Yêu Đương Với Đại Boss Khó Tính

Chương 36: Nấu ăn



Cố Sâm thân là chủ nhà liền đi trước, Tô Gia Yến lẽo đẽo theo sau. Cậu nhìn hoa viên xung quanh và dinh thự trước mặt đều được thắp đèn sáng chói, trong lòng không khỏi cảm thán.

Cố Sâm thay giày kéo vali vào nhà trước, đi được vài bước mới nhớ ra chưa lấy dép đi trong nhà cho cậu. Hắn quay người lại thấy Tô Gia Yến quen đường quen nẻo xỏ chân vào đôi dép bông quen thuộc trên kệ.

Tô Gia Yến đang cởi giày bỗng bắt gặp ánh mắt đăm chiêu của Cố Sâm, cậu giật mình rụt chân lại bối rối.

"A xin lỗi, là tội tự tiện quá rồi...."

Tô Gia Yến hốt hoảng giải thích, cậu cảm thấy tình cảnh rất quen thuộc, dường như đã từng xảy ra rồi.....

Thiếu niên nhíu mày lục lại từng mảnh kí ức của mình nhưng chẳng tìm ra gì cả.

Cố Sâm mím môi mỏng chậm rãi tiến đến gần cậu, hắn khụy gối xuống dùng đôi tay thon dài chỉ dùng để ký hợp đồng mà nâng niu nâng chân cậu lên....

"Không sao đâu, em cứ việc dùng!" Giọng Cố Sâm hơi nghẹn ngào mà giúp cậu xỏ dép, ngón tay hắn xoa nhẹ thỏ con trắng tinh trên dép, nở nụ cười khen ngợi: "Đẹp lắm!"

Tô Gia Yến ngơ ngác nhìn chủ tịch giúp mình đi dép sau đó mới dẫn cậu vào trong nhà.

Phải nói là nhà của Cố Sâm rất đẹp, chỉ riêng huyền quan cũng đã rất rộng rồi. Tô Gia Yến nghe Cố Sâm giới thiệu một hồi cũng biết sơ qua chỗ nào là phòng ăn, nơi nào là thư phòng, bể bơi, phòng tập gym....

"Mọi thứ trong nhà em cứ tùy ý dùng, không cần phải khách sáo!" Cố Sâm nhìn Tô Gia Yến gật đầu mới hài lòng nói tiếp: "Trên tầng hai có rất nhiều phòng trống, em tự chọn đi!"

Tô Gia Yến nghe vậy kéo vali lên tầng hai chọn một phòng, cậu nhìn phòng ngủ to lớn trước mắt cảm thán một hồi mới lục thu dọn, sau đó cầm theo một bộ đồ thoải mái vào phòng tắm.

Làm xong hết thảy đã là một lúc lâu, Tô Gia Yến xoa xoa cái bụng đói meo của mình mà xuống lầu. Vừa đi hơn nửa cầu thang, cậu đã thấy bóng dáng cao lớn của chủ tịch đang cặm cụi trong nhà bếp.

"Ngài đang làm bữa tối sao?"

Tô Gia Yến không biết từ khi nào đã đứng sau bờ vai rộng lớn ấy, mắt đăm đăm vào vào chảo thịt kho đậm màu hỏi, làm Cố Sâm đang lột hành suýt nữa cắt vào tay.

Ánh mắt hắn chỉ dám liếc bạn nhỏ vài lần mà không có dũng khí nhìn lâu. Tô Gia Yến ăn mặt ở nhà rất thoải mái, áo phông quần đùi ngắn, làm lộ ra đôi chân vừa thon vừa trắng....

Khiến cho cả người hắn khi huyết sôi trào.

Tô Gia Yến có vẻ muốn giúp đỡ, Cố Sâm lại không nỡ để cậu loay hoay trong bếp liền trực tiếp nói: "Em ra ngoài trước đi, tôi cũng sắp làm xong luôn rồi, ở trong này ám mùi dầu mỡ lắm!"

Tô Gia Yến lắc đầu không chịu, nhất quyết phải phụ Cố Sâm cho bằng được. Hắn nhìn bạn nhỏ bướng bỉnh như vậy không khỏi thở dài lắc đầu, lo lắng cậu đụng đến vật sắc nhọn sẽ bị thương liền nói.

"Vậy em lật lại miếng cá trong chảo giúp tôi đi!"

Thấy Tô Gia Yến nhận nhiệm vụ, Cố Sâm mới an tâm lột hành tây.

Món cá chiên trong chảo rất hấp dẫn, cá tẩm ướp gia vị được phủ một lớp bột chiên giòn, sau khi tiếp xúc với dầu nóng vang lên tiếng xèo xèo rất vui tai.

Từ trước đến nay Tô Gia Yến rất ít khi vào bếp, đều là mẹ Tô và anh hai trổ tài. Tuy vậy cậu tin rằng chỉ mỗi việc lật cá đơn giản, chắc chắn mình sẽ làm được.

Tô Gia Yến tìm đâu ra cái sạn để lật cá, nhưng vừa mới đụng vào miếng cá được một chút dầu nóng liền bắn tung tóe.

Cậu giật mình rút tay lại lùi về sau vài bước chân, động tĩnh quá lớn cũng khiến Cố Sâm để ý. Hắn chạy vội về chỗ cậu, nhìn cậu một vòng gấp gáp hỏi.

"Không bị thương chứ?"

Chưa để Tô Gia Yến kịp trả lời, Cố Sâm đã phát hiện vết bỏng nhỏ trên mu bàn tay cậu. Hắn xót xa kéo tay cậu đến bồn rửa mà xả nước.

Vết bỏng không quá nghiêm trọng, chỉ là da thịt cậu trắng nõn nên làm vết bỏng trở nên chói mắt.

Làn nước mát xoa dịu vết thương, Tô Gia Yến lén lén nhìn vẻ mặt âm u của nam nhân nuốt nước bọt: "Ngài đừng quá lo lắng, cũng không có đau lắm...."

Cố Sâm lạnh lẽo liếc cậu: "Bị bỏng mà vẫn cứng miệng được, em ra ngoài ngồi đợi đi việc trong này để tôi xử lý."

Hắn ngắt vòi nước, nhìn Tô Gia Yến đang định mở miệng từ chối liền nhanh mồm cắt ngang: "Không cho phép em từ chối!"

Hết cách Tô Gia Yến chỉ đành lê dép bông lạch bạch ra phòng khách ngồi đợi ăn. Cậu nhìn bé gấu vừa to vừa mềm trên sofa, hậm hực ôm bé làm ổ cùng xem ti vi.

Vì lỡ mất thời gian lật cá thích hợp nên một mặt đã bị cháy đen, Tô Gia Yến tội lỗi nhìn đĩa cá trên bàn, lại lia mắt long lanh đáng thương nhìn Cố Sâm.

Hắn bật cười không đả động gì đến món cá mà gắp thịt bò vào bát cậu: "Em ăn nhiều một chút!"

Tô Gia Yến gật đầu bỏ thịt bò vào miệng khen ngợi: "Trù nghệ của ngài thật tốt!" Sau đó còn không quên tâng bốc sếp nhà mình mà nói tiếp: "Ai lấy được ngài chắc chắn sẽ rất hạnh phúc!"

Cố Sâm mỉm cười nhìn bạn nhỏ ham ăn trước mặt, tựa tiếu phi tiếu hỏi: "Vậy sao?"