Xuyên Tới Cổ Đại Làm Tân Nương Tử

Chương 24: Nhà mới (1)



Tới tháng 3, căn nhà căn bản đều đã hoàn thiện. Chỉ chờ sơn lại gỗ và xây tường bao quanh căn nhà.

Ngọc Nương không thể ngồi yên, thường xuyên bắt Thẩm Tứ chở nàng đi xem. Thấy vừa lòng mới yên tâm tới nhờ một vị sư phụ làm nội thất trong nhà.

Những ngày tháng này xem như yên bình, rảnh rỗi liền tới Thẩm gia xem nhà mới. Cùng Thẩm Tứ đi dạo, may vá những y phục nhỏ xinh cho hài tử trong bụng.

Ngọc Nương luôn mong ngóng Ma sư phụ tới thông báo nhà đã xong. Để chuyển đồ đạc vào nhà mới của nàng và Thẩm Tứ. Nhưng chưa chờ được Ma sư phụ, lại chờ được Đại tỷ Thẩm gia tới cửa tiệm chơi.

Đại tỷ Thẩm gia xem như được gả cao lên trấn phồn hoa, nhưng trên trấn đều có chỗ này chỗ kia. Đại tỷ Thẩm gia miễn cưỡng xem như có của ăn của để.

Đại tỷ Thẩm gia Ngọc Nương đã gặp qua tại hôn lễ của nàng, từ đó cũng không gặp. Nhưng mỗi lần nhắc tới tên đại tỷ Thẩm gia Phù Nương, các tẩu tử đều bày ra bộ dạng như lâm vào đại địch.

Có Hề thị phía trước, nàng cả gan suy đoán. Liệu vị đại cô này có phải là một tiểu Hề thị hay không?

Khác với dự đoán của Ngọc Nương, Phù Nương tuy dáng người giống Hề thị hơi béo. Nhưng gương mặt lại giống Thẩm lão gia tử, luôn mỉm cười phúc hậu nhìn nàng.

Ngọc Nương niềm nở để Phù Nương vào trong tiệm ngồi, tiếp đãi không dám chạm trễ.

Phù Nương hơi không vui trách cứ nàng.

“ Ngươi làm cái gì vậy nha, đều là người một nhà không nên câu nệ mới phải. Cẩn thận chậm trễ cháu ta.”

Lời nói của Phù Nương rất nhỏ nhẹ, giống như chỉ thân thiết trách hờn hai câu. Ngọc Nương cười cười rót trà.

“ Đại tỷ tới chơi thật tốt quá, mọi thứ vẫn tốt chứ?.”

Dưới gối đại tỷ có một nam hài tử, một nữ nhi hai tuổi. Nghe nói cực đáng yêu.

Phù Nương ôn hoà chủ động nắm lấy tay nàng.

“ Ngươi có tâm. Các cháu ngươi vẫn khoẻ, không ngừng muốn đòi tới gặp Tứ thẩm xinh đẹp đấy. Ài, trong nhà bài tử quấy phá, vốn đã đem quà tới cho ngươi. Nhưng bị hài tử làm hỏng rồi …”.

Ngọc Nương vội nói vài câu khách khí, nàng còn có thể đòi hỏi rồi đi trách hai hài tử á?

Phù Nương mỉm cười uống ngụm trà, nhìn Ngọc Nương mặc áo lụa màu xanh. Trên tóc cài một cây trâm bạc đính ngọc trai, gương mặt trắng xinh đẹp hồng hào. Nhìn thế nào cũng giống một tiểu nương tử nhà phú hộ. Ánh mắt Phù Nương hơi đảo, lại thập phần quan tâm hỏi han Ngọc Nương.

Ngọc Nương kiên nhẫn ân cần trả lời, Phù Nương nhìn cũng không có ý xấu. Lại là đại tỷ của Thẩm Tứ, Ngọc Nương vẫn cho nàng ấy đủ mặt mũi.

“ …nương luôn mong muốn hài tử trong bụng muội là nam hài. Nối dõi hương khói Thẩm gia, luôn miệng nói trong bụng ngươi là đích tôn đấy …”. Thấy vẻ mặt Ngọc Nương không vui, Phù Nương thâm tình nói tiếp.

“ Ngươi cũng đừng trách nương ngươi, bà là mong mỏi tôn tử. Theo ta thấy, nam hài đương nhiên là tốt nhất, nhưng nữ hài cũng tốt. Dù muội sinh nữ hài tử, ta đều thật lòng mừng cho muội.”

Ngọc Nương không thích người ta nói này nọ hài tử trong bụng nàng. Đối với nàng, nữ hay nam hài đều giống nhau. Nàng và Thẩm Tứ sẽ yêu thương như tâm can bảo bối.

Hề thị xưa nay trọng nam khinh nữ thì cũng thôi đi. Hơn nữa Hề thị cũng không dám nói trước mặt nàng. Vị đại tỷ này, lại tới đây ba hoa.

Nhất thời, nụ cười trên môi của Ngọc Nương nhạt dần.

Phù Nương cảm thấy mình nói quá thành vụng, hơi bực bội. Nhưng rất nhanh lại nghĩ, Thẩm Tứ xưa nay kính trọng nàng ta. Chẳng lẽ Ngọc Nương còn dám không cho mình mặt mũi?

Nhìn bóng lưng của Phù Nương ra khỏi cửa tiệm, Ngọc Nương hơi nhíu mày. Đại tỷ cử chỉ ôn hoà, dễ gần khác với Hề thị một trời một vực. Nhưng có vẻ hơi kỳ quái, Ngọc Nương vội lắc đầu. Chẳng lẽ mang thai nên nhạy cảm hơn, dù sao đại tỷ có lẽ chỉ lỡ lời mà thôi.

Thẩm Tứ lại rất tôn kính vị đại tỷ này, dù sao khi Thẩm Tứ còn nhỏ. Đều do một tay đại tỷ chăm sóc mà lớn.

Ngọc Nương cũng không để Phù Nương tay không mà về. Gói vài túi hoa quả khô, một rổ trái cây tươi mang về. Phù Nương cũng không câu nệ, cười đến híp mắt nhận lấy.

Sự kiện này không ảnh hưởng tới Ngọc Nương và Thẩm Tứ dọn vào nhà mới. Còn chọn ra một ngày đẹp trong tháng 4. Theo quy củ của tổ tông, bày tiệc chiêu đãi hương thân hàng xóm, thân thích làm lễ vào nhà mới.

Tuy nói ngày 17 tháng 4 làm lễ, nhưng đầu tháng 4 Ngọc Nương và Thẩm Tứ đã vừa bố trí đồ đạc trong nhà, cũng dọn tới ở luôn. Để cửa tiệm cho một nhà Trịnh gia sắp xếp.

Căn nhà ở gần cuối thôn, xung quanh có ít hàng xóm. Nhưng diện tích căn nhà rất rộng, 20 mẫu sát nhau và một ngọn núi bên cạnh. Ngọc Nương để 10 mẫu xây nhà, 10 mẫu còn lại cạnh núi trồng trái cây các loại.

Mười mẫu đất xây nhà là rất lớn, căn nhà của Thẩm gia rất rộng cũng chỉ có 3 mẫu. Nhưng mười mẫu này không phải chỉ riêng cất nhà, còn tính bao gồm vườn rau nhỏ các loại. Chuồng nuôi heo, gà, …

Mười mẫu đó bất quá cũng chỉ là có tường cao làm bằng gạch mà thôi. Vì ám ảnh hai tên áo đưn nửa đêm trèo tường vào nhà lúc trước, Ngọc Nương cương quyết xây tường cao hai mét. Người qua đường tuyệt đối không thể thấy tình hình bên trong hay có thể tuỳ tiện trèo vào.

Cổng được làm hai tấm gỗ rất chắc và lớn. Vừa bước vào cổng vài bước chân, đã thấy một cái hồ nhỏ không tới 5 m. Được Thẩm Tứ đặc biệt dặn Ma sư phụ đào, bước qua nhà chính lớn đều làm bằng gỗ đỏ son kia là cây cầu đỏ hình bán nguyệt được trang trí trạm khắc tinh xảo.

Nhà chính đều được làm từ gỗ, có ba gian san sát nhau. Gian bên trái được chia làm hai phòng, được chia thành phòng ngủ. Ở giữa là phòng chính bày biện sang trọng, chuyên tiếp khách. Gian tiếp theo cũng được chia làm hai phòng.

Trước mỗi cánh cửa phòng, đều để một tấm bình phong gỗ lớn. Chủ yếu là vẽ về phong cảnh, nhìn vô cùng đẹp mắt.

Sau chỗ ngồi tiếp khách, Ma sư phụ đặc biệt làm một cái cửa sổ hình tròn. Lại làm một số chi tiết đặc biệt, phòng khách nhìn không kém nhà phú hộ là bao.