Yến Hòe Ngày Xuân

Chương 6



____Tớ là giải phân cách siêu đáng yêu ~^^~_____

Tỉnh dậy một lần nữa sau một đêm nôn nao.

Hôm qua mọi thứ đều rất máy móc từ lái xe đến đi lên lầu mở tủ lạnh và ôm rượu ngồi ở phòng khách.

Sáng sớm tỉnh lại phát hiện bên ngoài tuyết đã đọng thật dầy, Cố Kỳ theo bản năng muốn nhắn tin cho Diệp Hòe, nhưng chỉ lăng lăng nhìn khung chat hồi lâu.

Từ lúc đó đã qua một tuần, hai người không có ai chủ động liên hệ ai. Diệp Hòe chưa cập nhật gì cả, Cố Kỳ hoàn toàn không biết tình trạng của y, cả người buồn bực đến phát điên.

Hắn quá không quen, lúc trước bất cứ lúc nào mở ra khung chat muốn nói cái gì liền nói cái gì, hiện tại yên lặng dài đằng đẳng như đã trôi qua một thế kỷ.

Mới hai ngày đầu hắn vẫn chỉ mờ mịt luống cuống, không biết muốn nói cái gì với Diệp Hòe, sau đó càng lúc càng lạc lõng, hắn không biết phải làm sao, tại sao Diệp Hòe cũng không chủ động tìm hắn.

Cố Kỳ có chút hối hận ngày đó không đuổi theo cản Diệp Hòe, nhưng vào lúc ấy đôi mắt và chiếc mũi đo đỏ Diệp Hòe nhìn hắn, yếu ớt như vậy, như đang cầu xin mình đừng nói thêm nữa, hắn làm sao cam lòng tiếp tục nói thêm điều gì nữa chứ.

Điều hắn càng sợ hơn chính là nhỡ lúc đó máu xông lên não không kìm được sẽ nói ra những lời khiến y tổn thương.

Hắn muốn cả hai bình tĩnh lại, không có nghĩa là không thèm liên hệ với nhau nữa.

Vui lòng không đăng tải nơi khác trừ proudbynature.wordpress.com

Tâm trạng Cố Kỳ rất phiền muộn, chuyến đi công tác cũng giao cho tổng giám, sợ mình chân trước vừa chạy ra nước ngoài, Diệp Hòe liền có người khác.

Hắn càng nghĩ càng nôn nóng, ở trên mạng tìm thấy một gay bar có tiếng, không chờ đến lúc tan làm đã một người lái xe đi.

Cố Kỳ ngồi ở quầy bar lướt điện thoại di động, trong khi đó không ngừng có người đến gần, bị ánh mắt xấu xa (?) bốn phương tám hướng nhìn chằm chằm, cả người không được tự nhiên.

Hắn bị người chạm thử đều không thoải mái, trước sau cau mày uống rượu. Mới vừa nhìn đến mấy người nhiệt tình ôm hôn, còn có cảnh nóng trong phòng rửa tay, vừa nghĩ tới có người làm mấy thứ này với Diệp Hòe, tâm tình vô cùng khó chịu.

Bartender liếc mắt một cái nhìn thấu: “Soái ca, cậu không phải gay đúng không?”

“Không phải không thể đến?” Cố Kỳ lại gọi thêm ly Whisky.

“Ồ ~” ý vị thâm trường liếc hắn một cái, “Nguyên lai vị đây là cong ngầm a.”

“Bọn họ cũng chỉ tới nơi này uống rượu tán gẫu? Sau đó thì sao?” quán bar có vẻ cũng giống mấy quán bar bình thường khác.

Bartender lắc chai rượu cười với hắn “Nếu mà vừa ý nhau thì kiếm cái khách sạn thôi, ai, soái ca đây có muốn thử một chút hay không, chỉ cần làm một tăng thôi là biết rõ cảm giác lên thiên đường là thế nào ngay”

Cố Kỳ trong đầu chợt lóe lên hình ảnh đôi mắt Diệp Hòe hoe đỏ, nốt ruồi nhỏ ở bên eo mềm mại, lần đó cùng Diệp Hòe làm chuyện ấy ấy, quả thật vui thích không tả được.

Hắn đỡ trán nhếch miệng, trả tiền, ngẩng đầu nhìn đồng hồ, trực tiếp đi đến quán bar lần trước Diệp Hòe dẫn hắn đi.

Vui lòng không đăng tải nơi khác trừ proudbynature.wordpress.com

Diệp Hòe không có ở chỗ này, Cố Kỳ âm thầm thở phào nhẹ nhõm, trước khi tới vẫn luôn sợ nếu lúc đến đây nhìn thấy hình ảnh Diệp Hòe bị người khác ôm hôn, hắn sẽ phát điên.

Càng sợ cảnh tượng Diệp Hòe giờ khắc này cùng người khác trong khách sạn.

Vì vậy trên đường lái xe tới nhà Diệp Hòe Cố Kỳ lại bắt đầu không ngừng gọi điện thoại cho y, giống mấy lần trước, không có cách nào gọi được.

Trong lòng hắn sốt ruột, xuống xe liền trực tiếp vọt tới nhà y điên cuồng nhấn chuông cửa. Chìa khóa Diệp Hòe trả lại cho hắn, lúc này hắn không tiện tùy tiện mở cửa nhà y.

Vui lòng không đăng tải nơi khác trừ proudbynature.wordpress.com

Diệp Hòe mới vừa tắm xong, ra khỏi nhà tắm xem mấy cuộc gọi nhỡ điện thoại báo, không kịp suy nghĩ liền bị tiếng chuông cửa liên hồi sợ hết hồn.

Y mở cửa, dù kinh ngạc nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh.

Cố Kỳ cũng sửng sốt một chút, trước khi tới đã chuẩn bị kịch bản đầy đủ giờ đây bị những hạt châu lóng lánh đọng trên cằm y quên không còn một mống.

Diệp Hòe lấy khăn lông khô tùy ý lau đầu, lại không có ý cho hắn vào “cậu uống rượu?”

Đối phương gật đầu.

Diệp Hòe không biết rõ: “cậu, cậu… Chuyện gì…”

“Hòe Hòe, tớ đang nghĩ, có phải là lần đó tớ giúp cậu làm chuyện đó… Cho nên cậu mới nghĩ mình bị cong…”

Diệp Hòe nhất thời phản ứng hắn đang nói cái gì, cấp tốc kéo hắn vào nhà đóng cửa lại.

“Mới khiến cậu nghĩ mình không thể tìm bạn gái.”

Diệp Hòe cười khổ, lắc đầu một cái, “Không phải, không phải. Chuyện không liên quan tới cậu.”

Cố Kỳ cẩn thận thăm dò: “tớ vừa nãy đi quán bar trên đường Văn Hán…”

Diệp Hòe lẳng lặng chờ hắn nói.

Bọn họ đứng rất gần, giọng Cố Kỳ càng lúc càng nhỏ: “Kỳ thực, tớ cũng không phải bài xích hai thằng đàn ông ấy ấy như vậy… Nếu như cậu muốn tìm bạn trai, vậy chúng ta thử xem, được không?”

Diệp Hòe nắm chặt khăn mặt trong tay, nỗ lực vờ cười lời hắn nói “Cố Kỳ, cậu uống nhiều rồi…”

“Tớ không có… Hòe Hòe, tớ nói thật.”

Cố Kỳ không nhẫn nại được ôm cổ y, cằm để lên mái tóc ẩm ướt mềm mại cà cà.

“Cậu không để ý tới tớ, tớ không thích.”

“Cậu không phải muốn tìm người sao, tại sao không thể là tớ, tớ không sánh được mấy thằng đàn ông mùi uống rượu xong t*ng trùng lên não sao.” Bản thân mỗ hình như quên mất mình bây giờ cũng vừa uống rượu xong.

Diệp Hòe: “…”

Lại bắt đầu làm nũng.

“Có đáp ứng hay không?” Cố Kỳ ôm y cứng ngắc “Cậu không muốn tìm bạn gái vậy thì không tìm, thế nhưng cũng không cần đi đến chỗ đó, vừa nghĩ tới cậu cũng bị người khác ôm tớ liền khó chịu. Cùng tớ thử xem, có được hay không?”