Yêu Em Lần Nữa Vào Một Ngày Nào Đó

Chương 4: Cuối tuần không chơi disco thì sớm muộn gì cũng thành rác



(* Disco là một thể loại âm nhạc có chứa các yếu tố của funk, soul, pop, salsa và psychedelic, thịnh hành nhất vào giữa và cuối thập niên 1970 cho dù ngày nay vẫn tiếp tục được biết đến rộng rãi, nhưng sau đó đã được sử dụng để chỉ những hộp đêm tại Paris."

6:45 sáng, Triệu Vũ ra khỏi ga tàu điện ngầm và loạng choạng đi đến vỉa hè. Một tia nắng chiếu xuyên qua bóng cây, hốc mắt cô chua xót, cảm giác buồn nôn mơ hồ xông lên cổ họng.

Cô bám vào thân cây, đi chậm lại một chút, đôi mắt cô nhìn quanh. Vẫn còn sớm, hầu như không có ai trên đường, vì vậy cô liền cởi giày cao gót và đi chân trần về phía khu chung cư.

Tối hôm qua có mấy chị em mời cô đi dự tiệc, cô vui vẻ hơi quá nên lỡ uống rượu quá trớn cuối cùng chóng mặt, mê man ngủ quên ở nhà Kim Tam Tấn. Sáng sớm, cô bị tiếng chó sủa dưới lầu đánh thức, nhìn thấy Kim Tam Tấn ở bên cạnh, cô sợ đến mức quên luôn cảm giác buồn ngủ.

Trong cuộc sống của họ, sự phân biệt giai cấp rất nghiêm ngặt. Mặc dù cô hiện đang sa sút phong độ, nhưng dù sao cô cũng từng là hoa khôi đứng đầu xã hội, các chị em bây giờ nhìn thấy cô cũng rất lễ phép, tụ tập lại nên cô cũng chẳng sợ bị bỏ phía sau.

Tuy nhiên, địa vị của Kim Tam Tấn trong vòng tròn giai cấp này khá khác với cô.

Kim Tam Tấn hay là Kim Tấn, năm ngoái may mắn được vào bộ phận Truyền thông của Dipland, cô không theo đuổi công việc chỉ muốn vào vòng quay xã hội của Triệu Vũ và những chị em nổi tiếng trên mạng khác. Nhóm cô gái xinh đẹp và mịn màng, cô ấy cũng là một cây giống tốt để trở thành người nổi tiếng trên Internet, tuy nhiên EQ của cô ấy quá thấp để có thể tự giải quyết rắc rối cho mình, cô không có khái niệm về khoảng cách xã hội, luôn chạy theo mông của người khác để tìm hiểu về sự giàu có và xuất thân của họ, hàng ngày cô ấy đăng nhiều ảnh chụp nhóm lên mạng xã hội đều là nhờ các đàn anh, đàn chị nổi tiếng trên mạng giúp đỡ, nếu họ nói không cô ấy sẽ không đăng nhưng nếu họ gật đầu cô sẽ vui vẻ mà làm theo. Cứ như vậy làm việc trong mấy tháng, Kim Tấn đang trên đà đi xuống, nếu không phải tối hôm qua tập hợp nhân số, sẽ không có người gọi điện cho cô tới dự tiệc.

Đối với sự hiềm khích này, Triệu Vũ bình thường tránh né không tiếp xúc, tối hôm qua cô vì uống say đến mất trí nên mới cùng Kim Tấn về nhà.

Triệu Vũ về tới nơi, vứt giày, sạc điện thoại, tắm nhanh và ngủ thϊếp đi trong phòng ngủ.

Cô đã không thức dậy cho đến tận trưa, nếu không phải vì chiếc bụng đói sợ là cô sẽ còn ngủ đến tận chiều. Triệu Vũ dụi dụi đôi mắt ngái ngủ, từ trên giường ngồi dậy vươn vai, cầm điện thoại di động ở đầu giường gọi đồ ăn nhanh mang tới, sau đó cầm điện thoại vào phòng tắm rửa mặt.

Trong khi đánh răng, cô lướt qua các phần tin nhắn trò chuyện trong nhóm chị em, và đột nhiên, tin nhắn của người yêu đồng tính Hồ Gia Thụy hiện lên. Triệu Vũ liếc nhìn nó, rồi phun hết bọt kem đánh răng lên gương——

Tình hình sao rồi, nghe nói cậu đã ngủ với Kim Tấn đêm qua?

Triệu Vũ cắm bàn chải đánh răng, nhanh chóng trả lời: cậu đã nghe từ ai?

Hồ Gia Thụy trả lời trong vài giây: Nhanh lên kiểm tra vòng kết nối bạn bè của cô ấy.

Triệu Vũ vội vàng nhấp vào vòng kết nối bạn bè của Kim Tấn, phát hiện ra cô ấy thực sự đã đăng một bức ảnh tự sướng do hai người họ chụp khi say rượu, với dòng chữ: Best Friends Forever

Triệu Vũ nín thở trong lồng ngực, gần như muốn bóp cổ cô ấy cho đến chết bằng sợi dây cáp mạng.

Chuyện này như ruồi trúng đạn, cô còn không kịp ăn trưa đã vội vàng gọi điện cho Kim Tấn, phải mất một lúc lâu mới thuyết phục được cô xóa ảnh nhóm.

Sau đó, bất chấp cơn buồn ngủ còn đọng lại, cô gọi một vài chị em đến *Sanlitun. Trong bữa tối, cô liên tục giải thích với các chị em rằng tối qua cô chỉ say rượu và chắc chắn không có bất kì một mối quan hệ nào với Kim Tấn. May mắn thay, các chị em không hỏi thêm bất kỳ câu hỏi nào và thái độ của họ cũng không có gì khác biệt nên cuối cùng cô cũng cảm thấy nhẹ nhõm.

(* Sanlitun được biết đến với nhà hàng sang trọng và cuộc sống về đêm thời thượng.)

Sau đó, mọi thứ vẫn như thường lệ, thỉnh thoảng cô vẫn đến thành phố dự tiệc, cố gắng duy trì hình ảnh người nổi tiếng thời trang trước đây.

Cô tin chắc rằng Thông Châu chỉ là một biện pháp tạm thời cho cô, cô đã được định sẵn thuộc về Đường vành đai thứ ba phía Đông. Nếu muốn trở lại đỉnh cao, cô phải kiên trì giao du, dù có nghiến răng cũng phải thể hiện sự sáng chói của mình trước mặt người khác

Tuy nhiên, mặc dù sự tương tác xã hội thường xuyên giúp cô hoạt động tích cực trong vòng quay kết nối, nhưng điều đó khiến tiền sinh hoạt của cô cạn kiệt nhanh chóng.

Nhiều năm qua, cô chìm đắm trong cuộc sống xa hoa, tiền bạc, quản lý tài chính không tốt nên không có nhiều tiền tiết kiệm, hơn nữa còn mất một khoản tiền cho cháu trai của Triệu Vũ để sửa nhà, mua ô tô, khiến tài chính của cô thậm chí còn tồi tệ hơn trước. Cô vẫn thất nghiệp, vẫn tiệc tùng hàng ngày, nhờ vậy nên tiền tiết kiệm của cô thế nào cũng cạn kiệt sớm. Tuyệt vọng, cô chỉ còn biết bán hàng hiệu, cuối cùng chỉ giữ lại vài bộ quần áo trái mùa và vài đôi giày hiệu.

May mắn thay, các chị em không nói nhiều về vấn đề này, vì vậy ban đầu cô không nghĩ nhiều về nó.

Khi không có việc gì làm, cô thường thích ở nhà và sắp xếp đồ đạc. Khi Lương Khâu Mộc chuyển đi, anh chỉ để lại cho cô một tủ giày và một tủ đựng đồ, những thứ này không đủ cho cô. Bản thân Triệu Vũ cũng không đủ tiền để mua những đồ nội thất đáng giá, vì vậy cô ấy đã đến *Pinduoduo và mua một vài bộ tủ lắp ráp đơn giản. Khi mở gói hàng chuyển phát nhanh, trong lòng cô vô cùng xấu hổ, cô thực sự không thể ngờ rằng thành viên SKP đáng kính một thời giờ lại phải sử dụng Pinduoduo.

(* trang web thương mại điện tử lớn thứ hai của Trung Quốc)

Nhưng khi cô lắp ráp những chiếc tủ đó, trong lòng có một cảm giác thành tựu kỳ lạ. Năm nay cô cực kỳ xui xẻo, từ đầu năm đến giờ vẫn chưa làm được việc gì, mấy tủ này tuy không đáng kể nhưng có thể coi là chiến lợi phẩm đầu tiên của cô. Cô từ lâu đã quen với việc sống dưới ánh đèn sân khấu, chụp ảnh những khoảnh khắc như vậy là điều đương nhiên. Triệu Vũ sợ mọi người chê cười vì sư nghèo nàn của mình nên cô đã phải đấu tranh rất nhiều để tỏa sáng, cố gắng kiếm thật nhiều tiền, có lẽ sự xấu hổ và mong muốn được công nhận đã kéo dài trong một thời gian để rồi chiếm thế thượng phong trong cuộc đời cô.

Những bức ảnh khoảng khắc được gửi đi, các chị em lần lượt bấm thích, khen ngợi sự khéo léo của cô. Triệu Vũ đang trả lời các bình luận thì Lý Ngọc Đồng được biết đến với biệt danh "Triệu Lệ Dĩnh thương mại quốc tế", bất ngờ gửi lời mời cô tham dự bữa tiệc theo chủ đề Chanel vào tối mai.

Lý Ngọc Đồng là Nữ hoàng phim truyền hình nổi tiếng trong giới.

Chị chị em em, thực chất lại là đối thủ truyền kiếp của nhau, chụp ảnh nhóm phải đăng ảnh đen của nhau, phải tán tỉnh nhau trên cùng một sân khấu. Nhưng kể từ khi Triệu Vũ gặp xui xẻo, Lý Ngọc Đồng trở nên hào phóng và không bao giờ âm thầm kiếm chuyện với cô nữa, ngay cả khi hai người cùng tham gia vào một bữa tiệc, cô ta cũng không nói này nói nọ cô trước công chúng.

Triệu Vũ nhìn chằm chằm vào thông tin thư mời, do dự một lúc và đi đến cuộc hẹn với chiếc túi xách Chanel nọ.

Bữa tiệc được tổ chức tại một câu lạc bộ cao cấp, khi Triệu Vũ đến hiện trường, Lý Ngọc Đồng ngay lập tức nói một cách khoa trương "Ôi trời hãy xem ai đây." Sau đó, cô ta vừa dẫn một nhóm chị em đi xung quanh và hỏi về cái tủ.

Triệu Vũ có chút xấu hổ, nhưng vẫn kiên quyết: "Tôi chỉ muốn kiểm tra khả năng thực hành của mình."

Lý Ngọc Đồng và các chị em nở nụ cười không rõ ý nghĩa trên khuôn mặt.

Triệu Vũ cảm thấy khó chịu khắp người, một luồng nhiệt ùa lên sau lưng, hai má cô bỏng rát. Cô sợ chị em biết chuyện, nên đã lấy cớ đến quán bar để lấy đồ uống sau đó lẻn vào phòng tắm trong lúc họ không chú ý.

Lúc này trong phòng tắm không có người, Triệu Vũ đi đến buồng cuối cùng, khóa cửa lại, đứng dựa vào tường, lỗ tai vẫn như cũ đỏ loét. Trong lòng cô ân hận vô cùng, ân hận vì sao không kiềm chế được đôi bàn tay của mình mà nhất quyết chia sẻ những chiếc tủ xập xệ đó cho đám bạn bè.

Cô đang chán nản thì đột nhiên có hai người phụ nữ bước vào, họ đang trang điểm ở bồn rửa mặt, nói chuyện bằng giọng mỉa mai. Sau khi nghe vài câu, Triệu Vũ lập tức hiểu rằng họ đang nói xấu cô:

"Cô ta mà cũng đòi kiểm tra khả năng thực hành. Tôi nghĩ bài kiểm tra thật sự chính là ví của cô ta. Đây là lần đầu tiên tôi gặp một người nói về cái nghèo nàn của mình một cách mới mẻ và tinh tế như vậy đấy."

"Nhóm Bát quái đã ra mắt, tủ giày ở Pinduoduo chỉ còn 49 tệ!"

"Còn không phải túi của cô ta đã bán hết chỉ còn đúng một chiếc Chanel sao. Làm sao cô ta có thể mua được hàng cao cấp được cơ chứ."

"Ngọc Đồng thật là, biết rất khổ sở mà vẫn mời cô ta đến bữa tiệc, đây không phải là cố ý làm con nhỏ đó khó xử hay sao?"

....

Trong đầu Triệu Vũ một trận xôn xao, trong nháy mắt liền hiểu ra tất cả.

Cô nhấc điện thoại, ngón tay run run, bấm vào diễn đàn buôn chuyện mà cô hay lui tới. Quả nhiên, chiếc tủ của cô được đăng lên diễn đàn, dưới bài đăng đã có hàng nghìn lượt trả lời, toàn là chế nhạo, chế giễu. Nếu không có gì khác, chiếc túi xách Chanel duy nhất của cô cũng sẽ được họ gửi đi và trở thành trò cười nổi trên diễn đàn.

Bữa tiệc này ngay từ đầu đã là trò chơi của Lý Ngọc Đồng dành cho cô.

Triệu Vũ cất điện thoại, rời khỏi nhà vệ sinh, đến quầy bar và gọi một ly rượu whisky, ngửa đầu uống một hơi hết sạch. Cô nhìn lại thấy căn phòng đầy những cô gái trẻ trung mảnh khảnh, tất cả họ đều rạng rỡ. Cách quầy bar không xa, Kim Tam Tấn đang ngồi trên cao.

Triệu Vũ nghĩ nghĩ, đi tới trước mặt hỏi: "Có muốn cùng nhau về nhà không?" Hai người ở cách đó không xa, có thể đi chung xe về nhà.

Không ngờ, Kim Tam Tấn vội vàng xua tay nói: "Cô đi trước đi, tôi đi sau."

Triệu Vũ sững sờ trong giây lát, rồi lập tức nhận ra: Kim Tam Tấn cũng rời bỏ cô mà đi.

Cô chán ghét Kim Tam Tấn. Cô, một cựu nổi tiếng trong giới Bắc Kinh, một biểu tượng thời trang, một bông hoa ở Đường vành đai thứ ba phía Đông, và là Dương Mịch ở trong giới thời trang, thực sự đã bị Kim Tam Tấn, người đứng cuối chuỗi giai cấp, từ chối!

Triệu Vũ đã mất vài phút để tiêu hóa sự thật rằng Kim Tấn đã rời bỏ cô để giao du với Lý Ngọc Đồng, đầy nịnh nọt và tâng bốc.

Triệu Vũ thất vọng đứng dậy, cầm chiếc túi Chanel của mình và rời đi.

Cô đến bên đường, gọi một chiếc xe trực tuyến, phải mười phút sau xe mới đến. Cô quấn chặt áo khoác và ngồi vào ghế sau của xe. Ông chủ quay xe lại, cô vô thức nhìn ra ngoài cửa sổ. Trời đã gần khuya, Đường vành đai phía Đông vẫn tấp nập xe cộ qua lại, những tòa nhà rực rỡ sắc màu cao chọc trời. Triệu Vũ sững sờ nhìn chằm chằm vào ánh sáng và bóng tối, khoanh tay dựa người ra sau.

Chiếc xe phi nhanh đi qua con cầu, một mạch về phía đông, vượt qua biên giới Triều Dương. Xe cộ thưa dần, những vì sao biến mất, băng qua vành đai xanh đồng nhất, hai bên đường có những cửa hàng nhỏ san sát nhau: cửa hàng bán sắt vụn, căng tin và quán ăn nhanh có mặt tiền thấp ngay cả bóng đèn cũng đang mờ.

Mọi thứ đều có một cảm giác quen thuộc khó tả. Sau một thời gian, Triệu Vũ nhận ra, khung cảnh trước mặt cô giống hệt cảnh đường phố ở quê hương cô trong quận — gốc rễ của sự xấu hổ mà cô đã cố gắng từ bỏ, thế giới đầy rẫy sự ô nhục.

Cuối cùng cô cũng nhận ra rằng thế giới đầy màu sắc đã hoàn toàn xa vời đối với cô.

Triệu Vũ cảm thấy mất mát.

Ngày hôm sau, Triệu Vũ lại ngủ đến trưa, đột nhiên có ý muốn nấu đồ ăn

Buổi chiều không có việc gì làm, cô bấm điện thoại thêm vài tiếng nữa. Bạn bè của bố đăng một bài báo về sức khỏe, cô bấm thích nó, một lúc sau bố mẹ cô đã gọi điện đến.

Triệu Vũ trò chuyện với hai người họ, giả vờ thờ ơ. Trước đây mỗi lần gọi điện thoại cho cô đều giục cô kết hôn, nhưng hôm nay họ không thúc giục cô nữa, có lẽ là vì họ biết cô vừa mới chia tay với Giang Dư Ba

Cô chưa từng nói với cha mẹ mình về điều này, nhưng trước đây có rất nhiều ồn ào trên Internet, Triệu Vũ không thể che giấu điều đó, nên việc họ phát hiện là điều bình thường. Cha mẹ không tán thành việc Triệu Vũ hẹn hò với anh ta, cho nên khi biết được tin chắc là thở phào nhẹ nhõm lắm.

Cô tạm thời không nói gì về chuyện thất nghiệp, sợ họ lo lắng. Nhưng trước khi cúp máy, mẹ tôi chợt hỏi: "Tiền có đủ sống không con?"

Triệu Vũ sửng sốt, nghi ngờ rằng cha mẹ cô đã biết việc cô đang thất nghiệp. Cô sờ sờ mũi và nói, "Đủ rồi."

Bố mẹ không nói gì thêm.

Buổi tối sau khi ăn tối, Triệu Vũ xuống lầu để vứt rác, vô tình gặp lại Lương Khâu Mộc khi đang đi thang máy. Tâm trạng cô không tốt đến mức không thèm nói chuyện với anh, đến một câu chào cũng không thèm nói.

Lương Khâu Mộc ở bên cạnh cũng im lặng, một lúc sau, anh ấy đột nhiên nói: "Tôi dường như nhớ ra bài hát đó."

Triệu Vũ tỏ vẻ khó hiểu.

Lương Khâu Mộc lại nói: "Sáng ngày hôm đó không phải cô đang ngâm nga một bài hát và hỏi tôi về bài hát đó hay sao?"

Triệu Vũ lúc này mới sực tỉnh: "Ồ? Bài hát gì vậy?'

Lương Khâu Mộc nói: "Hình như là "Giao dịch tình yêu"."

Triệu Vũ ậm ừ vài câu, bỗng nhiên ý thức được chuyện gì đó, suy nghĩ một chút, thấp giọng mắng một tiếng: "Mẹ kiếp."