Xuyên Thành Giang Vãn Ngâm

Chương 11: Vũ trụ sắt thép thẳng nam



Trong nguyên tác Giang Trừng có thể sống cùng với Ngụy Anh hơn mười năm mà không cong quả thật là vũ trụ sắt thép thẳng nam. Luận độ thẳng thì cột điện cũng tự nhận không bằng.

- Hắn ngủ rồi.

Giang Trừng hướng Lam Vong Cơ giải thích nhưng trong lòng lại không cho là đúng. Trước khi khôi phục kiếp trước ký ức Giang Trừng coi mình là nam nhân cùng với Ngụy Anh kề vai sát cánh là chuyện cực kỳ bình thường. Huynh đệ tốt choàng vai bá cổ ở Vân Mộng có thể nói là rất bình thường hình ảnh a.

So với Cô Tô người hàm xúc thì Vân Mộng người nhiệt tình mở ra nhiều. Với lại giờ có thêm hiện đại ký ức nhưng Giang Trừng xem Ngụy Anh thành tỷ muội tốt. Đồng tính bằng hữu kề vai sát cánh lại không phải chuyện gì, anh chị em trong nhà ở đâu chả có. Tuy trong lòng nói thầm này Lam gia cũng quản quá nhiều đi. Nhưng Giang Trừng vẫn đỡ Ngụy Anh xuống khỏi vai mình để hắn gối đầu lên đùi mình. Nghiêng người ngủ tỉnh dậy sẽ nhức mình lắm với lại thứ này không hề nhẹ hắn mỏi tay.

Vì không phải lần đầu thu xếp cho Ngụy anh nên Giang Trừng xe nhẹ đường quen cho hắn điều chỉnh một cái thoải mái thư thái tư thế.

Bản thân tiếp tục đọc sách Lam Vong Cơ lưu ly con ngươi không biết suy nghĩ gì nhìn Giang Trừng thuần phục động tác khỏi nghĩ cũng biết không phải lần đầu tiên làm chuyện này rồi. Giang Trừng bản thân đời này có một bộ suất chúng tướng mạo lại luôn đi cùng một cái vật phát sáng Ngụy Anh cho nên thói quen bị nhìn chăm chú rồi.

Mỗi ngày đi tới đâu đều bị vạn người chú mục không tập quen chẳng phải chịu khổ là chính mình sau. Lam gia không hổ là hòa thượng xuất thân tàng thư các một cái so với một cái khó hiểu.

Nếu không phải Giang Trừng bản thân là thai xuyên ở thế giới này mười bảy năm thì những thứ này trong mắt hắn sẽ không khác gì thiên thư cả. Giang Trừng mỗi ngày trôi qua đơn giản nhẹ nhàng. Sáng dậy đánh thức sâu lười ngủ kế bên, đi học, đọc sách, nhìn Ngụy Anh trêu chọc Lam Vong Cơ, chép sách (chép thay hắn cái kia trêu gà chọc chó sư huynh)

Tuy rất muốn quăng thẳng chồng sách này vô mặt hắn. Nhưng rốt cuộc đánh không lại Ngụy Anh cái này da mặt dài so với tường thành làm nũng làm nịu cầu xin. Coi như thay bằng hữu chép phạt đi. Thời gian vui vẻ luôn qua mau thiếu niên vô ưu vô tư thời điểm càng đặc biệt màu. Biết trước tương lại Giang Trừng đã hướng các đại đại, tiểu tiểu gia tộc gửi thư cảnh báo Ôn gia dã tâm.

Nhưng tu chân giới vẫn sóng êm gió lặng một điểm biến hóa cũng không có nữa. Ôn gia vẫn kiêu căng ngang ngược vẫn một nhà độc đại. Những nhà khác đều tận lực tránh Ôn gia xa ra. Cho dù là ngày sau bốn đại gia tộc Giang Lam Kim Nhiếp cũng không ngoại lệ. Không phải không có người ý thức được ôn gia hành sự bá đạo muốn làm một nhà độc đại nhưng ôn gia bản thân là một con quái vật khổng lồ rồi. Những nhà khác cũng không phải đèn cạn đầu. Tùy tiện suất đầu chỉ biết trở thành cái đích cho người ta chỉ thích thôi.

Anh hùng chỉ tồn tại ở loạn thế mà thôi, hòa bình an ổn thời điểm không cần anh hùng. Giang Trừng bản thân kiếp trước chỉ là một cái bình thường thiếu nữ mà thôi. Mỗi ngày nhất phiền não là hôm nay đi học có kiểm tra hay bộ phim mình yêu thích có chiếu chưa. Nàng không phải là bá đạo tổng tài cũng không phải sát thủ hắc đạo tiểu thư gì đó. Nàng chỉ là một cái rất bình thường tiểu nữ sinh mà thôi.

Cho nên nàng cũng không có cách nào giải quyết khốn cảnh tương lai được. Ôn gia dựa vào lớn nhất là gia chủ Ôn Nhược Hàn cách giải quyết đơn giản nhất là xử lý hắn ta khiến ta thành mất đầu rắn.

Đêm nguy hiểm bóp chết trong trứng nước nhưng có thể làm được điều đó tiền đề là nàng có đủ xử lý Ôn gia gia chủ thực lực.

Ước mơ chỉ là mơ ước khi nàng không có cái này thực lực. Có lẽ mười năm hay hai mươi năm sau này có thể nhưng bây giờ nàng không thể. Cho nên Giang Trừng lựa chọn gửi thư nặc danh căn cứ tinh thần căng lưới quảng bắt chim. Giang Trừng cứ mỗi gia tộc gửi một đống thư. Có thể họ sẽ không tin nhưng có thể một chút chú ý là đủ rồi.

Còn Vân Mộng Giang gia nhà mình một ngày mười phong Giang Trừng đặc biệt sử dụng tay trái viết chữ. Tuy không đẹp nhưng không ai nhận ra được đó là hắn tự đâu, cẩu cào gà bới thức. Không biết có phải hắn viết quá xấu hay không mà Giang Trừng chờ mãi cũng chả thấy nhà mình có động tĩnh gì hết.

Cốt truyện vẫn diễn ra như những gì Giang Trừng biết bọn họ gặp Lam Hi Thần cùng tự động xin giết giặc (Ngụy Anh) cùng bị lôi theo (Giang Trừng) cùng một số thế gia con cháu khác lôi lôi kéo kéo náo nhiệt đi trừ thủy quỷ.