Xuyên Thành Nam Chính Trong Cẩu Huyết Ngược Văn

Chương 34: Thân thế Cố Tư



Trang Hàn ngồi ngay ngắn đối diện với Chu tổng, mặt không biểu tình gì lộ ra là người có nội tâm ngọa tào.

Đột nhiên có nam nhân tìm tới anh, sau đó nói tôi là vì lão bà của anh mà tới đây, đây là cảm giác như thế nào? Chỉ sợ là nam nhân thì đều sẽ có cảm giác không quá vui sướng.

Trang Hàn trầm mặc không lên tiếng nhìn Chu tổng trong chốc lát, sau đó nói: “Có thể... Giải thích một chút đây là có ý tứ gì không?”

Chu tổng thoạt nhìn là người rất có lễ phép, hắn nói với Trang Hàn: “Tôi biết chuyện này đối với cậu mà nói rất đột nhiên, nhưng là tôi cần thiết muốn tới đây.”

Lời này nghe thật giống như là nói, tôi biết chuyện này đối với cậu có thương tổn rất lớn, nhưng là lão bà cậu đã sinh hài tử cho tôi nên tôi cần thiết muốn tới đây làm một ít hương vị. Trang Hàn dựa vào tu dưỡng tốt đẹp nhịn xuống xúc động muốn phun tào, nói: “Có thể nói cụ thể một chút không?”

“Chuyện phu nhân ngài để tôi nói.” Chu tổng nói: “Tôi muốn mang nàng đi làm xét nghiệm ADN.”

Trang Hàn lập tức cự tuyệt nói: “Tôi sẽ không cho phép, phu nhân tôi căn bản không có mang thai.”

Chu tổng: “...”

Trang Hàn: “...”

Cảm thấy có chút không thích hợp, Trang Hàn hỏi lại: “Ông... Không phải có ý tứ này?”

Chu tổng trên mặt có ba vạch hắc tuyến, “Cậu nói thử xem?”

Tôi nói? Tôi nói cái rắm ấy, tác giả chó má này đến tột cùng viết cái kịch bản gì, vì cái gì tôi một chút cũng không thể nhìn thấu?!

Trang Hàn cười gượng một tiếng nói: “Không phải ý tứ này liền tốt, không phải ý tứ này liền tốt, vậy ngài đến tột cùng là có ý tứ gì?”

Chu tổng bị Trang Hàn hỏi lại thiếu chút nữa ngay tại đương trường ném mấy cái nhìn xem thường, hắn nói: “Tôi gần đây có nghe nói ít lời đồn đãi về phu nhân của ngài, cho nên tôi có lý do để hoài nghi, phu nhân ngài Cố Tư có thể là con gái tôi.”

Nếu không phải vì duy trì bộ dáng Trang tổng cao lãnh, Trang Hàn thật muốn tại đương trường vỗ đầu mấy cái. Đây là nói cái gì a, ông nghe được lời đồn đãi gì? Như thế nào Cố Tư liền biến thành con gái ông?

Trang Hàn rối rắm đến mức đầu muốn nổ, hắn thành khẩn nói: “Ngài có thể hay không một lần nói hết ý? Có thể thống thống khoái khoái một lời nói đi?"

Chu tổng trầm mặc một chút chớp mắt, tựa hồ cũng biết bộ dáng của mình nói chuyện này rất không ổn.

“Tôi biết tôi đột nhiên đến đây, khiến cậu cảm thấy thật hoang mang.” Chu tổng lộ ra một biểu tình nhớ lại, “Chuyện năm đó tôi không muốn nhiều lời, vốn dĩ là lúc mẹ Cố Tư qua đời tôi cho rằng đều đã kết thúc. Chính là gần đây tôi nghe nói Cố Tư đã cùng Cố gia trở mặt, còn có tin tức Cố Tư kỳ thật cũng không phải là nữ nhi thân sinh của Cố Đức Bách. Căn cứ tuổi của Cố Tư, tôi có lý do hoài nghi, Cố Tư là con gái của tôi.”

Trang Hàn cuối cùng là có chút minh bạch, năm đó bởi vì một ít nguyên nhân Chu tổng không nghĩ nói ra, hắn cùng mẹ Cố Tư gì gì đó, sau đó liền có Cố Tư. Nhưng là hắn cũng không biết Cố Tư là con gái hắn, cho đến khi lời đồn đãi Cố Tư không phải là nữ nhi thân sinh của Cố Đức Bách truyền ra lúc sau hắn mới nghĩ đến khả năng này, vì thế tới tìm Trang Hàn.

Nghe hiểu xong Trang Hàn uống một ngụm cà phê, nói: “Tuy nói tôi là chồng của Cố Tư, nhưng là loại sự tình này tôi cũng không thể thay nàng quyết định, hết thảy còn phải chờ tôi nói cho nàng, nhìn xem ý tứ của nàng thế nào.”

“Đó là tự nhiên.” Chu tổng nói xong bỗng nhiên thở dài, “Nói thật ra nhiều năm như vậy, đột nhiên biết chính mình khả năng có một người con gái, tôi cảm giác cũng thật phức tạp.”

Loại sự tình này nếu là người bình thường đều sẽ không hề có cảm giác, Trang Hàn hỏi hắn, “Chu tổng có con cái không?”

“Tôi có đứa con trai.” Chu tổng nói: “So với Cố Tư nhỏ hơn hai tuổi.”

Nói cách khác nếu Cố Tư tính cùng hắn nhận nhau, cũng không nhất định là có được tất cả chỗ tốt. Trang Hàn nói: “Kỳ thật Cố Tư hiện tại đã rất tốt, ngài có nghĩ tới hay không làm như vậy sẽ quấy rầy sinh hoạt yên tĩnh của nàng?”

Chu tổng dùng một loại ánh mắt rất kỳ quái nhìn thoáng qua Trang Hàn, nói: “Cậu nói gì vậy? Cái gì kêu là quấy rầy sinh hoạt nàng? Nếu nàng thật là con gái của tôi, tôi còn có thể mặc kệ nàng?”

Trang Hàn thay đổi cách nói uyển chuyển, “Có lẽ nàng không hy vọng ngài quản đâu?”

“Tôi là ba nàng.” Chu tổng làm bộ đương nhiên nói: “Thời điểm không biết không nói, đã biết thì làm sao có thể mặc kệ?”

Vậy đi, vẫn là Trang Hàn thua.

Từ lúc đi tới thế giới này, Trang Hàn vẫn có cảm giác bởi vì chính mình không đủ thần kinh nên cùng thế giới này không hợp nhau.

“Vậy đi.” Trang Hàn nói: “Chờ Cố Tư tan tầm, tôi cùng nàng nói chuyện này.”

“Cậu không nói thiếu chút nữa tôi đã quên.” Chu tổng nói: “Cậu cưới nàng vì cái gì mà không đối xử với nàng cho tốt?”

Trang Hàn không thể hiểu được, “Tôi đối xử với nàng như thế nào?”

“Cậu vì cái gì còn muốn để nàng đi ra ngoài công tác?” Chu tổng: “Nàng gả cho cậu, phải nên ở nhà làm Trang thiếu phu nhân giúp chồng dạy con. Hai người đều đã kết hôn hơn một năm, vì cái gì nàng còn không có mang thai?”

Trang Hàn: “Ách...”

“Có phải là có nơi nào có vấn đề không?” Chu tổng nhíu mày lại, lộ ra thần sắc hoài nghi nói: “Hai người đã làm kiểm tra chưa?”

Trang Hàn: “...”

Cố Sương cùng Lâm Tô hẹn ở quán bar gặp mặt, nàng vốn dĩ đang đau đầu, lúc này ngốc tại hoàn cảnh này càng là khó chịu muốn chết.

“Không thể đổi một cái địa phương an tĩnh hơn sao?” Cố Sương oán giận nói.

“Nơi nào an tĩnh?” Lâm Tô cà lơ phất phơ nói: “Tôi có một địa phương rất an tĩnh, nhưng sợ cô không muốn đi.”

Nhắc đến cái này, Cố Sương liền nhớ tới mấy cái bạn cùng phòng của Lâm Tô, đặc biệt là Bối Tư Thủ dơ bẩn kia. Sắc mặt nàng trắng một chút, không hề nói lại vấn đề này, “Cố Tư muốn đem Cố gia chúng ta đuổi tận giết tuyệt.”

Lâm Tô nghe xong lúc sau không có phản ứng gì, sau một lúc lâu mới nói: “Tôi nếu là Cố Tư, tôi cũng muốn đem các người đuổi tận giết tuyệt.”

“Ai cho anh nói chuyện?” Cố Sương tức giận nói: “Anh dựng lỗ tai nghe là được rồi!”

Lâm Tô xua xua tay, Cố Sương nói tiếp: “Trang Hàn hiện tại bị nàng làm cho hôn mê, khẳng định cái gì cũng đều nghe nàng. Lấy Trang gia thế lực cùng tài lực, chỉ cần muốn đối phó nhà tôi, nhà tôi đây liền xong rồi.”

Lâm Tô nhìn Cố Sương chớp chớp mắt, Cố Sương tái nhợt nói: “Nhà tôi nếu là thật sự phá sản thì tôi làm sao bây giờ? Chẳng lẽ tôi thật sự muốn cùng anh ở tại cái loại địa phương hẹp hòi dơ bẩn muốn chuyển cái thân cũng khó khăn sao?”

Lâm Tô nghe xong lúc sau chỉ chỉ miệng mình, Cố Sương trợn trắng mắt, “Anh có thể nói chuyện được rồi.”

“Vậy là tốt rồi.” Lâm Tô cười nói: “Không cần lo lắng, tôi có thể giới thiệu cho cô mấy nhà phú hào, cô bị bao dưỡng là có thể tiếp tục sinh sống như trước kia."

“Anh vẫn là nên ngậm mồm đi!” Cố Sương tức đến hỏng mất hét lớn một tiếng.

Lâm Tô lập tức đem miệng ngậm lại, ủy khuất nhìn Cố Sương.

Cố Sương thật sâu thở dài, cũng biết cùng Lâm Tô loại người này sinh khí không cần thiết, nàng nói: “Tôi có kế hoạch yêu cầu anh hỗ trợ, nếu thành công tôi liền có tiền cùng anh rời đi khỏi nơi này.”

Nàng nhìn về phía Lâm Tô, xoa mặt Lâm Tô, tràn ngập chờ mong nói: “Chúng ta cùng nhau rời đi khỏi này, chúng ta đi rất xa, đi đến một nơi không có người nào nhận thức được, không phải tốt hơn sao?”

Lâm Tô trầm mặc nhìn Cố Sương, trong mắt hình như có thiên ngôn vạn ngữ.

Không hề có bị Cố Sương ảnh hưởng đến, Cố Tư lúc tan tầm trước tiên liền hướng bên ngoài công ty đi, các đồng nghiệp đều cảm khái Cố Tư chưa bao giờ tham gia tụ tập. Có đồng nghiệp nói: “Tôi nếu là có một lão công đẹp trai lắm tiền có gió mặc gió, có mưa mặc mưa tới đón chính mình tan tầm, tôi cũng sẽ không tham gia cái nhóm tụ tập này.”

Cố Tư thẹn thùng cười cười, lập tức có người nói: “Đừng nói nữa, Cố Tư muốn thẹn thùng.”

Mọi người đều cười vang lên, đi đến cửa công ty, liền thấy một chiếc xe quen thuộc đã chờ ở nơi này. Cố Tư đối các đồng nghiệp phất tay nói: “Ngày mai gặp lại.” Sau đó liền chạy chậm hướng đến xe của Trang Hàn.

“Thật hâm mộ nàng nha.” Có đồng nghiệp đã kết hôn tràn ngập hâm mộ nói: “Sinh hoạt của Cố Tư, thật giống như là ở trong truyện bá đạo tổng tài, thật là làm người khác hâm mộ.”

“Xem ít truyện ngôn tình vô dụng đi.” Bên cạnh nàng một đồng nghiệp nam nói: “Nàng như vậy cả nước có mấy người?”

Cố Tư lên xe, đối với Trang Hàn cười nói: “Đợi đã lâu đi?”

Trang Hàn hướng đến cửa công ty nhìn nhìn nói: “Như thế nào không phát hiện Trịnh tổng?”

Cố Tư sắc mặt biến đổi, nhỏ giọng nói: “Muốn nhìn hắn làm cái gì?”

“Không phải nói muốn mời hắn tới trong nhà ăn cơm sao.” Trang Hàn vẻ mặt tiếc nuối nói: “Thế nhưng quên mất cùng hắn trao đổi danh thiếp.”

Một loại cảm giác nguy cơ nồng đậm ập vào trong lòng, Cố Tư nói: “Trịnh tổng rất vội vàng a, vừa xong việc, còn muốn vội vàng đi bồi bạn gái.”

“Cái gì?” Trang Hàn thất kinh nói, “Hắn có bạn gái?” Như thế nào trên tư liệu thư ký đưa không có ghi?

“Hắn có bạn gái anh kích động đến như vậy làm gì?” Cố Tư nhìn biểu tình Trang Hàn, lại liên hệ mấy ngày nay hắn chính là không chịu chạm vào chính mình...

“Di? Em làm sao vậy?” Trang Hàn không thể hiểu được nói: “Em như thế nào lại khóc?”

"Chắc do đau mắt đi." Cố Tư xoa xoa đôi mắt nói: “Trịnh tổng thực yêu bạn gái hắn, anh không cần suy nghĩ lại nữa."

Trang Hàn cực kỳ thất vọng, nguyên tưởng rằng tìm được một người thừa kế hoàn mỹ rồi, không nghĩ tới đã bị người khác nhanh chân đến trước. Chính là sáng nay Trịnh Ninh nhìn về phía Cố Tư ánh mắt rõ ràng chính là thích nha, chẳng lẽ hắn là loại người ăn trong chén nghĩ trong nồi? Trang Hàn lắc lắc đầu, đối Cố Tư nói: “Em về sau ở công ty chú ý một chút, Trịnh tổng các em nhân phẩm không tốt, em phải cẩn thận.”

Đến đây thì Cố Tư không thể hiểu được, vừa mới còn muốn mời người ta tới trong nhà ăn cơm, trong nháy mắt lại nói nhân phẩm người ta không tốt. Dù tính là vì yêu sinh hận, cũng không thể nhanh chóng như vậy đi?

Rất mau trở về trong nhà, Cố Tư vừa về đến nhà dì Tôn liền nói: “Phu nhân, hôm nay có một cô nương tới tìm cô, tôi nói cho nàng là cô đi làm.”

Cố Tư vừa nghe đã biết, nhất định là Cố Sương.

Trang Hàn bởi vì có việc muốn nói, cho nên hắn hỏi dì Tôn: “Khi nào ăn cơm?”

“Lập tức thì tốt rồi.” Dì Tôn nói: “Nếu không thì uống chén canh trước đi.”

“Được.” Trang Hàn kéo ghế dựa ra đối Cố Tư nói: “Lại đây ngồi.”

Cố Tư đi qua ngồi xuống, nhạy bén nói: “A Hàn, anh là có chuyện muốn nói sao?”

“Xác thật có chuyện muốn nói.” Trang Hàn nhìn Cố Tư, nghĩ nghĩ vẫn là nói: “Chờ thời điểm ăn canh rồi nói sau.”

Cố Tư bị hắn làm cho trong lòng bất ổn, thúc giục nói: “Hiện tại liền nói đi, bằng không lòng em bị treo nặng, uống không được.”

Trang Hàn liếm môi một chút, châm chước nói: “Cố Tư, kỳ thật em có bao giờ nghĩ tới, ba ba thân sinh em là bộ dáng gì không?”

***

Tác giả có lời muốn nói: Trước 12 giờ còn có canh một nga ~~~~