Xuyên Vào Sách Toán Học Phải Làm Sao Đây?

Chương 11: Phúc lợi cửa ải



Bị mọi người liên tục chỉ trích là kẻ chỉ biết ôm đùi với bám váy đàn bà, Vương Bác Vũ cảm thấy thực sự quá mất mặt, cho nên cậu ta quyết định một mình vượt ải để rèn luyện bản thân, chứng minh bản thân vô tội.

Đồ Hóa chọn cho cậu ta một nhiệm vụ chi nhánh không phức tạp lắm, tên là 【 Giai đoạn toán học 】Mức độ khó của cửa ải này không lớn, điều đáng ngại chính là tên nó rất kỳ lạ và tối nghĩa, nội dung cũng khá mơ hồ.

Sau khi dẫn cậu ta tới cửa vào nhiệm vụ, biểu cảm Vương Bác Vũ giống như bị đưa tới pháp trường, nước mắt nước mũi giàn giụa để lại di ngôn, nói hết những lời trước đó cậu ta chưa có cơ hội nói ra, nhấn mạnh nhiều lần với Đồ Hóa nhất định phải nỗ lực, thực hiện giấc mơ của cậu ta, vào được đại học A.

Đồ Hóa không nói gì, đá thẳng cậu ta vào trong cửa ải. Sau đó, đang chuẩn bị đi xem xem có nhiệm vụ chi nhánh nào thích hợp với bản thân không thì lại phát hiện Tôn Duy vẫn luôn im lặng đứng ở phía sau nhìn mình.

Học bá luôn luôn lạnh lùng và độc lập, Đồ Hóa hết lần này tới lần khác muốn mời cô vượt ải cùng mình, nhưng đều ngại không dám nói ra miệng. Vậy mà lần này, Tôn Duy lại đứng một bên chờ cậu khiến Đồ Hóa cảm thấy rất bất ngờ: “Chuyện đó… Chúng ta đi cùng nhau hả?”

Tôn Duy cũng không trả lời câu hỏi mang tính thăm dò của Đồ Hóa, hỏi thẳng một câu hỏi khác: “Tác dụng của nước mắt nhân ngư… là khiến cậu có thể nhìn thấy nội dung cửa ải sao?”

Đồ Hóa có chút hoảng sợ, sự trầm tĩnh nhạy cảm không phù hợp với tuổi tác trên người Tôn Duy khiến cậu bội phục từ đáy lòng, cô vậy mà có thể phát hiện được tác dụng của nước mắt nhân ngư. Cũng không có gì có thể che giấu, Đồ Hóa gật gật đầu, giải thích: “Tôi có thể nhìn thấy tên của tất cả các nhiệm vụ, nhưng về phần nội dung và quy tắc thì tôi không thể nhìn thấy được.”

Tôn Duy rũ mắt xuống, dường như định rời đi, Đồ Hóa vội vàng gọi cô lại: “Chờ chút!”

“Tôi vừa phát hiện ra một cửa ải khá thú vị, cậu có muốn đi cùng tôi không?”

Theo lý mà nói, « Vượt ải toán đại học » vốn là một trò chơi mang tính cạnh tranh mạnh mẽ, một giây trước, có lẽ hai người vẫn là đồng đội, nhưng một giây sau hoàn toàn có khả năng sẽ trở thành đối thủ. Có được loại năng lực mạnh mẽ như Đồ Hóa, hoàn toàn có thể được coi là một cái đùi lớn. Người bình thường mặt dày như Vương Bác Vũ thì đều muốn chạy tới ôm cái đùi lớn là cậu, chứ chưa bao thấy chuyện đùi lớn lại đi gạ gẫm người khác có muốn không.

Tôn Duy tuy rằng thực lực khá mạnh, nhưng cô không thể nào không thừa nhận rằng Đồ Hóa vô cùng thông minh, rất thích hợp với trò chơi này, hơn nữa còn có loại năng lực đặc biệt kia, rất có thể thuận buồm xuôi gió nước chảy mây trôi đạt được mục đích của mình. Cô sẽ không chủ động dựa vào người khác, nhưng đối với lời mời của một đồng đội có loại năng lực mạnh như vậy thì đương nhiên không muốn từ chối.

Cô tuy kiêu ngạo, nhưng rất muốn chiến thắng.

Cửa ải thú vị mà Đồ Hóa nhắc đến là nhiệm vụ của một phòng học trong góc khuất tầng bốn tòa nhà giảng dạy. Nếu như tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy tên của cửa ải, thì nhiệm vụ chi nhánh này khẳng định đã sớm đã bị quét sạch.

Bởi vì nhiệm vụ chi nhánh này tên là 【 Phúc lợi cửa ải 】.

Chỉ nhìn vào mặt chữ thôi là đã biết bên trong cửa ải này chắc chắn sẽ có không ít phần thưởng, đối với những người khiêu chiến trước mắt phải không ngừng xoát phó bản thăng cấp mà nói, thì cửa ải này có sức mê hoặc rất lớn. Có lẽ mãi đến tận khi tiến vào nhiệm vụ rồi, Đồ Hóa mới phát hiện ra 【 phúc lợi cửa ải 】chỉ đơn thuần là tên gọi mà thôi, còn cuộc tranh tài mà bọn họ sắp phải đối mặt chính là một cuộc cạnh tranh về nhân tính và chém giết.

Trừ cậu và Tôn Duy, nhiệm vụ này còn có ba người, một nữ sinh và hai nam sinh. Trong phòng học rất trống trải, chỉ xếp năm chiếc ghế, trên hai tay của ghế tựa có hai cái nút, trên nút màu xanh lục viết hai chữ “Qua cửa”, còn trên nút màu đỏ thì lại viết “Loại bỏ”.

Hơn nữa, trong cửa ải này cũng không có NPC, hoàn toàn dựa vào người khiêu chiến tự mình phát huy thực lực. Hệ thống 【 keng —— 】 một tiếng, bắt đầu công bố quy tắc trò chơi.

【 Nhiệm vụ chi nhánh: Phúc lợi cửa ải 】

【 Quy tắc: Hệ thống xếp tên năm người khiêu chiến theo thứ tự ngẫu nhiên, dựa theo trình tự từ 1 đến 5, người khiêu chiến lần lượt lên tiếng, sau khi nói xong thì những người khiêu chiến còn lại sẽ tiến hành bỏ phiếu qua cửa cho người đó, số phiếu qua cửa lớn hơn số phiếu loại bỏ thì người khiêu chiến đó qua cửa, người qua cửa sẽ được nhận đạo cụ thưởng của hệ thống. Trong bốn người còn lại, sẽ có một người may mắn được hệ thống phát ngẫu nhiên cho một phần thưởng, những người còn lại qua cửa bình thường, trò chơi kết thúc; nếu như số phiếu qua cửa ít hơn hoặc bằng số phiếu loại bỏ, người khiêu chiến đó sẽ bị loại, người tiếp theo tiến hành lên tiếng. Cứ như vậy đến hết. 】

Quy tắc này thoạt nhìn thì khá phức tạp, nhưng thực ra lại rất dễ hiểu. Trong hệ thống của cửa ải phúc lợi này tổng cộng có hai phần thưởng, một phần dành cho người khiêu chiến được mọi người bỏ phiếu qua cửa, phần thưởng còn lại sẽ phát ngẫu nhiên cho một người khiêu chiến qua cửa. Mà trình tự của trò chơi này chính là năm người từ 1 đến 5, đầu tiên là số 1 lên tiếng, còn lại bốn người 2, 3, 4, 5 sẽ bỏ phiếu có đồng ý để số 1 qua cửa hay không, nếu như mọi người đồng ý thì số 1 qua cửa, như vậy trò chơi sẽ nhanh chóng kết thúc, số 1 nhận được một phần thưởng, một phần thưởng khác, hệ thống sẽ phát ngẫu nhiên cho bốn người còn lại, tất cả mọi người đều không bị loại, thuận lợi qua cửa.

Năm người hai phần thưởng, ai cũng muốn có được, nhưng ngoại trừ người đầu tiên qua cửa, nhưng tỷ lệ nhận được phần thưởng của những người khác chỉ có một phần tư. Mà nếu như người đầu tiên bị loại, tỷ lệ nhận thưởng của mỗi người sẽ đều cao hơn.

Đây mới thực sự là tính tàn khốc của trò chơi phúc lợi này. Khuyếch đại quan hệ cạnh tranh giữa người với người, dùng lợi ích khiến cho người khiêu chiến tự đấu đá lẫn nhau.

Không chỉ Đồ Hóa, sắc mặt của những người khiêu chiến tiến vào cửa ải này cũng đều trở nên nghiêm nghị, tâm trạng hưng phấn khi nghe thấy tên【 phúc lợi cửa ải 】đã sớm biến mất không thấy tăm hơi.

Rất nhanh sau đó, hệ thống đã sắp xếp thứ tự của người khiêu chiến, nữ sinh kia là số 1, Đồ Hóa số 2, Tôn Duy số 3, hai nam sinh còn lại là số 4 và số 5.

Mặt của nữ sinh số 1 tái nhợt, rõ ràng, trong trò chơi này, người số 1 sẽ hoàn toàn bị mất quyền thi đấu, mà số 5 thì trăm phần trăm lại không thể nào bị loại. Trình tự này vừa quyết định vận mệnh của bọn họ, vừa là thử thách mấu chốt của trò chơi này —— khả năng tư duy logic.

Nếu bạn có một hy vọng mong manh là tiếp tục sống sót, thì phải cố gắng hết sức đi thuyết phục những người khiêu chiến khác bỏ phiếu cho bạn.

Mọi người im lặng ngồi vào chỗ của mình theo trình tự, âm thanh của hệ thống vang lên, nữ sinh số 1 là người đầu tiên đứng lên lên tiếng. Cô rất lo lắng, mặt tái nhợt nhìn về bốn người khiêu chiến phía sau, thở dài nói: “Tôi không ngờ sẽ có một trò chơi như này.”

“Tôi không muốn bị loại, những cửa ải trước đều thuận lợi thông qua, nếu bị loại vì bỏ phiếu, tôi thật sự không cam lòng.” Cô gần như van nài mà nhìn về phía những người khác, “Mọi người đừng loại tôi, được không?”

Đồ Hóa nhíu mày, lời thuyết phục của cô gái này thật sự quá tệ. Trong trò chơi này, một khi đã lên tiếng thì nhất định phải đưa ra những lý do và lập trường phù hợp để thuyết phục những người khiêu chiến còn lại bỏ phiếu cho mình. Vì vậy, nhất định phải nói ra lợi ích và hậu quả của việc mọi người bỏ phiếu hay không bỏ phiếu cho mình. Lúc này, cầu xin sự cảm thông là hoàn toàn vô dụng.

Đúng như dự đoán, nam sinh số 5 lộ ra vẻ mặt khinh bỉ: “Nếu vậy thì cô sẽ có thưởng, còn những người chúng tôi lại chẳng có gì à.”

Nữ sinh số 1 vội nói: “Tôi có thể đưa cho cậu phần thưởng của mình!”

Số 4 cũng cười nói: “Cho cậu ta sao? Vậy cũng chỉ có cậu ta bỏ phiếu cho cô thôi!”

Trong nháy mắt, nữ sinh số 1 rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan. Đầu tiên, chưa nói đến tính khả thi của việc đưa cho người khác phần thưởng của mình, thì cô cũng không thể nào chia phần thưởng cho tất cả mọi người được. Đồ Hóa không nhịn được nhắc nhở cô: “Cô phải thuyết phục chúng tôi, nếu bỏ phiếu qua cửa cho cô thì chúng tôi được ích lợi gì, còn bỏ phiếu loại cô thì có hậu quả gì.”

Số 4 có lẽ là một nam sinh khá thân thiện, thấy nữ sinh số 1 bắt đầu hoang mang sốt sắng thì có chút không đành lòng: “Đúng vậy, cô chỉ cần nói rõ là được rồi! Đừng nghĩ quá nhiều, đây chỉ là trò chơi thôi.”

Là trò chơi, nhưng hoàn toàn không phải trò chơi có thể khiến người ta thư giãn. Nữ sinh số 1 ủ rũ ngồi trên ghế, dường như không biết phải làm gì: “Sao cũng được, các người bỏ phiếu đi, nếu bị loại thì tôi cũng có thể về nhà. Trò chơi này thật sự quá mệt mỏi, còn không bằng trở về ôn thi đại học cẩn thận.”

Những người còn lại liếc mắt nhìn nhau một cái, số 3, 4, 5 đều bỏ phiếu “loại bỏ”, Đồ Hóa lại chọn “qua cửa”. Nữ sinh kia cảm kích nhìn cậu, sau đó, cơ thể biến thành những hạt pixel, từ từ biến mất.

Số 1 bị loại, số 2 tiếp tục lên tiếng, số 3, 4, 5 tiến hành bỏ phiếu.

Theo thứ tự, số 1 đúng là không hề có chút ưu thế nào, nhưng nếu như cô ấy có tài ăn nói tốt, năng lực tư duy logic đủ mạnh, hoàn toàn có thể đoạt được cho mình một chút hi vọng chiến thắng. Đồ Hóa xếp thứ 2, tuy rằng tỷ lệ chiến thắng cũng không lớn, nhưng cậu có lòng tin có thể thuyết phục được những người này.

Sau tiếng “bíp” của hệ thống, Đồ Hóa đứng lên nhìn mọi người xung quanh: “Xin chào, tôi là Đồ Hóa, hi vọng mọi người có thể bỏ phiếu qua cửa cho tôi. Sau đây, tôi sẽ trình bày lý do mà các người nhất định phải bỏ phiếu qua cửa cho tôi.”

“Chúng ta thử phân tích tỷ lệ chiến thắng của 5 người khiêu chiến nhé. Rõ ràng, tỉ lệ qua cửa của bạn học số 5 là 100%.” Đồ Hóa chậm rãi đi đến trước người số 5, “Cậu là người cuối cùng lên tiếng, khi đó, không ai có thể nhảy vào bỏ phiếu loại bỏ cậu, cậu nhất định sẽ qua cửa, chỉ là dựa trên điều kiện qua cửa, cậu chắc chắn lấy được phần thưởng.”

Đồ Hóa nhếch môi: “Những người phía trước càng bị loại, thì tỷ lệ cậu nhận thưởng lại càng lớn, trong lòng cậu nhất định là hi vọng nhìn chúng tôi đều bị loại đúng không?”

Số 5 nhìn thẳng vào mắt Đồ Hóa, không e dè: “Cậu nói không sai.”

Tiếp Đồ Hóa đi tới giữa số 3 và số 4: ” Người có tỷ lệ thắng cao nhất tiếp theo là tôi.”

Quả nhiên, số 4 không thể tin nổi, ngẩng đầu nhìn cậu: “Có phải là cậu phân tích sai rồi?”

“Không sai, chúng ta hãy nhìn số 3 trước.” Đồ Hóa nhìn Tôn Duy, tuy rằng cậu và Tôn Duy là tổ đội tham gia vượt ải, Tôn Duy chắc chắn sẽ không khiến cậu mất quyền thi đấu, nhưng cậu cũng phải giải thích rõ ràng giữa lợi và hại, “Nếu như số 3 bỏ phiếu khiến tôi mất quyền thi đấu, như vậy cậu tất nhiên cũng phải đối mặt với số phận giống như tôi. Bởi vì chỉ cần cậu cũng bị mất quyền thi đấu, hai người số 4 và số 5 vì lấy phần thưởng, nhất định sẽ loại bỏ cậu.”

Tôn Duy khẽ gật đầu: “Tôi sẽ bỏ phiếu qua cửa cho cậu.”

Đồ Hóa khẽ nở nụ cười, quay người nói với số 4: “Tiếp tục vấn đề vừa nãy, bạn học số 4, có phải cậu cho rằng ngoại trừ số 5 ra, thì cậu là người có tỉ lệ qua cửa cao nhất?”

Số 4 nghiêng đầu nhìn cậu: “Chẳng lẽ không đúng sao?”

“Dĩ nhiên không phải, trong 5 người khiêu chiến… tỉ lệ qua cửa của cậu là thấp nhất.”

Số 4 ngạc nhiên: “Tại sao lại nói vậy?”

Đồ Hóa nói: “Cậu có lẽ không chú ý tới quy tắc của trò chơi này rồi. Quy tắc nói, tổng cộng có hai phần thưởng, người được mọi người bỏ phiếu qua cửa sẽ nhận được một phần, một phần thưởng khác sẽ phát ngẫu nhiên cho những người khiêu chiến còn lại. Cậu cho rằng, vào thời điểm cuối cùng, khi chỉ còn lại cậu và số 5, tỉ lệ qua cửa của hai người đều là 100%, đồng thời có thể lấy được phần thưởng 100% sao?”

“Cậu quá ngây thơ rồi.” ánh mắt của Đồ Hóa đột nhiên trở nên tàn nhẫn, “Đến khi chỉ còn lại cậu và số 5, số phận của cậu hoàn toàn bị số 5 nắm giữ trong tay.”

“Nếu như cậu ta muốn nuốt trọn hai phần thưởng, cậu phải làm sao bây giờ?”

Tác giả có lời muốn nói:Đồ Hóa tiểu ca ca có đẹp trai không! Đánh call đánh call!!