Yêu Em, Anh Trở Nên Tốt Hơn

Chương 10: Tôi sẽ đá cho anh tuyệt tử tuyệt tôn



Bên này Ái Vy nhanh chóng online trực tiếp nhận việc mà An Nhiên khóc chạy ra khỏi phòng bao thật sự là do Ái Vy. Khi Philip nói chia tay, cô giận quá mất khôn, hiểu lầm An Nhiên là kẻ thứ ba nên đã hẹn An Nhiên tới phòng bao, Philip hay tin đã tới đó để ngăn Ái Vy. Do cô không kiểm soát được tâm trạng nên đã nói những lời nặng nề khiến An Nhiên bị tổn thương và chạy ra khỏi phòng. Philip nổi giận nên cũng đã bỏ ra về.

Ái Vy tự nhận mình đã nóng nảy, trách lầm An Nhiên. Philip chia tay cô vì phát hiện cả hai không hợp. Ái Vy nhận mọi phần lỗi về mình, xin mọi người tha thứ và đừng trách lầm An Nhiên.

Dân mạng không biết thực hư câu chuyện nhưng có lẽ cô á hậu vô tội. Vì nếu không có chuyện đó đâu dễ gì Ái Vy lên mạng thanh minh. Mọi người dần dần không còn công kích An Nhiên nữa và cũng không trách hay chửi Ái Vy, vì ai khi chia tay tình cảm mà chẳng đau lòng, đôi khi xốc nổi mất kiểm soát. Quan trọng là người ta sẵn sàng xin lỗi công khai trên mạng. Có lỗi và biết quay đầu, vậy là tốt rồi.

Philip thầm vỗ tay, cô nàng này cũng thông minh. Anh gọi cho Ái Vy.

"Xem như em thông minh! Đã giải quyết êm đẹp."

"Vậy anh sẽ không cắt nguồn tài nguyên của em chứ?" Ái Vy chờ mong.

"Không! Em vẫn sẽ tiếp tục được ký hợp đồng quảng cáo. Căn hộ cao cấp kia sẽ vẫn được sang tên em."

"Cám ơn anh!" Ái Vy ngận ngừng "Mình sẽ trở lại như trước được không anh?"

"Không! Cái gì đã hết rồi, anh không có ý định quay lại. Nhưng anh đảm bảo sẽ không bạc đãi em."

Ái Vy khóc thút thít: "Nhưng em không cam tâm."

"Thôi nhé!" Philip tuyệt tình gác máy.

Công nhận anh.. đểu. Lúc còn mặn nồng, thỉnh thoảng Ái Vy mè nheo, nhõng nhẽo, khóc lóc, anh sẽ vô cùng ga lăng, dỗ dành cô nàng bằng những quà tặng đắt tiền. Nhưng giờ đây, nghe cô khóc, anh chỉ cảm thấy vô cùng phiền toái.

Bực bội trong lòng mà không biết tại sao. Philip đi tới đi lui trong phòng, rồi bấm số gọi An Nhiên.

Bên này An Nhiên thấy số của anh, cô không hề do dự bấm từ chối. Philip nhìn điện thoại báo tít tít tức đến bật cười. Còn dám từ chối không nghe, cái nư cũng lớn lắm, gây tổn thương cho.. huynh đệ của anh rồi bỏ chạy. Đâu có dễ dàng.

Philip bấm gọi lại. Thật ra anh cũng chưa biết sẽ nói gì, nhưng trong thâm tâm không kiểm soát được, cứ muốn gọi cho cô.

Gọi một lần An Nhiên tắt một lần, đến lần thứ ba, An Nhiên dứt khoát khóa luôn máy.

Được lắm cô nhóc, dám đối xử như vậy với anh. Nhưng mà lạ thay, anh chẳng thấy ghét hay phiền hà, dường như ngược lại còn có chút vui thích trong trò chơi đuổi bắt này. Thật thú vị.

Bên này, An Nhiên vô cùng buồn bực. Tắt máy xong, giở sách ra vẫn không tập trung được. Cô bèn thay quần áo đi tới thư viện trường, chỉ hy vọng không khí ở đó có thể làm cho cô tập trung học tập. Chuẩn bị xuống tầng hầm dẫn xe đến thư viện thì chuông điện thoại nhà lại reo. Thật bực mình, không lẽ anh ta ám tới nhà cô luôn sao? Quá đáng!

An Nhiên hùng hổ hét vào điện thoại: "Alo! Anh có thôi không thì bảo?"

"La hét gì vậy Mi?" Tiếng cậu ôn hòa.

"Ồ.. là cậu. Thế mà con tưởng.."

"Con tưởng ai? Sao điện thoại di động con cậu gọi không được?"

"Dạ tại.. hết pin. Con đang sạc, con quên mở máy lại ạ!"

"Con đang làm gì? Chiều nay sang nhà cậu mợ ăn cơm."

"Dạ bây giờ con định đi tới thư viện trường."

"Vậy con đi học đi, học xong rồi qua cậu nhé!"

An Nhiên tới thư viện, nhờ không khí ở đây, các bạn ai cũng tập trung học, không ai để ý đến ai. Dần dần, An Nhiên cũng bị không khí chuyên cần lây sang, rồi cô tập trung lúc nào không hay. Mặc dù các sơ đồ tuần hoàn máu, di truyền học, huyết học vô cùng khô khan, nhưng An Nhiên tập trung đến quên thời gian. Cho đến khi cậu gọi nhắc qua ăn cơm, cô mới biết là trời đã tối.

Xếp sách lại, khoác giỏ lên vai, An Nhiên bước ra cửa thư viện, đang đi tới bãi lấy xe thì Philip lại gọi tới, đúng là âm hồn không tan. An Nhiên cũng không thể tắt máy, cô còn mối quan hệ khác. Cô bèn kéo anh ta vào danh sách đen. Philip có thể đoán trước An Nhiên sẽ không nghe điện thoại nhưng anh không cưỡng lại được tự nhiên cứ gọi cho cô. Không ngờ lần này cô kéo anh vào danh sách chặn cuộc gọi. Lần đầu tiên có một cô nàng từ chối anh, cũng thú vị đấy chứ.

* * *

Sau khi làm rõ trình độ học vấn của ba người đẹp đoạt ngôi vị cao nhất của cuộc thi năm nay, ban tổ chức bắt đầu lên chương trình từ thiện cho các cô. An Nhiên phải theo phái đoàn từ thiện và tham dự các chương trình đêm hội chân dài, các buổi trình diễn thời trang, các chương trình gây quỹ từ thiện. May mắn là vẫn đang trong thời gian hè, An Nhiên không bị ảnh hưởng đến việc lên lớp. Qua hết giai đoạn này, cô có thể tập trung hoàn toàn vào việc học.

Tối đêm nay, ban tổ chức tổ chức sự kiện đêm tri ân các mạnh thường quân, các nhà tài trợ, cố vấn đã giúp đỡ cho cuộc thi. An Nhiên thấy Philip và nhiều nhà tài trợ khác trong buổi tiệc.

Tối nay anh ta mặc âu phục màu xám tro, áo sơ mi trắng bên trong, cà vạt màu xanh blue, trông thanh lịch và quyến rũ. Khuôn mặt đẹp trai nam tính. Nụ cười quyến rũ luôn ngự trị trên khóe môi. Nhìn vô hại là thế nhưng.. vô lại vô cùng.

An Nhiên thấy anh ta, lập tức trong lòng run lên. Chạm phải ánh mắt anh ta, cô vội cụp mắt ngó sang chỗ khác.

Philip cũng thấy An Nhiên. Mặc dù trong một rừng người đẹp, muôn hoa khoe sắc anh vẫn nhận ra cô.

Đêm tiệc tổ chức theo kiểu buffet, trong một hội trường rộng lớn. Sảnh chứa trên dưới vài chục bàn, bên trên có một sân khấu. Người dẫn chương trình đang giới thiệu lí do của buổi tiệc đêm nay.

Trưởng ban tổ chức cuộc thi Hoa hậu bắt đầu lên phát biểu, cám ơn các nhà tài trợ, các cố vấn đã đồng hành với cuộc thi. Sau đó, mời họ lên sân khấu trao hoa thay lời cảm ơn. Tiếp đến là màn khai tiệc.

Mọi người với các mục đích khác nhau, họ bắt đầu cầm ly rượu đi khắp hội trường để tạo mối quan hệ với các nhân vật lớn, nhằm mang lại sự thuận lợi cho công việc của họ.

Các người đẹp cũng tranh thủ đi đến bàn của các nhà thiết kế, giám đốc của các công ty thời trang để tranh thủ giới thiệu bản thân và móc nối quan hệ.

Ở bàn An Nhiên, các Á hậu, Hoa hậu cũng lần lượt đứng lên, tay cầm ly rượu chuẩn bị đi tới bàn quan khách lớn. Đây cũng là cơ hội cho các người đẹp có thể tìm thấy ý trung nhân của mình, cũng là dịp cho các đại gia thuận lợi kết giao với những người đẹp, để rồi yêu đương và kết hôn. Quả là cơ hội cho "trai khôn tìm vợ chợ đông, gái khôn tìm chồng giữa chốn ba quân".

Các cô rủ An Nhiên cùng đi nhưng An Nhiên không có nhu cầu giới thiệu bản thân nên từ chối. Cô nhìn không khí ồn ào mà chán nản. Ai ai cũng có một mục đích mơ hồ nào đó. Những buổi tiệc như thế đối với cô thật nhàm chán, không bằng ở nhà đọc sách y khoa. Tuy nhiên vì thân bất do kỷ, cô đã tham gia vào cuộc thi này, phải theo quy luật. An Nhiên chỉ mong sao những quy trình này kết thúc sớm, sau đó cô có thể tập trung vào việc học.

An Nhiên vẫn ngồi lại tại bàn, trong khi các người đẹp khác đã đi quanh hội trường, khắp các bàn tiệc để tạo mối quan hệ. Cô ngồi nhìn mọi người cụng ly, cười nói với nhau một cách bàng quang. Ở chỗ bàn các vị VIP sẽ có đông người đẹp hơn đang quây quanh. Ai nấy ra sức nâng cao hình tượng bản thân, cố gắng nở nụ cười duyên dáng nhất.

Ở một nơi khác, nhiều người đẹp nhất đang bu quanh, cô tò mò nhìn sang và thấy nhân vật trung tâm của nơi đó là anh chàng yêu nghiệt Philip. Cô không thể hiểu được tại sao các người đẹp lại o bế anh ta như vậy. Một người thay tình như thay áo, lẽ ra các cô nên tránh xa kiểu đàn ông nguy hiểm như anh ta. Thế giới showbiz này quả thật phức tạp, cô không thể hòa nhập được. An Nhiên cảm thấy vô cùng ngột ngạt, bèn đứng lên đi ra hành lang, muốn hít thở không khí trong lành.

Bên trong sảnh tiệc, Philip nhìn các người đẹp bên cạnh anh, từng người mời anh chạm ly nhưng mắt anh không rời bàn An Nhiên. Đầu tiên anh nghĩ cô sẽ theo các người đẹp cùng bàn đi tới bàn anh. Anh vốn còn đang nghĩ khi cô tới anh sẽ cố tình không chạm ly với cô, anh muốn cho An Nhiên hiểu được cô đã đắc tội anh như thế nào. Rồi sẽ chẳng ai mời cô trình diễn thời trang, chẳng ai sẽ hợp tác với cô.

Nhưng mà thực tế trái ngược với suy nghĩ của anh. An Nhiên còn chẳng buồn đi tới bàn của những nhà thiết kế hay nhà tạo mẫu nào, nói chi tới bàn anh. Quả thật cô là nàng Á hậu lạ lùng nhất mà anh từng tiếp xúc. Philip nhìn theo hướng An Nhiên bước ra, tự nhiên anh cảm thấy tò mò. Tự hỏi tại sao cô không tranh thủ đi tạo mối quan hệ mà lại đi ra ngoài hành lang để làm gì?

Thế là Philip làm một chuyện lạ lùng hơn mà anh cũng không hiểu nổi. Tự nhiên anh cũng tìm cách thoát ra khỏi rừng người đẹp đang vây quanh và đi ra hành lang. Tới góc cuối hành lang, đối diện là vườn hoa, anh thấy một hình ảnh thanh bình. An Nhiên đứng đó, cách biệt với thế giới. Cô nhìn phía xa xa, khuôn mặt tĩnh lặng, đẹp một cách thanh thoát. Philip đứng nhìn An Nhiên đến một phút rồi anh bước tới cạnh cô. An Nhiên mãi chăm chú vào một điểm vô định mà không hay anh đang ở rất gần.

"Cô cũng khác người quá hả?" An Nhiên bị bất ngờ khi nghe giọng Philip.

"Sao.. sao anh đứng đây?" An Nhiên nhìn anh đề phòng.

"Tại sao tôi không thể đứng đây? Khung cảnh đẹp thế này, chẳng lẽ chỉ mình cô được quyền ngắm nó?"

"Tôi không có ý đó. Anh cứ tự nhiên, tôi xin phép."

An Nhiên dợm bước thì Philip chặn lại: "Định bỏ đi như vậy sao? Chúng ta còn một món nợ chưa giải quyết. Hôm trước cô dám.. đá tôi, bây giờ muốn chạy sao?"

"Vì anh không phải với tôi trước." An Nhiên nhìn anh không thiện cảm "Với một người có ý đồ xấu với mình, anh không có quyền cấm người ta phản kháng."

Philip cười cười rồi đứng sát An Nhiên hơn, như dồn cô vào góc tường. An Nhiên cảm thấy sợ hãi nhưng cô không nghĩ anh ta dám làm ra hành động gì quá phận ở nơi này. Thế là cô cảm thấy an tâm và trấn tĩnh lại.

Philip nhìn sâu vào mắt An Nhiên: "Cô là con gái mà lại đám đá.. tiểu huynh đệ của đàn ông."

An Nhiên đáp trả: "Tất cả các cô gái đều được dạy rằng với những yêu râu xanh, chỉ có cách đá vào.. giữa hai chân anh ta mới giúp anh ta ngăn được.. t*ng trùng lên não. Cho nên nếu anh làm ra hành động như vậy với tôi một lần nữa, tôi sẽ.." An Nhiên nghiến răng: "Đá cho anh tuyệt tử tuyệt tôn."

Philip nhớ tới cảm giác đau buốt lần đó, tự nhiên hai chân anh muốn lùi lại, cả hai tay dường như còn không tự giác, muốn che chắn huynh đệ bên dưới của anh. Rồi sau đó anh tự thấy buồn cười. Bị một cô gái hù họa mà sợ hãi.

Philip dồn An Nhiên sát tường: "Cô can đảm lắm, nhưng trước giờ chưa ai dám làm ra hành động như vậy với tôi. Rồi cô sẽ hối hận, cô sẽ không thể tồn tại trong ngành này. Sẽ không ai mời cô một buổi trình diễn thời trang nào cả. Đắc tội tôi sẽ không có kết quả tốt đẹp."

Philip tà tà nhìn An Nhiên: "Sao, cô có suy nghĩ xin lỗi tôi không? Tôi sẵn sàng tha thứ nếu.." Anh đưa tay chạm má An Nhiên "cô đồng ý làm bạn gái của tôi."

An Nhiên quắc mắt nhìn anh: "Định phong sát tôi sao? Anh cứ tự nhiên nếu có bản lĩnh. Còn bây giờ thì.. tránh xa tôi ra." An Nhiên nghiến răng dậm mạnh gót giày lên chân anh ta, và xô anh ra rồi bước đi.

Phía sau cô Philip vuốt mặt rồi cười: "Thú vị lắm cô nhóc, rồi em sẽ hối hận và cầu xin anh."

* * *

Philip ngồi trong văn phòng, gọi điện thoại cho chị Hạnh.

"Sắp tới bên chị tổ chức đêm hội chân dài, chị đừng mời An Nhiên."

"Cậu lại.. chán rồi hả?"

"..."

Còn chưa chấm mút, chán kiểu gì? Nhưng chuyện mất mặt này không thể nói cho ai biết.

Philip giả vờ tự nhiên: "Tôi không thích cô bé này có mặt trong các chương trình của công ty tôi, hoặc các sự kiện được tài trợ bởi công ty tôi."

Chị Hạnh khó hiểu nhưng không dám hỏi nhiều, sợ chọc giận ôn thần này.

"Cậu nói sao thì làm vậy, tôi sẽ không để cô bé xuất hiện trong các chương trình liên quan đến bên cậu."

Philip cúp máy và tiếp tục gọi sang các nhà thiết kế và bắt đầu quá trình phong sát An Nhiên.