Y Vương Vạn Dặm Truy Thê

Chương 99



Ninh Vũ Phi dẫn Trần Thành Hạo đi đến cạnh những giá gỗ nhỏ nhìn một lượt, cũng không phát hiện ra được cái gì, bản thân mình cũng không phải có mắt nhìn xuyên tường các thứ.

“Tiểu Phi, cậu xem cái đồ chơi này một chút, ba trăm triệu một tảng, tôi đoán có thể sẽ là Đế vương lục trong truyền thuyết đấy, ít nhất cũng có thể kiếm được mấy nghìn tỷ đấy?” Trần Thành Hạo chỉ vào một khối nguyên thạch to bằng đầu mình.

“Ảo tưởng vừa thôi, cậu coi nó là Đế vương lục, nhưng rất đáng tiếc, chỉ đơn giản là một tầng xác móng tay mà thôi, không cần.”

Ninh Vũ Phi tiếp tục đi vào bên trong, anh thấy một số chuyên gia đang tiến hành nghiên cứu thảo luận về một khối nguyên thạch.

Cái này là một khối nguyên thạch to bằng bắp đùi, bề ngoài khá thô ráp, giá là ba trăm tỷ.

Nếu như có thể mở ra được đồ tốt, dựa trên cái trọng lượng này mà nói thì ra giá ba nghìn tỷ cũng không thành vấn đề, thế nhưng rủi ro lớn, đám người không thể không cân nhắc thận trọng.

“Ông chủ Thạch đến.” Có người nhìn về phía cửa ra vào.

Chỉ thấy ở phía cửa ra vào, một người mặc quần áo luyện công đang đi đến, đoán chừng khoảng hơn sáu mươi tuổi, cầm trong tay một chuỗi vòng ngọc phỉ thúy, một thân xa hoa.

“Ai ui, ông chủ Thạch, ông cuối cùng cũng đã đến rồi, nhờ ông xem giúp tôi một chút, cái nguyên thạch này có đáng giá để cắt ra không?” Một người đàn ông trung tuổi mày chau mặt ủ nói.

“Để tôi xem một chút!”

Ông chủ Thạch dùng đèn pin chiếu vào, ánh sáng phản chiếu có màu xanh lục, nói: “Cái này rủi ro quá lớn, 60% là thật, nhưng 40% rủi ro cũng là quá lớn.”

“Ông chủ Thạch, ông cũng đã nói như thế, toàn bộ gia sản nhà tôi cũng chỉ có ba trăm tỷ, quả thật nguy hiểm quá lớn.” Người đàn ông trung tuổi nói.

Đổ thạch này chính xác là đang đánh cược, có người giàu sau một đêm, đương nhiên có người sau một đêm táng gia bại sản, không người nào dám khẳng định một trăm phần có thể mở ra được đồ tốt.

Ông chủ Thạch nói: “Cái này chính là đang đánh cược, cầu phú quý trong nguy hiểm, bản thân ông phải tự cân nhắc cho kỹ, tôi đề nghị ông là nên mở, ít nhất xác suất thành công cũng có 60%.”

“Thế nhưng nếu thật sự lỗ vốn thì liền xong đời!”

“Sẽ không đâu, một khối nguyên thạch này mở ra, ít nhất cũng phải được mười mấy tỷ, chỉ là không có cách kiếm gấp bội tiền lời mà thôi.”

“Vậy được, có lời này của ông chủ Thạch, tôi quyết định mở.” Người đàn ông trung tuổi lấy thẻ ngân hàng của mình ra, chuẩn bị đi mua lại.

Ninh Vũ Phi lẽ ra không nên mở miệng, thật ra như ông chủ Thạch nói, mở ra đồ vật sẽ không bị thua lỗ quá nhiều coi như xong.

Thế nhưng một khối nguyên thạch dùng ba trăm tỷ để mua, mà mở ra chỉ có mười mấy tỷ thì thật sự thua lỗ quá lớn.

“Đợi đã, tôi khuyên ông vẫn là không nên mở, đồ vật bên trong khó mà nói trước được!” Ninh Vũ Phi mở miệng.

Lập tức thu hút ánh mắt của đám người, bọn họ thấy Ninh Vũ Phi chỉ là một thanh niên trẻ tuổi chừng hai mươi, trong lòng dày thêm mấy phần khinh thường.

“Người trẻ tuổi, ở độ tuổi của cậu, không hiểu cũng đừng nên nói lung tung.” Một ông lão nói.

Ninh Vũ Phi cười cười: “Tôi chỉ muốn nhắc nhở một chút mà thôi, còn quyền quyết định vẫn ở trong tay các ông ở đây. Đồ vật ở bên trong mở ra cùng lắm cũng chỉ mấy tỷ mà thôi.”

“Chàng trai, cậu làm thế nào nhìn ra được đồ vật trong này chỉ có giá mấy tỷ?” Ông chủ Thạch nói.

“Tôi cũng chỉ đoán mà thôi. Không có mắt nhìn xuyên tường, ai dám chắc chắn bên trong có đồ vật gì?”

Người đàn ông trung tuổi nói: “Người trẻ tuổi, tôi vẫn tin tưởng ông chủ Thạch, ông ấy là vua đổ thạch ở thành phố Ngọc Trai này đấy, cậu cũng đừng mù quáng nói năng lung tung.”

“Vậy được thôi, tôi cũng chỉ muốn nhắc nhở ông một chút mà thôi!” Ninh Vũ Phi vuốt mũi một cái, cũng không có ý định rời đi, muốn kiểm chứng phỏng đoán của mình.

Sau khi người đàn ông trung tuổi trả tiền mua khối nguyên thạch xong, lập tức có nhân viên sắp xếp hiện trường cắt đá.

Một loạt công cụ được chuẩn bị xong xuôi, tất cả mọi người đều không kịp chờ đợi muốn nhìn xem bên trong khối nguyên thạch bỏ ra ba trăm tỷ để mua lại này rốt cuộc có thứ gì.

Ngay lập tức, khối nguyên thạch này đã hấp dẫn rất nhiều người ở trong cửa hàng đến xem.

Người đàn ông trung tuổi trong lòng hết sức căng thẳng, đầu tiên là thận trọng cắt ra một phần mép trên khối.

Bên trong nguyên thạch lộ ra ngọc thạch màu xanh biếc, khiến người xung quanh kinh ngạc hô lên: “Thật sự mở ra rồi, quả nhiên là đồ tốt, chúc mừng chúc mừng!”