Yêu Cung

Chương 156: Đánh hoàng thành (2)



Cường giả như vậy chỉ cần mấy chiêu đã có thể giết mình. Mình có cần vì hoàng thất như vậy mà liều mạng hay không?

- Không biết tiền bối đến Đại Vận ta có chuyện gì? Nếu cần Lăng Trung Thiên ta, Lăng Trung Thiên nhất định sẽ toàn lực hỗ trợ!

Lăng Trung Thiên mở miệng gọi Lam Thông là tiền bối không phải bởi vì tuổi, mà bởi vì thực lực! Lam Thông so với Lăng Trung Thiên không lớn hơn là mấy, nhưng đối mặt với Lam Thông, Lăng Trung Thiên chỉ có thể gọi là tiền bối.

- Ta tới nơi này, giúp lão đệ tiêu diệt hoàng tộc các ngươi. Không biết ngươi có nguyện ý giúp đỡ hay không?

Khi Lam Thông nói ra câu này, hắn đã dùng kiếm linh phát ra. Tất cả mọi người tại Đô Thành đều nghe rõ câu nói này.

Câu nói cuồng ngạo như vậy, chuyện điên cuồng như vậy, sợ là trong thiên hạ cũng chỉ có Lam Thông có thể làm được! Lão đệ của Lam Thông là ai? Hắn có quan hệ thế nào với Đại Vận?

Lăng Trung Thiên điều động kiếm quang bay xuống đất. Hắn không dám đứng trên không trung nói chuyện với Lam Thông. Cao thủ đều rất để ý tới điều này. Nếu như đứng trên không trung nói chuyện với Lam Thông, vậy có khác nào không tôn trọng.

Bay xuống đất, Lăng Trung Thiên không lựa chọn giữ khoảng cách với Lam Thông. Hắn trực tiếp bay về phía Lam Thông. Đối với cấp bậc cường gia như bọn họ mà nói, một ngàn mét hay hai ngàn mét căn bản không có ý nghĩa. Chỉ nhìn kiếm linh hủy thiên diệt địa của Lam Thông, nếu như Lam Thông muốn giết người, kiếm linh quét ngang, chớp mắt đã có thể hủy diệt hơn trăm ngàn người!

Nếu như Lam Thông muốn giết hắn, kiếm linh vừa ra Lăng Trung Thiên muốn chạy trốn cũng khó. Tuy nhiên xem biểu hiện biểu hiện bây giờ, chỉ cần mình không lên tiếng làm Lam Thông tức giận, hẳn Lam Thông sẽ không đột nhiên khai đao đối với hắn.

Ngạo kiếm Lam Thông, hắn là một kẻ hung ác, thậm chí là một người không nói lý lẽ. Tuy nhiên người quen thuộc với Lam Thông hoặc là người biết Lam Thông đều hiểu rõ. Bình thường chỉ cần ngươi không trêu chọc hắn, hắn sẽ không đột nhiên không có lý do mà tìm ngươi để gây sự.

Sau khi Lăng Trung Thiên hạ xuống đất, hắn nhìn về phía Lam Thông. Bộ dạng của Lam Thông vẫn giống như hai mươi hai năm trước không có bất kỳ thay đổi nào. Nhưng khi Lăng Trung Thiên nhìn về phía người được Lam Thông gọi là lão đệ, đang đứng phía sau Lam Thông, cho dù hắn là Lục Tiên cửu giai, thoáng chốc, trong lòng liền kinh sợ!

- Là... Là ngươi! Không ngờ ngươi không chết!

So với Ngạo kiếm Lam Thông xuất thế lần nữa, Lăng Trung Thiên càng khiếp sợ hơn trước sự xuất hiện của Âu Dương!

Sinh Tử Cảnh! Vừa vào Sinh Tử Cảnh, liếc mắt một cái nhìn rõ giờ chết! Từ khi Tỏa Yêu Tháp xuất hiện, từ khi Sinh Tử Cảnh xuất hiện, chưa từng có người nào có thể tiến vào mà còn sống sót đi ra. Nhưng hôm nay lại có người phá vỡ ma chú này! Gia hỏa thần kỳ này đã từng phá vỡ ma chú bán yêu giả! Lẽ nào hắn sinh ra ở thế giới này chính là để kết thúc tất cả ma chú sao?

Theo tiếng nói của Lăng Trung Thiên vang lên, ánh mắt mọi người dừng lại trên người Âu Dương đang đứng phía sau Lam Thông. Từ lúc bắt đầu đến bây giờ, Lam Thông cường thế khiến người ta không để mắt đến sự tồn tại của Âu Dương. Nhưng bây giờ nhìn thấy có người có thể khiến Lăng Trung Thiên kinh hãi tới mức như vậy, mọi người đã bắt đầu chú ý đến Âu Dương.

- Nguyên soái!

Âu Dương quay về Lăng Trung Thiên ôm quyền mỉm cười. Đối với Lăng Trung Thiên, trong lòng Âu Dương vẫn cảm thấy bội phục. Một Đại nguyên soái tam quân tọa trấn, rong ruổi nơi sa trường. Tuy rằng Lăng Trung Thiên đã cho hắn sựđả kích không nhỏ, nhưng nếu như không nhận được di vật do Lăng Trung Thiên đưa cho hắn năm đó, nói không chừng cả cuộc đời này Âu Dương cũng không có cơ hội tiếp xúc với tu luyện. Chỉ sợ hắn cũng không trải qua nhiều huyền bí sau đó.

- Thật không ngờđược, lời quốc sư nói thật sự không sai. Ngay cả Sinh Tử Cảnh cũng không lấy được tính mạng của ngươi!

Lăng Trung Thiên cảm thụ khí tức trên người Âu Dương. Nói thật tuy Âu Dương che giấu rất tốt, nhưng Lăng Trung Thiên vẫn có thể cảm ứng được khí tức lục giai của hắn.

Bốn năm rưỡi, từ tứ giai đạt tới lục giai. Tốc độ của Âu Dương không tính là nhanh, tuy nhiên bất luận tốc độ trưởng thành của hắn thế nào, hắn có thể từ trong Sinh Tử Cảnh đi ra đã phá vỡ tất cả ma chú trong quá khứ.

- A...

Trong khi bọn họ đang nói chuyện, trong hoàng thành lại có bốn, năm người đạp gió bay ra. Người đi đầu trong năm người này chính là Vương Phong Minh đã từng bị Âu Dương sỉ nhục!

Lúc này Vương Phong Minh đã thay đổi không nhỏ. Đầu tiên là về mặt thực lực. Thực lực thất giai không tính là cao cũng không tính là thấp. Bốn năm từ ngũ giai đạt tới thất giai, xem ra nếu như không có kỳ ngộ gì, hắn căn bản không có khả năng tiến vào Chân Linh Giới. Tuy nhiên cho dù không có cách nào tiến vào Chân Linh Giới, nhưng làm bậc chí tôn của một quốc gia quả thật cũng là một lựa chọn tốt.

So với sự ngông cuồng của bốn năm trước, hiện tại Vương Phong Minh đã có biến hoá rất lớn. Lúc này phóng tầm mắt nhìn ra, Vương Phong Minh khiến người ta có một loại cảm giác thâm trầm nội liễm. Nhìn Vương Phong Minh bay tới, Âu Dương biết gia hoả này có biến hóa thật sự không nhỏ. Tuyệt đối không phải là một đứa trẻ miệng còn hôi sữa chỉ khích tướng liền xông lên như trước kia nữa.

- Chính là tiểu tử kia sao?

Nhìn thấy ánh mắt Âu Dương nhìn chằm chằm vào Vương Phong Minh, Lam Thông cũng phán đoán ra người này hẳn là Vương Phong Minh có quan hệ với cửa hàng rèn bị trưng thu kia.

Vương Phong Minh dẫn người hạ xuống phía trên tường thành. Bọn họ khôngcó can đảm như Lăng Trung Thiên, tiến về phía trước đối mặt với uy thế cấp hủy thiên diệt địa của Lam Thông. Chỉ cần nhìn kiếm linh của Lam Thông biến ảo đâm thẳng vào mây xanh, Vương Phong Minh đã bị kinh sợ đến mức nói không ra lời.

Sở Tương Hợp trâu bò sao? Điều này không cần phải nghi ngờ. Nhưng Sở Tương Hợp là Huyễn Thuật Sư. Thời điểm hắn động thủ tuyệt đối không thể thoáng cái đã chấn động thiên địa giống như kiếm linh của Lam Thông.

Huyễn Thuật Sư chủ yếu dựa vào công kích tinh thần linh hồn. Cho nên cấp bậc như Sở Tương Hợp ra tay, Huyễn Trận vừa mở ngươi có thểđã bể nát linh hồn chết mà không biết tại sao.

- Âu Dương!

Đi tới nơi này, Vương Phong Minh liếc mắt liền nhìn thấy Âu Dương đang đứng ở trước người Lam Thông! Giờ này phút này đột nhiên nhìn thấy Âu Dương hẳn đã chết từ hơn bốn năm trước, Vương Phong Minh có cảm giác như mình đang nằm mơ.

- Âu Dương!

Không chỉ có Vương Phong Minh, khi Vương Minh Phong vừa mở miệng, nhóm người phía sau Vương Phong Minh đã nhận ra sự tồn tại của Âu Dương! Lúc này những người phía sau Vương Phong Minh đều là những người có quan hệ vô cùng tốt với hắn trong Lăng Hoa biệt viện ngày trước. Thậm chí có cả Minh Khâm người đã dẫn đầu đoàn người tới đại náo hoàng thành sau đó bị Lăng Trung Thiên doạ chạy.

Tuy nhiên không có ai trong số bọn họ từng nghĩ tới, người bịĐại Vận mắng là tội nhân bốn năm trước thậm chí có một ngày sẽ xuất hiện lần nữa tại Đại Vận!