Xuyên Thành Giang Vãn Ngâm

Chương 20: Giang Trừng với ta mà nói ngươi..



Chỉ còn một đống chưa đi vỏ khoai lang hắn tiện tay quăng một góc. Giang Trừng dùng cung của tên Ôn gia đệ tử làm củi đốt nướng khoai ăn. Mùi hương quyến rũ của khoai nướng bay lên khiến Giang Lam hai người nhìn chăm chú.. củ khoai.

- Thơm quá.

Dây cung để lại cho Lam Vong Cơ. Thân cung bị hắn xem như củi lửa đốt cháy lấy lửa sưởi ấm. Lấy than nướng khoai ăn. Bên kia đám thiếu niên công tử sau khi rời khỏi Huyền Vũ động ai về nhà nấy ai tìm mẹ nấy. Nhưng không ai nghĩ tới cứu Giang Trừng còn trong động. Duy Kim Tử Hiên đem Ngụy Anh sách theo hướng Vân Mộng đi đến. Giang Trừng còn đang chờ cứu viện.

Giang Trừng trên người phù chú tu không còn nhiều nhưng phối hợp với Lam Vong Cơ Huyền Sát Thuật vẫn là đem Đồ Lục Huyền Vũ pk ngã. Đổi lại hai người cũng bị thương không nhẹ. Nguyên nhân do Giang Trừng mạnh mẽ thanh lọc thanh kiếm gỉ sắt kia bị phản hệ.

- Ưm.

Giang Trừng là bị đau tình. Mở mắt ra nhìn quen thuộc trần nhà có điểm phản ứng không kịp chớp chớp mắt. Mình còn sống sau. Ký ức ngày hôm qua mạo hiểm hiện lên trong đầu Giang Trừng không khỏi thốt ra:

- Lam Vong Cơ đâu.

- A Trừng đệ tỉnh rồi.

Giang Yếm Ly ôn nhu ngồi bên giường Giang Trừng nhìn hắn tỉnh lại nhẹ nhàng thở ra.

- A tỷ. Ta về Liên Hoa Ổ rồi sao? Lam Vong Cơ đâu?

Giang Trừng nhớ hắn so với mình bị thương nặng hơn thì phải.

- A Trừng ngươi tỉnh rồi. Tiểu cứng ngắc đương nhiên phải về Cô Tô rồi.

Ngụy Anh từ bên ngoài bước vào bên trên tay Giang Yếm Ly nấu canh

- Sư tỷ ngươi nấu canh.

- Ừ. Bây giờ là ngày nào rồi.

Giang Trừng biết Lam Vong Cơ không có việc gì cũng đã về nhà rồi cũng không quan tâm hắn nữa. Bọn họ lại không thân.

- Ngươi hôn mê bốn ngày rồi.

Thấy Giang Trừng không lại tiếp tục quan tâm tiểu cứng nhắc Ngụy Anh yên lòng. Nhưng nhớ tới Giang Trừng đem mình gõ ngất chuyện này canh cánh trong lòng.

- Vậy à.

Giang Trừng tính toán so với trong tưởng tượng nhẹ nhàng hơn xem ra hắn tinh lọc, độ hóa năng lực thăng tiến một chút rồi.

- Giang Trừng ngươi suýt chết rồi đó.

Ngụy Anh thấy Giang Trừng như thế nhẹ nhàng bân quơ thái độ lửa giận như đổ thêm xăng bùng cháy lên mạnh mẽ

- Ngươi bình thường không phải nhất ghét ta muốn làm anh hùng sao. Ngươi bây giờ làm sao không phải tìm đường chết làm anh hùng.

- Ta không làm thì ngươi cũng sẽ làm không phải sao?

Giang Trừng bị Ngụy Anh mắng lửa giận cũng bùng lên. Ai vui làm anh hùng thầm lặng chứ còn không phải vì ngươi cái tên ngốc này vai chính ta mới phải thay ngươi đỉnh. Đổi lại người khác ai quản hắn sống hay chết liên quan gì tới ta chứ.

- Ngươi còn nói nữa. Ta một người làm không phải được rồi sao? Ngươi xem ngươi vết thương.

Ngụy Anh hung hăng trừng lớn hắn kia đôi phong lưu đào hoa mắt. Nếu không phải bận tâm Giang Trừng trên người vết thương hắn đã sớm bay lên cùng Giang Trừng đánh nhau một trận sống mái rồi. Bọn họ hai cái thuộc loại tương ái tương sát, chứ không phải là tương thân tương ái.

- Ngươi một người. Ngụy Anh ngươi có lương tâm không? Ngươi bị thương ta sẽ không đau lòng sau?

Giang Trừng giận quá mất bình tĩnh đem trong lòng suy nghĩ nói ra.

- Ngươi lo lắng cho ta, ta chẳng lẽ không lo lắng cho ngươi sau. Giang Trừng ngươi chẳng lẽ không nghĩ ta sao?

Ngụy Anh không chú ý tới Giang Trừng khó được lời thật lòng đủ thấy hắn tức điên rồi. Giang Yếm Ly yên lặng lẽ lui ra ngoài đụng phải ngoài cửa phu phụ Giang Ngu đang ở ngoài vào cũng không phải, không vào cũng không phải. Đứng bên ngoài vẫn còn nghe Ngụy Anh cùng Giang Trừng vừa cãi nhau vừa tỏ tình.

- Giang Trừng với ta mà nói ngươi rất quan trọng. Ta không hy vọng ngươi bị thương.

- Ta cũng đâu có muốn ngươi bị thương.

- Ngươi bị thương lòng ta đâu.

- Ngươi nghỉ ngươi có chuyện gì ta vui vẻ sau.

* * *

Thế giới của hai người chen vào không được. Giang Trừng dưỡng thư nhật tử Ngụy Anh cơ hồ đem Giang Trừng làm tổ trong cung lên. Hầu hạ thư thái thoải mái vô cùng. Đưa tới miệng ăn, vươn tay áo tự có người mặc lên nhật tử Giang Trừng có điểm phiền. Ngụy Anh quá dính người làm sao đây?

Mỗi ngày được hầu hạ tỉ mỉ Giang Trừng thương thế nhanh chóng chuyển biến tốt đẹp. Điều làm Giang Trừng vui mừng nhất là Ôn gia quá mức khiến phụ mẫu coi trọng mấy trăm bức thư nặc danh kia.

A di đà phật. Cảm ơn trời đất bọn họ cuối cùng cũng chú ý tới chuyện này rồi. Bội kiếm bị tịch thu Giang Trừng đã biết trước nên động tay động chân trên Tam Độc cùng Tùy Tiện một cái thật ẩn nấp truyền thống phù. Cho nên không có chuyện lão cha đi Ôn gia một chuyến trở về không kịp chuyện này.

Giang Trừng một bên chém giết tiểu lâu la một bên nhìn cha nương hai người phối hợp đánh Boss tổ hợp.