Xuyên Vào Sách Toán Học Phải Làm Sao Đây?

Chương 27



Đồ Hoá kinh ngạc nhìn Tôn Duy và Đường Bác. Chẳng trách hai người đều im lặng và lo lắng, hóa ra cổ họng của họ đã bị thuyền trưởng Jack chặn lại rồi!

Đồ Hoá cố gắng bình tĩnh lại. Cậu lạnh lùng nhìn thuyền trưởng Jack: “Luật chơi thế nào?”

Thuyền trưởng Jack vuốt tóc, sau đó đột nhiên vung tay lên. Bốn hàng gồm các lá bài tây phát sáng xuất hiện trong không trung. Ở hàng thứ nhất là các lá cơ: Át (A♥), đầm (Q♥), bốn (4♥); ở hàng thứ hai là các lá bích: Bồi (J♠), tám (8♠), bốn (4♠), hai (2♠), bảy (7♠), ba (3♠); ở hàng thứ ba là các lá tép: Già (K♣), đầm (Q♣), năm (5♣), bốn (4♣), sáu (6♣); ở hàng thứ tư là các lá rô: Át (A♦), năm (5♦).

Tổng cộng có 16 bài tây được đặt gọn gàng trên không trung.

Thuyền trưởng Jack tiếp tục tuyên bố luật chơi: “Trong số 16 lá, chỉ có một lá may mắn giúp cô cậu qua ải. Tôi sẽ cho cô gái biết chất và cho cậu trai biết số của lá bài này. Mỗi người bọn họ chỉ được phép nói 2 câu. Bọn họ không thể trực tiếp tiết lộ chất hoặc số của lá bài may mắn. Việc ‘bốc bài’ tuỳ thuộc vào cậu.”

“Nếu cậu đoán đúng thì mọi người có thể vượt qua màn chơi này.”

Trên trán Đồ Hoá toát mồ hôi lạnh. Cậu rất lo, nhưng cậu biết Tôn Duy với Đường Bác càng lo lắng hơn. Trò chơi này nghe thì có vẻ không khó, nhưng thực ra nó đòi hỏi ba người họ phải hiểu được cách suy nghĩ của nhau và biết cách phối hợp nhịp nhàng.

Trong toàn bộ quá trình, Đồ Hoá hoàn toàn không biết gì, Tôn Duy và Đường Bác cũng chỉ biết 1 phần thông tin. Cả 2 người bọn họ phải hợp tác thật tốt để có thể tiết lộ thông tin lá bài may mắn trong 2 câu mà không vi phạm quy tắc.

Đây là một trò chơi khó.

Đồ Hoá cẩn thận quan sát 16 quân bài này. Có những lá cùng số, có những lá cùng chất. Đồ Hoá âm thầm phân loại trong đầu:

[♥: A, Q, 4]

[♠: J, 8, 4, 2, 7, 3]

[♣: K, Q, 4, 5, 6]

[♦: A, 5]

Trong số các quân bài khác chất, có hai lá át là át cơ và át rô; có hai lá đầm là đầm cơ và đầm tép; có ba lá 4 là 4 cơ, 4 bích, và 4 tép; có hai lá 5 là 5 tép và 5 rô.

Đồ Hoá phát hiện ra rằng hầu hết các lá bài đều khá giống nhau. Vì vậy, nếu Tôn Duy chỉ biết chất và Đường Bác chỉ biết số thì rất khó để bọn họ biết đâu mới là quân bài đúng. Trừ khi thuyền trưởng Jack hạ thấp độ khó của trò chơi và chọn những lá bài hoàn toàn không cùng số hay đồng chất.

Đồ Hoá nhìn Đường Bác và Tôn Duy. Mặc dù thuyền trưởng Jack không cho 2 người nói chuyện nhưng Đồ Hoá vẫn có thể chia sẻ suy luận của cậu với bọn họ: “Đây là đề bài sử dụng phương pháp loại trừ.”

Đồ Hoá đã cố gắng hết sức để nói rõ những gì cậu muốn với Tôn Duy và Đường Bác: “Các cậu chỉ có thể nói 2 câu. Mỗi câu phải có thông tin để tôi loại trừ. Đối với đề bài này, các cậu không cần nói với tôi các cậu biết bao nhiêu thông tin. Các cậu phải biết lá may mắn là lá nào thì tôi mới biết lá may mắn là lá nào.”

“Với lại…” Đồ Hoá đột nhiên cười lên, tự tin nhìn hai người: “Chúng ta là những đồng đội ăn ý đấy. Tôi tin là màn chơi khó nhằn này cũng không thành vấn đề.”

Tôn Duy và Đường Bác vốn đang căng thẳng nghe Đồ Hoá nói cũng cười. Bầu không khí lập tức thoải mái hơn rất nhiều. Thuyền trưởng Jack có vẻ không hài lòng. Ông thúc giục: “Rồi, đừng nói nữa. Trò chơi sắp bắt đầu.”

Thuyền trưởng Jack mang vẻ mặt khó chịu đi tới trước mặt Tôn Duy và cúi đầu nói gì đó. Tôn Duy lập tức ngẩng đầu nhìn 16 quân bài và nhíu mày.

Sau đó ông ta lại đi đến bên cạnh Đường Bác. Sau khi ông nói con số cho Đường Bác, cậu ta lập tức ngẩng đầu lên kiểm bài và cũng lộ ra vẻ mặt rối rắm.

Thuyền trưởng Jack hài lòng bước đến giữa Tôn Duy và Đường Bác, nói: “Ai nói trước nào?”

Đường Bác nhìn chằm chằm vào lá bài một lúc lâu. Hình như cậu ta đã nghĩ ra được điều gì đó. Cậu nhếch môi với Tôn Duy và giơ tay lên.

Thuyền trưởng Jack ngay lập tức ‘mở’ cổ họng cho cậu. Đường Bác ho khan một tiếng, hắng giọng rồi nói nhỏ: “Tôi không biết quân bài này là gì.”

Tôn Duy cau mày suy nghĩ, Đồ Hoá ngay lập tức phân tích lời nói của Đường Bác.

Phải công nhận rằng cách Đường Bác bắn phát súng đầu tiên rất thông minh. Cậu ta không lấy thông tin thẻ bài làm trọng điểm mà dựa trên suy nghĩ của bản thân. Đồ Hoá biết cậu ta biết số trên lá bài. Vì vậy, nếu cậu ta mà nói không biết lá bài là gì thì Đồ Hoá có thể ngay lập tức phân tích câu trả lời dựa theo góc nhìn của cậu ta.

Đồ Hoá nhìn các quân bài trên không. Đường Bác biết số của quân bài nói ‘tôi không biết quân bài này là gì’ cho thấy số trên lá bài không phải duy nhất. Vậy thì số mà thuyền trưởng Jack nói với cậu ta phải là những quân bài cùng số trong 4 chất, đó là: Át, đầm, 4, 5.

Như vậy, Đồ Hoá đã thu hẹp phạm vi đáp án. Lá bài chắc chắn phải nằm trong 4 con số này.

Tôn Duy nghe Đường Bác nói xong cũng cười và giơ tay lên, dường như cô ấy đã ‘bắt sóng’ với cậu ta. Sau khi thuyền trưởng Jack ‘mở’ cổ họng, cô cũng nói theo lời của Đường Bác: “Tôi biết cậu không biết quân bài này là gì.”

Những lời của Tôn Duy thậm chí còn ‘não to’ hơn.

Cô ấy nói ‘tôi biết cậu không biết quân bài này là gì’. Thông tin cô nhận được là chất của quân bài. Vì biết Đường Bác không biết quân bài là gì nên cô có thể tự suy ra đó là một quân bài cùng số trong 4 chất.

Nói một cách đơn giản, sau khi thuyền trưởng Jack nói cho Tôn Duy biết chất của quân bài này, cô cũng dễ dàng nhận ra vì đó là bài cùng số khác chất, vậy nên ngay cả khi Jack nói cho Đường Bác biết số rồi thì cậu ta cũng không biết được đó là quân bài nào.

Đối với Đồ Hoá, câu nói này đã giải tỏa một số rào cản.

Theo lời Tôn Duy, lá bài may mắn này phải là cơ hoặc rô. Các quân cơ bao gồm át, đầm, và 4 cùng số với các quân rô và quân bích. Hơn nữa, các lá át, đầm, 4 thuộc tập hợp các lá át, đầm, 4, 5 mà Đồ Hoá vừa suy luận từ phía Đường Bác.

Tương tự, các quân bài rô bao gồm át và 5, cùng số với các quân bài cơ và quân bích. Át và 5 cũng thuộc tập hợp át, đầm, 4, 5.

Hiện tại, thông qua câu nói đầu tiên của Đường Bác và Tôn Duy, Đồ Hoá đã hoàn toàn thu hẹp phạm vi của lá bài may mắn. Nó là một trong các lá: Át cơ, đầm cơ, 4 cơ, át rô, hoặc 5 rô.

Tôn Duy và Đường Bác cũng dựa vào lời nói của đối phương để đoán ra phạm vi này.

Sau khi Đường Bác đánh giá chất của các quân bài, cậu lập tức hiểu ra: “Giờ thì tôi biết quân bài là gì rồi.”

Đường Bác nói hết 2 câu thì bị thuyền trưởng Jack bịt chặt cổ họng. Đồ Hoá đã biết thêm thông tin từ câu nói này.

Đường Bác nói rằng cậu đã biết quân bài này là gì. Điều này chứng tỏ số của quân bài là duy nhất trong 2 chất cơ và rô.

Thông qua lời nói của Tôn Duy, Đường Bác chắc chắn cũng có thể đoán được chất của bài có thể là cơ hoặc rô. Cậu ta còn biết được số nên đã nhanh chóng biết lá bài là gì. Vậy nên, lá bài may mắn không phải là át cơ và át rô.

Có 2 lá át thuộc 2 chất cơ và rô. Nếu con át là quân bài chính xác thì Đường Bác không thể biết lá may mắn là gì vì cậu ta phải chọn giữa át cơ và át rô.

Vì vậy, dựa theo lời của Đường Bác, Đồ Hoá lại thu hẹp phạm vi của quân bài này. Chắc chắn nó phải là đầm cơ, 4 cơ, hoặc 5 rô.

Sau khi nghe Đường Bác nói, Tôn Duy tự tin nhìn Đồ Hoá: “Tôi cũng biết quân bài này là gì.”

Đồ Hoá ngạc nhiên một lúc và ngay lập tức hiểu ra.

Thuyền trưởng Jack đi tới trước mặt Đồ Hoá, nghiêng người liếc cậu một cái: “Còn cậu? Cậu biết đó là quân bài nào không?”

Đồ Hoá cười và nói: “Lá 5 rô.”

Thuyền trưởng Jack kinh ngạc: “Làm sao… Làm sao có thể?”

Đồ Hoá mừng rỡ nhìn hai đồng đội vô cùng ăn ý. Đúng là hợp tác với những người thông minh lúc nào cũng vui. Đường Bác và Tôn Duy đều sáng suốt cực kì. Bọn họ biết nếu miêu tả số và chất thì có thể vi phạm quy tắc, thậm chí khiến Đồ Hoá đoán sai.

Thuyền trưởng Jack lần lượt nói chất và số của lá bài may mắn cho 2 người, Đồ Hoá cũng biết điều này. Vì vậy, cậu chỉ có thể phân tích từ góc độ của Tôn Duy và Đường Bác. Miễn 2 người họ biết quân bài là gì thì Đồ Hoá đương nhiên cũng có thể suy luận ra.

Đồ Hoá tiến lên một bước và kéo Đường Bác và Tôn Duy. Cậu cười nhìn thuyền trưởng Jack: “Sao không biết được? Chúng tôi là đồng đội ăn ý nhất mà.”

“Lúc ở trên thuyền, ông muốn lợi dụng cơ hội sống sót duy nhất để chia rẽ chúng tôi. Chắc ông cũng không ngờ mỗi người lại nhường nhau một bước.” Đồ Hoa hừ lạnh một tiếng: “Chúng tôi nghĩ tình bạn và sự công bằng quan trọng hơn nhiều so với cái cám dỗ đó. Chúng tôi tôn trọng lẫn nhau và yêu thích tổ đội này. Vì vậy, ngay cả khi Vương Bác Vũ bị nhốt, chúng tôi vẫn sẽ hợp tác để cứu nó.”

“Bởi vì chúng tôi là một tập thể. Mỗi người đều là bộ phận quan trọng nhất. Mỗi người… Đều biết lòng nhau.”

Thuyền trưởng Jack cau mày, có vẻ hơi khó hiểu: “Làm sao cậu biết đó là quân 5 rô? Hai nhóc này có tiết lộ cái gì đâu chứ.”

Đồ Hoá mỉm cười: “Trong ba câu đầu tiên, tôi đã thu hẹp phạm vi của lá bài này thành một trong các lá đầm cơ, 4 cơ, 5 rô. Tôn Duy nói cậu ấy cũng biết lá bài này là gì chứng minh rằng cậu ấy đã suy ra được quân bài đúng dựa theo lời Đường Bác.”

“Bởi vì Tôn Duy biết chất của lá bài này, sau khi nghe Đường Bác nói, cậu ấy cũng biết phải là đầm cơ, 4 cơ, 5 rô. Cậu ấy có thể nhanh chóng xác định đâu là lá bài đúng chứng tỏ nó phải là lá duy nhất không cùng số, không đồng chất.”

“Nếu là lá cơ thì cậu ấy phải chọn giữa đầm cơ hay 4 cơ. Cậu ấy quyết định nhanh như vậy thì chắc chắn nó phải là lá rô.”

Đồ Hoá với tay lên không trung lấy lá bài 5 rô và nói với thuyền trưởng Jack: “Bọn tôi vượt ải được chưa?”