Xuyên Qua Nữ Chính Sa Điêu Ngược Văn

Chương 5



Tôi xém chút nữa là về đất mẹ rồi, nghiêm túc không đùa.

Tôi nhìn thoáng qua anh ta, cân nhắc nên dùng cách diệt khẩu nào mới có thể thể hiện ra sự quý tộc của chị. Một dao đâm chết, không không không, quá máu me, cần ít nhất đến mười nhát nha!

Ánh mắt Giang Tầm biến đổi, lùi lại nửa bước, đồng thời một tay đưa ra đỡ, một tay khác mò ra sau thắt lưng.

Chậm rãi móc ra ——

Điện thoại.

Hai mươi phút sau......

"Nhảy dù kìa, mau mau mau, vãi, đồ con heo Giang Tầm, nấp kĩ vào cho chị!"

"A a a, có người! Có người, có người ở phía trước, không không không, ở phía trước tôi......"

A, chết rồi.

Giang Tầm yếu ớt đề nghị, "Hay chơi một ván nữa?"

"Không chơi." Tôi xua xua tay, "Đến lúc nghỉ ngơi rồi."

Được rồi, kỳ thật là tên này quá là gà, tôi gánh không nổi, trông cậy vào gà mờ mang thêm con gà khác sao? Này không phải ăn gà mà là đưa gà cho người ta ăn!

Giang Tầm gật đầu, "Vậy cô nghỉ ngơi cho tốt."

Tôi đi thật xa vừa quay đầu lại thấy Giang Tầm còn đứng trước hai sạp hàng nhỏ, anh ta rất cao, người lại gầy, cả người đứng đó giống như một cây bạch dương nhỏ thẳng tắp.

Tôi đột nhiên get được tại sao những cô gái đó hơn nửa đêm còn bô bô chạy tới mua bánh rán giò cháo quẩy.

Đó là vì ăn sao, không không không, kia rõ ràng là thèm cơ thể người ta!

Ôi, nhóc con đáng thương, nếu không phải chị ở bên cạnh, sợ là đã sớm bị gặm chỉ còn bộ xương rồi.

Tôi mới vừa bước vào biệt thự, đã thấy thím Vương vẻ mặt nghiêm túc đứng ở trong sân, "Phu nhân muộn vậy còn đi đâu?"

Ngữ khí lạnh buốt này, không khác gì với Lãnh Diệp, tôi phải dựng ngón cái cho bà ta, còn có cả tư thái như mẹ chồng chất vấn nàng dâu, cũng không biết Lãnh Diệp ngốc nghếch kia có biết anh ta đột nhiên lồi ra thêm một bà mẹ.

"Sao phu nhân không nói gì? Hay là đã làm chuyện gì có lỗi với lương tâm sau lưng thiếu gia rồi?"

Có lỗi cái đầu bà! Đừng nói tôi sắp ly hôn với Lãnh Diệp, cho dù là không ly hôn tôi muốn trên đầu anh ta mọc bao nhiêu cái sừng thì nó sẽ mọc bấy nhiêu.

Tuy rằng tôi chiếm lý, nhưng không chịu nổi người già tuổi đã cao rồi còn không nói lý nha, tôi hắng giọng nói,

"Thím Vương bà nói cái gì thế, tấm lòng tôi dành cho anh Diệp trời đất chứng giám, đây không phải là nghĩ cho Tiêm Tiêm đang mang thai sao, nhìn thấy đêm nay trăng tròn nên ra ngoài cầu nguyện hy vọng mẹ con em ấy bình an!"

Oh my, lời thoại này của tôi sặc mùi mấy người phụ nữ ác độc trong phim cung đấu, ngoài mặt thì biết tiến biết lùi, thâm tâm thì ngấm ngầm giết chết con của Hoàng Tang.

Thím Vương dùng cặp mắt hạt đậu sắc bén lườm tôi hai cái, lạnh lùng nói: "Phu nhân có lòng,"

Thím Vương tin hay không thì kệ, tôi tin là được.

Ngày hôm sau, tôi đang nằm say giấc trên chiếc giường lớn 5 mét đúng chuẩn tổng tài, mới vừa trúng độc đắc 1 tỷ, vô cùng phiền não tiền nhiều như vậy làm sao tiêu hết đây, kết quả, đồng hồ báo thức hình người Lãnh Diệp đã ào ào giật tôi dậy.

Hay lắm, không cần suy nghĩ nữa, giải thưởng lớn đều không còn.

Tôi cau mày, mở mắt ra, thấy Lãnh Diệp đứng ở đầu giường.

Nhưng lại thấy tên ngu này đang ngơ ngác mà nhìn chằm chằm về một hướng, trên mặt còn đỏ ửng đầy khả nghi.

Tôi thấy thế, má, vội vàng che chân lại, không thể chấp nhận được, tuy rằng anh có vài đồng tiền dơ bẩn, nhưng tôi đây bán nghệ không bán thân.

Hơn nữa, chị đây chướng mắt cưng, bởi vì.

Cưng, già rồi, hừ, một lão già.

Tôi đang tự hỏi tại sao hôm nay tên ngu ngốc này lại đột nhiên tới đây, chợt ngửi thấy một hương thơm hỗn tạp đặc trưng của trà xanh và bạch liên hoa.

Tiếp theo liền thấy Tô Tiêm Tiêm trong chiếc váy trắng đứng ở cửa phòng ngủ, cắn môi hai mắt đẫm lệ nhìn chúng tôi.

Ánh mắt kia, vừa thê lương lại bi phẫn, vừa hiu quạnh lại thống khổ.

Hệt như bắt gian giường.

???

Tôi bối rối, chẳng lẽ trí nhớ của tôi có vấn đề à??? Bọn tôi đã lãnh chứng ly hôn rồi ư???

Ngay khi tôi đang suy nghĩ một lúc, Lãnh Diệp nói, "Tiêm Tiêm sống một mình không an toàn, trong khoảng thời gian này em ấy sẽ ở đây."

"Ồ."

Lãnh Diệp: "Cô có vẻ không vui?"

"Không không không, tôi rất vui, vui lắm."

Lãnh Diệp mặt đen, "Sao cô lại vui như vậy?"

Tôi: "......"

Đại huynh dei, anh rốt cuộc là muốn tôi vui hay không hả?!!!

Lãnh Diệp lại nói, "Mấy ngày nay cô đừng ra ngoài, chờ đến ngày tổ chức tiệc tôi sẽ cử người đến đón cô."

"Được được được, có wifi là được, đúng rồi, anh kêu thím Vương nấu thêm đồ ăn đi, tôi không đủ ăn cũng không sao, Tiêm Tiêm tới rồi, không thể để đứa nhỏ bị đói."

Lãnh Diệp khóe miệng giật giật, "Thím Vương nói cô ngày hôm qua chén sạch mất phần của tôi."

"À, đó là vì bà ấy không có nấu cho tôi." Tôi duỗi ngón út so sánh, "Chỉ cho tôi chừng này thức ăn thôi."

Bà già keo kiệt!

Lãnh Diệp im lặng một lúc, "Tôi sẽ nói với bà ấy."

Tôi ngoáy ngoáy lỗ tai, "Cho thêm ít kem vào tủ lạng đi, cửa hàng ở đầu phố kia không tệ lắm, còn có, mua thêm ít khoai tây chiên, bỏng ngô ——"

Lãnh Diệp lạnh giọng cắt ngang, "Nữ nhân, cô tốt nhất đừng có được nước làm tới."

Cái lời thoại này, thầm nghĩ cứ tiếp tục như vậy là không thể được, tôi muốn làm ba ba của anh, anh lại bảo tôi đừng có được nước làm tới, thằng con bất hiếu!

"Anh Diệp~"

Tô Tiêm Tiêm một tiếng này thành công chuyển dời ánh mắt Lãnh Diệp, anh ta đi đến cạnh cửa đỡ lấy Tô Tiêm Tiêm lung lay sắp đổ.

Trước khi đi còn không quên để lại một câu, "Cô tốt nhất nên làm rõ thân phận của mình."

Tôi rơi vào trầm tư......

...... Chẳng lẽ phi vụ kinh doanh nhỏ của tôi đã bị phát hiện, anh ta biết tôi đem sở thích cá nhân của anh ta nói cho bạn cùng lớp du học của con gái thứ hai của cậu lớn của em tư của dì họ của em họ thứ ba của nhà bác gái biết rồi ư?!!!

Tôi nghĩ rồi lại nghĩ, không đúng, tôi sớm đã chặn anh ta trong vòng tròn bạn bè rồi, anh ta không biết tôi cả ngày đăng cái gì.

Không được, tôi phải xác nhận một chút, anh ta rốt cuộc đã biết thân phận nào của bà đây.

Tác giả viết truyện H? Không không không, ngày hôm qua tôi mới vừa lấy anh ta làm hình mẫu viết nên câu chuyện cẩu huyết trứng muối, nếu anh ta biết được, vừa rồi chắc hẳn sẽ trực tiếp lột da tôi ra rồi.

Chẳng lẽ nữ chính còn giấu giếm thân phận gì khác? Bên ngoài là mỹ nhân ngây thơ eo thon chân dài da trắng nõn nà ( không sai chính là đang khoe đó!), nhưng thực tế là một sát thủ đặc công bò ra từ đống xác chết, gánh vác trách nhiệm nặng nề?

Tôi nghĩ, điều này thật sự có khả năng đấy.

Một công ty cạnh tranh nào đó không quen nhìn một nhà Lãnh thị làm bá chủ, tốn một số tiền lớn mời một nữ sát thủ xinh đẹp thâm nhập vào gia tộc Lãnh thị, lấy sắc đẹp dụ dỗ, thời điểm nam chính đắm chìm trong sự dịu dàng, hung hăng đâm anh ta một dao.

Nhưng không ngờ nhiệm vụ không hoàn thành, nữ sát thủ đầu tiên lòng rối bời, vào lúc do dự hoảng loạn bị bại lộ thân phận, mà nam chính mới tập yêu nên sinh lòng phẫn nộ rồi ở bên nữ phụ.

Một mặt làm nhục nhã nữ chính, một mặt lại không muốn buông tay.

Hai người tra tấn lẫn nhau, tương ái tương sát.

Giả thiết này, hoàn hảo!

Tôi đã khám phá ra thiên cơ, cái cốt truyện này hay, rất hay, nó hay đến nỗi mà đệch mợ danh tính sát thủ của tôi đã bị người khác phát hiện!

Không cần sợ, không phải vấn đề lớn. (gạch bỏ)

Mày mẹ nó điên rồi, vấn đề lớn vl ấy!