Y Võ Song Toàn

Chương 627: Đừng bàn nữa



"Hạ Huy, anh nói rõ đi, rốt cuộc là ai muốn đối phó với tôi?"

Hạ Huy cười khẩy: "Cái này cô không cần lo, cô chỉ cần biết, một khi cô chiếm thế độc quyền thì sẽ bị tất cả mọi người công kích, còn tôi độc quyền thị trường thì sẽ có nhiều người ủng hộ, nếu như cô đồng ý với điều kiện của tôi, sau này chúng ta sẽ hợp tác, còn nếu không đồng ý, hừ hừ".

Hạ Huy dường như đã có toan tính, có vẻ như thực sự có người chống lưng cho.

Chắc chắn Chúc Linh Linh không thể nào đáp ứng điều kiện này được, nếu như là tiền thì còn có thể có thể.

"Hạ Huy, nếu đã vậy, chúng ta không cần bàn nữa!"

Hạ Huy nói: "Không sai, không cần bàn, trừ phi cô đồng ý với điều kiện của tôi".

Chúc Linh Linh nắm chặt nắm đấm, muốn đứng dậy bỏ đi, có điều nghĩ đến nếu như bạch tố tử bị độc quyền, thì xưởng sản xuất sẽ không vận hành được.

Chúc Linh Linh nghiến răng, vẫn ngồi xuống.

"Tổng giám đốc Hạ, tôi nghĩ chúng ta vẫn nên thương lượng, anh muốn bao nhiêu tiền thì có thể ra giá".

Hạ Huy cười: "Cô nghĩ, một đêm ngủ với cô đáng bao nhiêu tiền?"

Bốp!

Chúc Linh Linh đập bàn.

"Hạ Huy! Anh đừng có quá đáng!"

Hạ Huy vắt chéo hai chân, đốt điếu thuốc, lạnh lùng nói.

"Tôi quá đáng đấy, làm sao nào? Tôi đã nói rồi, nếu như cô đồng ý thì lúc nào cũng có thể thuê phòng, tắm rửa sạch sẽ chờ tôi, còn nếu không, Đường Thần số 2 của cô cũng tiêu đời".

"Anh..."

Nghe lời Hạ Huy nói, có vẻ như chuẩn bị ra tay đến cùng với Chúc Linh Linh, anh ta dám tiêu tốn tiền bạc để đối phó với Chúc Linh Linh chỉ vì muốn cô ấy làm tình nhân sao? Lý do này khiến Chúc Linh Linh thực sự không thể hiểu.

Tốn một đống tiền để cạnh tranh bẩn có ý nghĩa sao?

"Tổng giám đốc Hạ...", Chúc Linh Linh lại nhẫn nại muốn đàm phán với Hạ Huy.

Tuy nhiên Tần Lâm đột nhiên cười, vỗ vai Chúc Linh Linh.

"Được rồi, đừng bàn nữa".

Nói xong thì kéo tay Chúc Linh Linh đứng lên, lạnh lùng nhìn Hạ Huy.

"Liên kết với nhau để làm chuyện này, nếu mấy người đã ra đòn trước thì nhớ tiếp đòn của chúng tôi".

"Chúng ta đi thôi".

Chúc Linh Linh có hơi do dự, hôm nay nếu không bàn xong chuyện này, e rằng sau này sẽ xảy ra chuyện.

Có điều Tần Lâm đã không nói lời nào mà kéo cô ấy đi luôn.

Hạ Huy cười khẩy: "Chúc Linh Linh, nếu như cô rời khỏi cánh cửa này, sau này sẽ không còn điều kiện như này nữa đâu!"

Chúc Linh Linh nhíu mày, đi cùng Tần Lâm.

Ra khỏi cửa, hai người lên xe rời đi.

Chúc Linh Linh thở dài, cảm thấy buồn bực.

"Anh Tiểu Lâm, anh không nên kéo em bỏ đi như thế, em nên bàn tiếp với anh ta, em không tin anh ta không cần tiền".

Hạ Huy mặc dù mồm nói muốn Chúc Linh Linh làm tình nhân của anh ta, nhưng Chúc Linh Linh nghĩ đây chỉ là mượn cớ mà thôi.

Tần Lâm cười nói: "Em còn chưa hiểu à, cái mà anh ta bảo là có người chống lưng thực ra là mấy công ty bắt tay với nhau để xử lý em mà thôi".

Chúc Linh Linh nhíu mày: "Cùng xử lý em? Ai muốn xử lý em?"

Tần Lâm nói: "Mặc dù bạch tố tử không có nhiều cách dùng, nhưng trong phạm vi chữa bệnh tiểu đường thì được dùng rất nhiều, chiếm độc quyền bạch tố tử khiến em không thể dùng, những xưởng sản xuất thuốc tiểu đường khác đương nhiên cũng không thể dùng".

"Em chiếm độc quyền dược liệu sẽ đắc tội người khác, chẳng nhẽ anh ta lại không, chẳng nhẽ không khiến người khác tức giận sao?"

Chúc Linh Linh nhíu mày, cũng hơi buồn bực.

"Vậy là vì sao?"

Tần Lâm nói: "Rõ ràng, Đường Thần số 2 của em chiếm thế độc quyền, những xưởng sản xuất thuốc trị tiểu đường khác không bán được hàng, nên bọn họ bắt tay với nhau khống chế em".

"Lại thêm Hạ Huy làm trung gian, giữa bọn họ nhất định đã hình thành một sợi dây lợi ích, có khả năng đã thương lượng với nhau muốn ép em phá sản, sau đó mới chia tiền với nhau".

Tần Lâm nói như vậy, Chúc Linh Linh dường như đã hiểu, chẳng trách Hạ Huy không sợ đắc tội người khác, xưởng sản xuất thuốc trị tiểu đường nhiều như vậy, đều cần dùng đến bạch tố tử, anh ta chiếm thế độc quyền chắc chắn sẽ bị loại trừ.

Hiện nay Tần Lâm giải thích như vậy, cô ấy mới hiểu ra.

Đường Thần số 2 mặc dù có công hiệu tốt, nhưng cũng cắt đứt đường kiếm tiền của nhiều người, dẫn đến nhiều xưởng sản xuất thuốc không còn cơm ăn.

Nhưng Chúc Linh Linh cũng đâu còn cách nào khác, cũng không thể có thuốc chữa tận gốc mà không đưa cho dân dùng được, ngược lại lại bán mấy loại chữa ngọn không chữa được gốc? Như vậy chẳng phải là làm ăn gian dối sao?

"Anh Tiểu Lâm, bây giờ chúng ta nên làm thế nào?"

Tần Lâm nói: "Đơn giản lắm, anh ta chẳng phải chiếm độc quyền bạch tố tử sao, vậy chúng ta không cần nữa, chúng ta không sản xuất Đường Thần số 2 nữa".

Chúc Linh Linh sững sờ: "Không sản xuất Đường Thần số 2 thì công ty của chúng ta làm ăn thế nào?"

Y dược Văn Hòa của cô ấy dựa vào Đường Thần số 2, nếu như không sản xuất nữa thì công ty chắc phải dừng làm việc mất!

Tần Lâm nói: "Không sao, anh cho em phương thuốc mới, em bán sản phẩm mới là được".

Chúc Linh Linh sững sờ: "Phương thuốc mới, vẫn là thuốc trị tiểu đường sao?"

Tần Lâm lắc đầu: "Phương thuốc trị bệnh tiểu đường kia ổn lắm rồi, cho dù có cải tiến hơn thì vẫn cần bạch tố tử làm nguyên liệu chủ yếu, không bằng chúng ta đổi sang sản phẩm khác".

"Ví dụ như, thuốc trị bệnh nam khoa".

Chúc Linh Linh lập tức trợn tròn mắt.

"Á? Anh Tiểu Lâm, anh đùa à, công ty của chúng ta vẫn luôn sản xuất thuốc trị tiểu đường mà, đột nhiên đột thành thuốc trị bệnh nam khoa, có ổn không vậy?"

Tần Lâm nói: "Đầu tiên phải nhắc đến thị trường, người dân mua thuốc rất ít người xem nhà sản xuất, bọn họ chỉ nhớ đến nhãn hiệu thuốc, cũng giống như người bị bệnh tiểu đường biết đến Đường Thần số 2 nhưng không biết Y dược Văn Hòa, vậy nên chỉ cần sản phẩm không có vấn đề và có hiệu quả tốt là được".

Chúc Linh Linh gật đầu, cô ấy hiểu lời Tần Lâm nói, chỉ có điều tự nhiên chuyển hướng sản xuất của công ty nên cô ấy hơi không dám.

Tuy nhiên, điều đó không quan trọng với các nhà phân phối, xét cho cùng, hầu hết các nhà phân phối đều là nhà thuốc, và nhà thuốc có thể kinh doanh bất kỳ loại thuốc nào.

"Anh Tiểu Lâm, anh có chắc không?"

Tần Lâm cười: "Yên tâm đi, hiện nay trên thị trường không có loại thuốc nào nổi bật trên phương diện này cả".

Thuốc trị bệnh nam khoa đa phần đều là thuốc kích thích hoóc-môn.

Do các bệnh trên phương diện này thường là các chứng bệnh khó nói nên nhiều tên lừa đảo cũng vì vậy mà lộng hành.

Đa phần các thuốc trên thị trường không có nhiều hiệu quả với bệnh nam khoa, đều là quảng cáo xuông mà thôi.

Nhiều thuốc giả như vậy là do chưa có loại thuốc nào thực sự có hiệu quả.

Hai loại thuốc trị bệnh nam khoa khá nổi tiếng trong nước mặc dù có hiệu quả nhưng đều có tác dụng phụ.

Sau khi uống thì bị đi ngoài, váng đầu, buồn nôn, uống nhiều còn tổn hại sức khỏe.

Đều là kiểu chữa ngọn không chữa được gốc.

Nhưng phương thuốc của Tần Lâm không như vậy, vừa chữa được ngọn lại chữa được gốc, lại không có tác dụng phụ.

Một khi được bán ra thì sẽ chiếm lĩnh thị trường.

Chúc Linh Linh đột nhiên nhớ ra, chẳng phải Hạ Huy kia chuyên sản xuất mấy loại thuốc này sao, một khi thuốc của Tần Lâm được đưa ra thị trường thì chẳng phải đòn đánh trực tiếp vào Hạ Huy sao?