Xuyên Thành Giang Vãn Ngâm

Chương 2: Ngụy Anh



Thí dụ như phụ thân thường xuyên ra ngoài tìm người, con trai của cố nhân Ngụy Anh tự Vô Tiện. Mẫu thân thì rất yêu phụ thân nhưng hai người mỗi lần gặp nhau đều tan rã trong không vui.

Tỷ tỷ ôn ôn nhu nhu tuy cũng rất thương hắn nhưng nàng là nữ tính lại không tu luyện hai người cộng đồng đề tài cũng không nhiều.

Nam hài tử cùng nữ hài tử khác nhau điểm. Người tu tiên cùng người thường như thế nào quen thuộc. Làm thế nào cùng nữ hài tử ở chung. Không có ký ức Giang Trừng một mực xem mình là nam tài tử.

Mỗi ngày đều cùng bình thường nam hài tử dường như. Giang Trừng là một cái ngoan ngoãn, đáng yêu lại lễ phép tiểu oa nhi lẽ ra nên được cả nhà yêu thương che chở nhưng.. không.. không.. không. Phụ thân thì đi sớm về trễ bận tìm người thời gian đâu mà quan tâm hắn.

Nương thì yêu thương hắn nhưng lại nghiêm khắc cực kỳ lại phải xử lý công vụ, lại đi săn đêm, lại cùng phụ thân cãi nhau thời gian dành cho Giang Trừng đã ít nay lại càng ít hơn nữa.

Tỷ tỷ rất ôn nhu, thiện lương nhưng lại đối với ai cũng tốt như vậy cả không riêng biệt ai cả. Ngoài thời gian trong bếp ra nàng cũng phải học tập nhiều thứ nữa. Căn bản không rảnh phản ứng Giang Trừng.

Vì là thiếu tông chủ thân phận chú định cao hơn một đoạn so với bình thường môn sinh cho nên Giang gia môn sinh không phải coi hắn là hậu bối yêu thương, quý trọng, dạy bảo thì cũng là sợ hãi, hâm mộ, ghen ghét, xa cách. Căn bản không ai dám làm bạn với hắn Giang trừng cô độc, rất cô độc.

Năm tuổi Giang Trừng lấy hết can đảm sinh cha nương cho mình nuôi chó con. Giang Trừng là một cái cẩu phái. Rất thích, rất thích cẩu. Được chấp thuận Giang Trừng từ đó có bạn chơi cùng là ba con chó nhỏ tên theo thứ tự là Phi Phi, Mạc Lị và Tiểu Ái.

Có cẩu bồi Giang Trừng không còn cảm thấy cô độc nữa. Mỗi ngày tung tăng nhảy nhót cùng mình ba con tiểu cẩu sống vui vẻ hạnh phúc. Nhưng ngày vui không lâu dài Giang Trừng bảy tuổi năm đó phụ thân tìm được mình muốn tìm bấy lâu nay cố nhân chi tử.

Phụ thân chưa từng ôm hắn lấy một cái ôn nhu ôm một cái khác nam hài tử.

Nhỏ nhỏ, gầy gầy lấm lem lại ngoan ngoãn nhưng đôi mắt lại rất sáng gội. Ấn tượng đầu tiên của Giang Trừng về Ngụy Anh. Hãy 𝒕ìm đọc 𝒕𝑟ang chính ở _ ТRÙMТRUYỆN﹒𝖵n _

Bạch bạch tròn tròn bánh bao mặt khiến người vừa nhìn đã muốn cắn một ngụm, mắt hạnh trong suốt, mềm mụp béo oa oa. Ấn tượng đầu tiên của ngụy Anh về Giang Trừng.

(Giang Trừng: Phì. Ngươi nói ai phì.

Ngụy Anh: Sư muội.

Giang Trừng: Ngụy Anh ngươi muốn chết sao.

Ngụy Anh: Ta phì, sư muội người đẹp nhất.

Giang Trừng: Hừ)

Giang Trừng chưa kịp vui mừng mừng từ đây có bạn chơi cùng đã nghe tin dữ. Phụ thân muốn tiển đi hắn tiểu cẩu cẩu. Phi phi, Mạc Lị, Tiểu Ái. Không, không thể được.

Có bạn mới vui sướng tâm tình như bị xối một xô nước lạnh ngọn lửa tắt ngúm. Liên quan tới vừa mới tới nhìn còn thuận mắt nam hài hiện giờ Giang Trừng cũng không thích nổi.

Chỉ bởi vì Ngụy Anh sợ chó hắn mới phải điện đi hắn tiểu cẩu. Giang trừng khóc lóc ăn vạn lần đầu tiên trong đời cũng là lần cuối cùng nhưng phụ thân cũng không hề mền lòng nhã ra. Giang trừng từng thấy nhà người khác hài tử vì một xâu kẹo hồ lô mà khóc lóc ăn vạ.

Phụ thân hắn sẽ bế hắn từ mặt đất dơ bẩn nên cho hắn phủi trên y phục bụi bẩn ôm vào lòng hống hắn cho hắn mua đường hồ lô. Hài tử đó cười rất vui vẻ, đắc ý ăn xong kẹo hồ lô. Khi đó Giang Trừng tưởng cái đó kẹo hồ lô đó chắc ngọt ngào hơn so với hắn trong tay kẹo hồ lô. Bởi vì đó là phụ thân mua.

Giang trừng tưởng có phải bởi vì hắn không biết khóc không biết làm nũng nơi phụ thân mới không để ý tới hắn không. Nhưng lúc này đây tự mình bò lên từ trên mặt đất lạnh lẽo Giang trừng chợt nhận ra một điều trước đây hắn cũng không hiểu.

Phụ thân, không thương hắn. Phụ thân sẽ không bế hắn. Phụ thân sẽ không hống hắn. Phụ thân sẽ không vì hắn phủi đi trên người bụi bẩn. Phụ thân sẽ không mua ngọt ngào hồ lô ngào đường cho hắn vì hống hắn. Cũng như phụ thân sẽ không vì hắn để lại tiểu cẩu cẩu.

Giang trừng hôm đó bị nương phạt quỳ từ đường một canh giờ. Giang trừng chợt nghĩ ra mình chính là đứa trẻ không được ái. Quỳ một canh giờ hai chân tê rần Giang trừng một bên men theo vách tường trở về phòng một bên nghĩ.

Hôm nay không có người thâm hắn ngày thường Giang Trừng quỳ tử đường a tỷ luôn đem cho hắn tiểu điểm tâm. Nhưng hôm nay không có.. không có a tỷ.. không có điểm tâm. Giang Trừng không hề hay biết gì hết trở lại mình trong phòng ngủ.

Ở phòng bếp một bầu không khí ôn nhu ấm áp Giang Yểm Ly mút canh củ sen xương sườn cho mới tới sư đệ.

- A Tiện từ từ ăn, ăn nhiều một chút.

Giang Yểm Ly tràn đầy ôn nhu mà nhìn cái này nhỏ gầy hài tử.

- Cảm ơn sư tỷ.

Ngụy Anh tươi cười đầy mặt ăn canh. Liên Hoa Ổ thật tốt. Có tốt bụng Giang thúc thúc, ôn nhu sư tỷ, xinh đẹp sư đệ.