn Hạo Đạt phản ứng lại rằng bọn họ chặn ở trước ô cửa sổ của người ta ăn như hùm như sói hình như không thích hợp, thoáng chốc có chút xấu hổ.

“Ngon, mùi vị quả thực tuyệt vời, xưa nay em chưa từng ăn món cơm thịt xào nào ngon như vậy!”

Tôn Hạo Đạt nói xong Vương Hạ cũng nói theo “Chua cay khai vị, ăn quá ngon, đặc biệt là món dưa chua nảy càng sướng miệng, đem làm cá om dưa chua chắc chắn cũng ngon.”

Cậu ta đúng là rất biết ăn, món dưa chua không phải mua ở bên ngoài mà là Lâm Sở Trì tự làm hồi nghỉ hè.

Cũng không phải cô quá rảnh rỗi, chủ yếu là họ hàng trong thôn nghe nói nhà bọn họ có chuyện đều lại đây thăm viếng, tặng rất nhiều trái cây, rau dưa. Người trong thôn đều tự mình trồng rau, đưa tới một đống lớn, bấy giờ trời đang nóng, Lâm Số Trì chỉ có thể muối cho đỡ phải lãng phí.

Lâm Sở Trì nghe thấy lời đánh giá của bọn họ thì cười nói: “Các cậu thích ăn là tốt rồi.”

Đối mặt với đôi mắt mỉm cười của cô, mấy nam sinh mới vừa vào cổng trường đại học càng ngại tiếp tục đứng tại chỗ, vội vàng sang gần đấy tìm chỗ ngồi xuống.

Rõ ràng vừa mới mua cơm, lúc bọn họ ngồi xuống trong chén lại chỉ còn thừa lại hơn nửa chén, có thể thấy vừa nãy ăn dữ cỡ nào.

Có lẽ là vừa nãy qua một đợt ăn mãnh liệt hơi đỡ thèm, lần này bọn họ rốt cục có thể để trống miệng giao lưu vài câu.

“Cũng may lỗ mũi của Vương Hạ thính, nếu không chúng ta đã bỏ qua món cơm ngon như vậy rồi.”

Tôn Hạo Đạt vừa ăn vừa khen ngợi, Vương Hạ thì cảm thán: “Món cơm xào thịt này thực sự rất tuyệt, dưa chua giòn khai vị, măng tươi mới, thịt càng nhai càng thơm, lại kết hợp với ớt đỏ, ăn ngon lại bắt cơm.”

Một người bạn cùng phòng khác tán thành gật đầu: “Không chỉ ngon, hơn nữa giá cả còn rẻ, phân lượng càng không thể chê, chỉ với món cơm thịt xào này, nói nhà ăn số một là nhà ăn ngon nhất đúng là

không sai”

Bọn họ ngồi ở vị trí chính giữa nhà ăn, rất nhiều người vừa tiến vào từ cửa lớn nhà ăn đã rất dễ dàng nhìn thấy.

Trước tiên không nói tới mùi thơm mê người của món cơm thịt xào dưa chua và măng, chỉ từ tướng ăn của bọn họ là có thể nhìn ra món cơm trước mặt bọn họ ngon tới cỡ nào.

Có câu là rượu ngon không sợ ngõ nhỏ sâu, cơm ngon cũng giống như vậy, chỉ chốc lát, trước ô số bảy góc trong cùng lại xếp một hàng dài.

Phải biết hiện tại là ngày đầu tiên khai giảng, rất nhiều sinh viên còn chưa tới trường học, hoặc là đến trường học rồi nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân mà chưa đến nhà ăn. Mà nhà ăn số một là nhà ăn hạng.

chót của đại học H, muốn nhìn thấy cảnh xếp hàng vào ngày khai giảng đầu tiên, đặc biệt là càng ngày càng nhiều người gia nhập, thực sự có chút hiếm thấy.

“Bạn học, xin hồi trước cửa sổ này bán cái gì vậy?”

“Cậu không biết bán cái gì còn lại đây xếp hàng?”

“Ha ha, không phải nhìn thấy tất cả mọi người đều xếp hàng ở bên này sao, vừa nhìn đã biết ô cửa này chắc chắn rất ngon, hơn nữa mùi vị cũng thơm, nhất định không sai được.” Cậu ta vừa dứt lời thì đã nhìn

thấy người phía trước mua xong bưng chén vừa đi vừa ăn, mới biết thì ra ô cửa số bảy bán cơm thịt xào.

“Không nghĩ tới cơm thịt xào cũng có thể nấu thơm như vậy, chỉ ngửi mùi thôi là tôi đã đói bụng rồi”

Sinh viên xếp hàng càng ngày càng nhiều, nhưng mà món ăn trước mặt Lâm Sở Trì lại càng ngày càng ít.

Cũng khó trách cô, ai bảo trước đó người trong nhà ăn đều luôn dặn dò mãi, bảo hôm nay khai giảng ngày đầu tiên, sinh viên tới dùng cơm chắc chắn không nhiều khiến cho cô không dám nấu nhiều.

Đợi đến khi dì Vương ở ô cửa số ba phát hiện bên đây đang xếp hàng, sợ Lâm Sở Trì không xoay sở nổi liền cố ý đến giúp đỡ, thì thấy món ăn trước mặt cô đã sắp thấy đáy.

“Vừa nãy dì ngửi thấy mùi thơm, còn nghĩ món ăn ai xào thơm như vậy, không nghĩ tới là cháu.”

Trái lại dì Vương không đố kị cô nấu ăn ngon mà cảm thấy vui thay cô.

“Di múc cơm giúp cháu, cháu nhanh đi xào thêm một ít đi” Dì Vương nói xong bèn nhận lấy cái muôi trong tay Lâm Sở Trì, hoàn toàn không cho cô cơ hội từ chối.

“Cảm ơn dì Vương.”

Lâm Sở Trì cảm nhận được bà ấy đang thành tâm muốn giúp mình, thêm vào bên ngoài còn có một đống sinh viên gào khóc đòi ăn, cũng không từ chối ý tốt của bà ấy.

Cửa sổ nhà ăn trong suốt, cố ý nhìn trộm có thể nhìn thấy bên trong bếp, chính vì như thế, Lâm Sở Trì không dám khoe kỹ năng nữa, dù sao nhìn từ trong trí nhớ của nguyên thân, cô cảm thấy cách thái thức ăn bình thường đặt ở thế giới này hình như rất khoa trương.

Có điều mặc dù cô tự nhận là đổi sang cách thái thức ăn bình thường hơn nhưng rơi vào trong mắt người khác vẫn dẫn tới sự thán phục.

“Oa, thì ra món cơm thịt xào ngon như vậy lại do một chị gái còn trẻ thế làm, chị thật quá lợi hại!”

“Thật, kỹ năng dùng dao này thật là, đổi lại là tôi đã sớm cắt trúng tay rồi”

“Thật nhanh!”

Một vài sinh viên khen ngợi, còn có sinh viên đang xếp hàng nói với dì Vương: “Dì ơi, dì có thể không run tay không?”

“Nói bậy, nhà ăn số một bọn dì múc cơm chưa bao giờ run tay”

Lời này của dì Vương đúng là không giả, dù sao bây giờ nhà ăn số một phải dựa vào ưu điểm giá rẻ, số lượng lớn để hấp dẫn người khác.

Bà nói xong lại thêm một ít vào trong chén, lập tức chiếm được cơn mưa lời khen của sinh viên dẻo mồm trước mặt.

Người xếp phía sau cậu ta chính là một cô gái, vừa nãy sau khi nếm thử một miếng thịt xào dưa chua và măng từ trong chén cô bạn thì kinh ngạc giống như gặp phải người trời, ngay lập tức chạy tới xếp hàng,

lần này thấy trong khay chỉ còn ít thức ăn cuối cùng, lập tức dẻo mồm nói: “Chị ơi, sáng sớm em không ăn cơm, xếp hàng đã lâu giờ đói gần chết, em trả thêm ít tiền chị múc hết cho em đi”

“Đám thanh niên các cháu không ăn bữa sáng sao được, cũng không bao nhiêu, không cần cháu quẹt thẻ nhiều”

Dì Vương nói xong cũng thật sự múc hết phần thức ăn còn dư lại vào, chất tràn đầy một chén to.

“Cảm ơn chị”

Cô gái nâng chén rời đi dưới ánh mắt hâm mộ của những người phía sau, tùy tiện tìm vị trí ngồi xuống rồi lập tức ăn một ngụm lớn, trên mặt thoáng lộ ra vẻ mặt thỏa mãn.

Lúc cô ấy đang cảm thán một câu ăn quá ngon, điện thoại di động bỗng nhiên vang lên, cúi đầu liếc mắt nhìn ra là chị họ mình, mới vừa ăn vừa nhận điện thoại.

“Điền Điềm, trưa rồi em đang ở đâu vậy, chị dẫn em đi ăn cơm”

“Em đang ăn đây, chị họ, nhà ăn của trường chúng ta quá là ngon”

“Em đang ở nhà ăn nào?”

“Nhà ăn số một”

Nghe thấy là nhà ăn số một, người ở đầu bên kia điện thoại trầm mặc một lúc sau đó mới tiếp tục nói:

“Em cảm thấy nhà ăn số một ngon à

“Đúng vậy, xưa nay em chưa từng ăn cơm ngon như vậy, quá ngon” Điền Điềm nói xong lại múc thêm một ngụm lớn, chỉ cảm thấy măng tươi giòn, dưa chua sướng miệng, thịt thơm, mỗi một vị đều cực kỳ hợp khẩu vị của mình, phối hợp với nhau càng tuyệt, thậm chí dù cho không ăn chung, chỉ là cơm chan với nước sốt cũng cực kỳ ngon.

Bên trong món thịt xào dưa chua và măng có rất nhiều ớt đỏ cắt nát, thường ngày lúc ăn cơm Điền Điềm nhất định sẽ lấy nó ra, nhưng ngày hôm nay món cơm thịt xào này thực sự quá ngon, cô ấy mang theo suy nghĩ không nỡ lãng phí một miếng nào, nếm rồi mới phát hiện ớt đỏ cũng rất ngon, sau đó dứt khoát không kén chọn nữa.

“Tay nghề của dì khó ăn như vậy à?”

Có lẽ thấy cô ấy đến cơm của nhà ăn số một cũng có thể khen ngon, chị họ ở đầu bên kia điện thoại khắc sâu hoài nghỉ tay nghề của dì nhỏ nhà mình, cảm thấy em gái mình ở nhà rốt cuộc ăn phải cái gì, đến cơm ở nhà ăn số một cũng có thể khen ngon.

“Ngược lại tay nghề của mẹ em chắc chắn không ngon bằng cơm ở nhà ăn này, không nói với chị nữa, em muốn tập trung ăn cơm”