Xuyên Về Năm 70

Chương 72



Trong lòng anh căn bản không có cảm giác an toàn, từ khi biết La Gia Thành và mẹ mình không chết, cảm giác nguy cơ trong lòng anh chẳng những không giảm bớt, ngược lại nghiêm trọng hơn, người thân có cùng huyết thống còn bỏ rơi mình, Nha Nha thì sao? Cô còn trẻ, tư tưởng chưa ổn định, bao năm qua không thay đổi vì mình là duy nhất của cô.

Bây giờ cô có cha, có anh trai, cũng có ngọn núi làm chỗ dựa, có thể có một ngày cô phát hiện nơi tốt hơn không?

Nha Nha không biết suy nghĩ trong lòng anh trai, nhưng cuối cùng cô biết mình bị người ta nhắm trúng từ khi nào.

Cô âm thầm khinh bỉ đối phương: “Anh, lúc ấy em mới mấy tuổi?” Cho nên tâm thái của anh thật sự không có vấn đề?

“Ha ha, lúc ấy à, em mới nhỏ ngần này, mở đôi mắt to tròn quan tâm nhìn anh…” Hiện tại, em đã lớn thế này.

La Gia Tề tựa vào sô pha, ngón tay dời khỏi má Nha Nha, vén một lọn tóc của cô ra sau tai: “Nha Nha, nguyện vọng lớn nhất của em là gì?” Nếu mình có thể thỏa mãn nguyện vọng của Nha Nha, sẽ không có ngày em ấy rời khỏi mình.

“Nguyện vọng lớn nhất à? Anh và ba đều khỏe mạnh khang, sau đó ba người chúng ta vĩnh viễn ở cạnh nhau, đây là nguyện vọng lớn nhất của em.” Mặc dù không biết đêm nay anh trai có phần kỳ lạ? Nhưng Nha Nha vẫn thật thà nói hết, đối với cô, cuộc sống người mình yêu vĩnh viễn khỏe mạnh bình an đến già là hạnh phúc lớn nhất.

Anh và ba đều kiện khỏe mạnh khang? Mình đứng đầu tiên? Lòng tràn đầy không xác định thoáng dịu đi, song nghĩ kĩ, anh hơi lo lắng: “Nha Nha, nếu có người đối xử với em tốt hơn anh, a…” Nói một hồi, anh hơi hối hận, có phải anh hỏi quá rõ không? Có thể bị mắng không?

Hả? Chuyện gì thế? Nha Nha nhíu mày, trừng mắt nhìn anh trai nói một nửa lại nuốt vào rốt cục hiểu được điểm nào không đúng? Trong lòng anh ấy lại bắt đầu bất an.

Hồi trung học từng có quá một khoảng thời gian như vậy, tuy rằng không nói rõ, nhưng thời điểm đó đến anh Đại Lực tới gần mình, anh tìm đủ loại lý do gọi người đi chỗ khác, thẳng đến khi mình học đại học, nói với anh tốt nghiệp sẽ kết hôn, trái tim con người này mới thả lỏng.

Hôm nay lại làm sao vậy? Tuy rằng cảm giác không được tín nhiệm cực kì không tốt, nhưng cô không thể trách anh, hai người lớn lên cùng nhau, gần như cô hiểu hết suy nghĩ của đối phương, có lẽ, vì mình có nhiều người thân, còn anh chỉ có một mình cô?

Tuy rằng lý giải, cô không chuẩn bị nuông chiều, không dạy cho anh một bài, ai biết anh lại miên man suy nghĩ cái gì?

Nghĩ vậy, cô cong khóe miệng, mỉm cười: “Anh, anh nói cái gì? Em không nghe rõ.”

“Khụ khụ, không, không có gì, anh uống hơi nhiều, đi ngủ trước.” Nói xong anh muốn chạy, ánh mắt em gái thật đáng sợ, mình nên trốn đi.

“Uống nhiều?” Trong mắt Nha Nha toát ra ngọn lửa nhỏ phẫn nộ, uống nhiều bắt đầu nói hươu nói vượn? Nhìn đến La Gia Tề rõ ràng ở thế yếu, cô sinh lòng độc ác, đứng dậy lao về phía anh.

La Gia Tề nhìn thấy em gái lao về phía mình, chưa kịp có phản ứng cô định làm gì, đã cảm thấy môi nóng lên…

Anh nhất thời bối rối: Anh bị hôn? Anh bị Nha Nha hôn? Nha Nha sợ mình không có cảm giác an toàn, dùng hành động nói cho anh, cô yêu nhất vẫn là anh à? Đây là…

“A —— “

Ngoài miệng đau nhói, La Gia Tề thiếu chút nữa không đẩy Nha Nha, có thể tưởng tượng người ra tay là em gái mình yêu nhất, anh đành chịu đựng đau đớn, thân thể cứng đờ không dám động.

Nha Nha đứng lên, lau vết máu trên miệng.

Đúng vậy, lần này cô cắn rất mạnh đến mức chảy máu.

Anh không phải lo lắng à? Mình cho anh dấu vết yêu thương, có ấn ký này, xem anh còn miên man suy nghĩ không?

“Còn dám uống nhiều nói hươu nói vượn, em sẽ cắn mặt anh nở hoa.” Một tay cầm khăn mặt ném lên mặt đối phương, Nha Nha xoay người đi ngủ.

Hiện tại tâm tình tiểu thư không tốt, không có nhàn tâm hầu hạ đại thiếu gia anh, về phòng ngủ.

Người La Gia Tề cứng đờ không dám động đậy, thẳng đến Nha Nha đi rồi, mới ngơ ngác vươn tay sờ môi mình —— anh bị hôn? Hôn ngoài miệng?

Đại ca, đó là cắn, không phải hôn.

Không không không, đương nhiên là hôn, mặc kệ nói như thế nào cũng có tiếp xúc thân mật, hai anh em ruột sẽ không chơi trò cắn môi.

Càng nghĩ càng vui vẻ, càng nghĩ càng cao hứng, không nhịn được nhếch miệng, “Suýt…” Rất đau, cô nhóc kia cắn thật độc.

Nhe răng nhếch miệng, La Gia Tề ngốc hồ hồ cầm khăn mặt, muốn hồi tưởng cảm giác thân mật, song anh phát hiện, ban nãy anh bị chấn động, quên mất là tư vị gì? Hình như, có chút ẩm ướt, nóng nóng, còn như thế nào nữa? Aizz, cắn quá nhanh, chẳng cho anh thời gian thưởng thức, mang theo vô hạn tiếc nuối cùng với miệng đầy đau xót, biểu cảm La Gia Tề quái dị về phòng.

Sáng sớm hôm sau, nhìn miệng anh trai rõ ràng có vết cắn, Nha Nha hơi hối hận: Anh ấy đi ra ngoài ảnh hưởng hình tượng cỡ não? Sao tối qua cô xúc động ra tay chứ? Đổi sang cắn chỗ khác cũng được.

“Anh, để em bôi thuốc cho anh.” Ít nhất để nó nhanh lành hơn.

“A? Không cần, không sao, chút vết thương nhỏ này, vài ngày là tốt rồi.” La Gia Tề sáng dậy trông thấy vết thương vẫn cười tủm tỉm, tâm tình tốt đẹp.

“Nha Nha, lát nữa anh đưa em trường?” Thừa dịp dấu vết yêu thương vẫn còn, anh muốn đi loanh quanh thêm mấy vòng.

“Không cần, không cần, anh, nếu công ty không có việc thì anh nghỉ ngơi hai ngày đi, thực sự cần xã giao để anh Đại Lực đi.” Nếu không hình tượng này sẽ làm người ta chê cười.

Nha Nha lại hối hận.

“Đừng lo, vết thương nhỏ? Hôm nay có cuộc họp, em không cần tiễn anh đi trước, chiều anh đến đón em.” Nói xong, La Gia Tề vui vẻ đến mức không ăn điểm tâm, xoay người bước đi.

Trong lòng anh hạ quyết tâm, nhất định phải đi đón em gái tan học, dù sao mặc kệ đưa đi học hay đi đón, hiệu quả đều giống nhau.

Nhìn tâm tình anh trai rõ ràng không tệ, Nha Nha hơi há hốc mồm.

Hôm qua cô cắn miệng anh một cái, cũng không chạm vào bộ não thần kinh của anh đâu nhỉ? Tại sao người có vẻ choáng váng? Chẳng lẽ mình có bệnh truyền nhiễm vô hình à?

—— tôi là đường ranh giới ——

Miệng ông chủ bị cắn? Đây chính là tin tức lớn.

Đối mặt với tiếng bàn tán chụm đầu ghé tai suốt đoạn đường, sếp La không hề buồn phiền, biểu cảm nhàn nhã lại tự tại, hiện tại không ai ngăn cản anh tâm trạng sung sướng trong lòng.

“Anh, anh, anh bị ai cắn vậy? Nha Nha không nhìn thấy chứ?” Là người phụ tá kiêm bạn tốt, đồng chí Vu Đại Lự túm La Gia Tề vào phòng đóng cửa, cũng lo lắng khóa trái cửa.

Nếu việc này rơi vào tai Nha Nha, chẳng phải hạnh phúc cả đời của bạn thân anh không còn?

“Đầu óc cậu nghĩ gì thế? Tôi là đàn ông cao lớn thô kệch, nếu tôi không tình nguyện ai bắt ép được tôi? Thật sự là, người ngoài ai dám cắn tôi?” La Gia Tề nổi giận trừng mắt nhìn Vu Đại Lực, chỉ số thông minh kiểu gì vậy?

“Anh tình nguyện? Chẳng lẽ là Nha Nha?” Vu Đại Lực kiên quyết không tin, em gái Nha Nha của anh rất hiền lành, chăm sóc La Gia Tề chu đáo, em ấy cắn người ư?

Chẳng lẽ? “La Gia Tề, tên mặt người dạ thú này, anh đánh Nha Nha à?” Vu Đại Lực trợn mắt lên án, rất cầm thú.

“Lượn sang một bên, ai đánh Nha Nha? Tôi dám không?” Tâm trạng tốt đẹp sáng nay đều bị đồ ngốc này phá vỡ, ý nghĩ đáng khinh gì thế, đánh Nha Nha? Anh có bản lĩnh ấy đã không đến mức nín nhịn nhiều năm?

“Không làm vậy tại sao Nha Nha cắn anh? Nhất định là anh không đúng.” Anh tuyệt đối không tin em gái Nha Nha có hiểu biết như vậy sẽ cắn người vô cớ.

“Cậu…” La Gia Tề đang chuẩn bị dùng võ lực để đối phương hiểu được chân tướng sự việc, di động vang lên.

“Alo? Ba à? Tối qua ba không sao chứ?” Anh nhớ rõ cha vợ uống nhiều hơn mình, “Cái gì? Thật sự?” Tay cầm điện thoại siết chặt, mắt La Gia Tề đầy vui vẻ không ngừng đáp lời.

Cúp điện thoại, anh cười nhìn về phía Vu Đại Lực quan tâm mình nói: “Một trong hai gã tội phạm không sao, bị đưa về cục cảnh sát, chuẩn bị thẩm vấn.” Cuối cùng gã mê man kia hoàn toàn tỉnh táo song một tên khác biến thành người thực vật, không thể tỉnh lại.

“Tỉnh? Thật tốt quá, nếu không mỗi ngày lúc anh đi về em đều lo lắng.

Khi nào xét xử? Em cũng đi, em muốn nhìn rốt cuộc người nào độc ác như thế, thuê kẻ khác giết người?” Vu Đại Lực cảm thấy mấy năm nay anh cũng gặp vô số chuyện, nhưng mấy chuyện động đến dao súng này cách anh quá xa, chỉ nghĩ đến đã thấy lo lắng thay bạn tốt.

“Không vội, trên người thằng đó có mấy vụ án mạng, người anh em của hắn lại bị ba tôi đánh thành người thực vật, không có quả ngon để ăn, chắc chắn sẽ không tình nguyện khai ra kẻ đứng sau lưng.

Bây giờ cần nghĩ cách, cạy miệng của hắn.” Ngồi xuống ghế, La Gia Tề lại cảm nhận được điểm tốt khi có ba.

Cha vợ nói, anh không cần quản mấy chuyện này, phía trên có Tiêu Tư Văn tìm người đè nặng, phía dưới có chú Cương Tử tìm từ từ nói chuyện với thằng đó, tin tưởng không tốn bao lâu, chắc chắn hắn chủ động khai rõ mọi chuyện.

Quả nhiên, không đến ba ngày, gã kia đã khai.

Hắn không khai không được, trên người hắn có án mạng nhưng vấn đề giới tính của hắn rất bình thường.

Ốm đau bệnh tật vào phòng tạm giam, không ngờ Cương Tử nham hiểm tìm hai gã đàn ông giới tính không bình thường vào làm bạn với hắn.

Đồng chí Cương Tử nghĩ thế này —— thằng này dám giết người, hẳn là cái xương cứng, cho nên không thể đánh, hơn nữa ông sợ lỡ tay đánh chết, cho nên chủ yếu tàn phá về thể xác và tinh thần, nếu hai gã mà chưa xong, ông còn nhiều thủ đoạn biến thái đang chờ.

Cứ như vậy, mỗi ngày hai gã kia mặc kệ mọi chuyện, bám dính lấy hắn anh anh em em, người còn lại cùng phòng vỗ tay xem náo nhiệt, rốt cục hắn chịu không nổi, thà giết hắn còn hơn, nhưng người ta đã thông báo, nếu không khai mọi chuyện, muốn xử tử hình rất khó khăn, chậm rãi hưởng thụ đi.

Hắn cảm thấy không ổn nên chủ động khai báo.

“Không ngờ thật sự là hắn?” Rốt cục biết người phía sau màn, La Gia Tề thở phào đồng thời có chút chán nản.

Công ty trang trí nội thất do anh vất vả sáng tạo lên, những người này không tìm nguyên nhân trên người mình, tại sao nhìn chằm chằm vào anh? Sau khi giết mình thì sao, ai mạnh hơn hắn đều làm thịt? Thật sự là điên rồi.

“Gia Tề, lòng tham không đáy, người như vậy không hiếm thấy, đừng để trong lòng, những người này chính là thằng hề nhảy nhót, không đủ gây sợ hãi.” Tiêu Trung Thần an ủi con rể, lúc này cuối cùng ông được thả lỏng.

Nỗi lo lắng mấy ngày nay là tên hung thủ này hiện tại đã sa lưới, kẻ chủ mưu Chu Thái Bình bị bắt, bị xét xử bao nhiêu năm chưa chắc chắn, nhưng có mình tác động ở bên trong, cả đời này hắn đừng hòng ra tù, ai bảo hắn hại con rể ông?

Tâm tình chuyển biến tốt đẹp, ông nhìn vết cắn hơi hồng bên môi con rể, có chút không được tự nhiên quay đầu, chuẩn bị tìm lúc không có ai tâm sự với con gái vấn đề này.

Đối với quan hệ hiện tại của con gái, con rể duy trì ở mức độ nào, trong lòng ông thực sự không nắm được.

Dù sao ông làm cha, việc này không tiện hỏi thăm, hơn nữa hai dù sao hai đứa trẻ ở bệnh nhau nhiều năm, cho dù không đi sâu từng bước, có lẽ thân mật trong phạm vi nhất định sẽ có, con rể rất thông minh, hẳn là không bỏ qua.

Ông chưa từng nghĩ tới, con rể thông minh và trí tuệ cùng tồn tại trong lòng ông, hiện tại chẳng những chưa chiếm được chút tiện nghi nào, vẫn ở phe bị chèn ép.

“Nha Nha.” Thấy không có ai, Tiêu Trung Thần chạy đến phòng bếp một mình nói chuyện riêng tư với con gái.

“Vâng? Ba, có chuyện gì ạ?” Buông trứng gà trong tay, Nha Nha quay đầu nhìn cha.

“À, là như vậy, ba muốn tâm sự với con.

Nếu nói không đúng, con đừng mất hứng, ba chỉ nói một chút.” Dù sao còn ôm áy náy với con gái, cho tới bây giờ Tiêu Trung Thần nhìn Nha Nha đều không quá cứng rắn, lại nói chuyện này, thực sự người làm ba như ông chưa thể quản được.

“Ba, ba nói gì thế? Ba là ba của con, có gì không thể nói, xem ba nói này?” Người ba của cô luôn là người ba hiền từ, có lẽ cả đời này ông không thể biến thành người cha nghiêm khắc.

“Ha ha, thế ba nói.” Tiêu Trung Thần vui mừng cười cười, có thể tưởng tượng đến lời mình định nói, mặt ông vẫn nghẹn đỏ bừng, “Nha Nha, chuyện vợ chồng son hai đứa ba vốn không nên quản, nhưng Gia Tề nói như thế nào cũng là người đàn ông, ở bên ngoài lớn nhỏ cũng là ông chủ, lần sau con chú ý một chút, chẳng sợ chỗ tối cắn mấy cái, những nơi như mặt đừng để lại dấu vết, chừa chút mặt mũi cho nó, hình tượng của người đàn ông hình tượng vẫn rất quan trọng.” Tuy rằng con rể vô tâm vô phế vẫn cười sáng lạn như cũ, nhưng người làm cha như ông không thể đứng nhìn con rể bị ấm ức mà bỏ mặc.

Nha Nha cảm thấy máu trong người mình sắp sôi trào, anh trai hư đốn, bảo anh ấy bôi thuốc anh không chịu, cả ngày ôm vết thương đi lung tung, biến thành bây giờ ba cũng nói cô.

Không để lại dấu vết trên mặt đúng không? Được, đêm nay em cho anh mấy vết thương ở chỗ kín đáo.

Không đúng, nhìn bóng lưng cha nói xong quay đi, cô rốt cục có phản ứng: Trời ạ, ba cô sẽ không cho rằng, hai người làm chuyện đó đó chứ? Ô, cô không còn mặt mũi gặp người khác…