Yêu Em, Sao Anh Cứ Lạnh Nhạt Với Em?

Chương 26: Đến đảo của Trương Kiến Văn



Lên thuyền cả nhóm được đưa đến đảo, Trương Kiến Văn có một đảo nhỏ để nuôi trai lấy ngọc và một đảo lớn, được xây dựng các khách sạn và khu du lịch.

Hai đảo này hoàn toàn thuộc quyền sở hữu của Trương Kiến Văn, hiện tại mọi người được đi đến đảo lớn, trên đảo đã có khách du lịch nhưng chưa đông.

Bởi vì Trương Kiến Văn còn đang cho xây dựng khách sạn trên đảo và những khách sạn trên mặt nước.

Cả nhóm đến một khách sạn vừa mới được xây xong để ở lại và nghĩ ngơi một chút, đến trưa mọi người đi xuống lầu một để ăn trưa với hải sản.

Sau khi ăn xong thì tiếp tục lên thuyền qua một đảo nhỏ hơn, đảo này được Trương Kiến Văn mua từ rất lâu rồi.

Ở đây môi trường biển rất tốt, bởi vì ở trên đảo này Trương Kiến Văn dùng để nuôi trai lấy ngọc, vì thế khách du lịch chỉ đến tham quan trong ngày về chứ không có ở lại qua đêm.

Vì thế vùng biển ở đây rất đẹp và sạch, mọi người được dẫn đi đến tham quan từng công đoạn nuôi trai lấy ngọc.

Đầu tiên là khu vực nuôi vỗ, sau khi cấy nhân trai được đem đi nuôi vỗ, bởi vì quá trình này cần môi trường phải yên tĩnh và điều kiện môi trường ít dao động ảnh hưởng tới trai.

Nên mọi người chỉ đứng trên bè theo giỏi chứ không xuống nước để xem trực tiếp, kế đến là khu vực nuôi lấy ngọc.

Ở đây trai được nuôi trong lồng tre hay lưới treo trong nước biển, cả nhóm được dẫn đến một bè nổi có nhân viên ở đây họ lấy lên cho mọi người xem.

Nhân viên giới thiệu và giải thích cho cả nhóm hiểu:

- Lồng trai cần được vệ sinh khi các sinh vật ăn bám bám nhiều ở vỏ trai, công việc chăm sóc chủ yếu là giữ cho lồng trai sạch để trai không mắc bệnh và tránh những bất lợi cho trai.

Nghe giải thích và cho xem thực tế xong thì mọi người tiếp tục được đưa đến khu vực trai nuôi gây màu, trai có màu như ý khi được nuôi cấy trong khu vực lý tưởng.

Cuối cùng là khu vực thu hoạch, sau khi thu hoạch trai, ngọc trai được lấy ra và được chế tác thành các sản phẩm tuyệt mỹ.

Ngọc trai có thể dùng làm trang sức như dây chuyền, lắc tay, mặt dây chuyền, nhẫn và bông tay.

Cả quá trình nuôi trai đến khi thành phẩm để chế tạo ra trang sức rất lâu, thời gian nuôi cấy ngắn hay dài tùy thuộc vào yêu cầu ngọc to hay nhỏ thường từ 1 đến 4 năm.

Và trai được lấy ngọc vào lúc nhiệt độ thấp thì chất lượng ngọc tốt hơn thu ở nhiệt độ cao. Thời kỳ thu hoạch rộ vào tháng 8 đến tháng 10 hàng năm.

Mọi người ở trên đảo này được Trương Kiến Văn mướn về làm việc ở nơi nuôi trai lấy ngọc.

Vừa tạo được việc làm cho họ mà vì họ là người dân ở đây nên họ sẽ bảo vệ sinh thái và môi trường sống ở biển này.

Ở trên đảo chơi đến chiều mọi người về lại đảo lớn của Trương Kiến Văn và đem theo một số loại hải sản về để tối tổ chức tiệc sinh nhật cho Trương Ái Như.

Lên tầng cao nhất của khách sạn để mở tiệc, đồng thời ngắm sao luôn bởi vì hôm nay trời rất trong còn có trăng.

Phạm Mai Ái Linh nói nhỏ vào tai Lý Tuệ Nhiên:

- Hôm nay cậu muốn thử anh ấy không?

- Thử thế nào?

- Nhân dịp uống rượu vui vẻ cậu giả say rồi bọn tớ tạo cơ hội cho anh ấy đưa cậu về phòng, lúc này mượn rượu nói hết nỗi lòng để xem phản ứng của anh ấy thế nào?

- Liệu làm vậy có ổn không?

- Được hết mà, để tớ giúp cậu.

Lý Tuệ Nhiên đưa ngón tay OK biểu hiện tán thành ý kiến của bạn mình, vậy là suốt buổi tiệc cô liên tục mời rượu mọi người.

Đến khi ngà ngà say thì Trần Thành Đạt hỏi cô:

- Hôm nay em làm sao thế? Sao lại uống nhiều như vậy?

- Em…ực…em vui vì hôm nay…ực…là sinh nhật của Ái Như mà.

Thấy em gái của mình say rượu rồi Lý Thế Bảo nói:

- Em uống nhiều quá rồi hay là để anh đưa em về phòng nhé!

Sợ kế hoạch bị thất Phạm Mai Ái Linh nói:

- Anh Thế Bảo giả bộ đưa Tuệ Nhiên về để trốn à? Không được anh phải ở đây với em uống mới được.

- Nhưng mà anh…

- Để tớ đưa em ấy về, dù sao thì em ấy cũng ở đối diện với phòng của tớ.

Không đợi mọi người kịp phản ứng Trần Quang Đạt cuối xuống ẩm cô ấy lên để rời đi.

Đi vừa đến cửa thì anh mở cửa phòng của Lý Tuệ Nhiên, khi cả hai người vừa vào phòng đóng cửa lại thì cô đẩy anh mạnh vào tường hỏi:

- Quang Đạt anh có thích em không?

Thấy người trong lòng say rồi nên anh không nói gì, tiếp tục đưa cô vào trong phòng nhưng cô gái say rượu nào để yên nói:

- Sao anh lại không trả lời em? Anh có thích em không? Còn em, em rất thích anh.

- Em say quá rồi để tôi…ưm…

Lời còn chưa nói hết Trần Quang Đạt đã bị Lý Tuệ Nhiên hôn lên, vì trên lệt chiều cao quá nhiều nên cô đã nhảy lên để ôm hôn anh.

Quá bất ngờ anh với tay đỡ lấy người cô để không bị té, tư thế này thật sự rất mờ ám.