Yêu Lại Từ Đầu – Cố Tư – Trì Uyên

Chương 123: Tên Đàn Ông Chết Tiệt Này



Cố Tư đứng ở cổng đợi một lát thì xe tới.

Cố Tư lên xe, tài xế cười nói: “Giữa sườn núi này có biệt thự lớn như vậy.”

Cố Tư nhìn ra bên ngoài, “Đi thôi.”

Biệt thự lớn như vậy nhưng không phải nơi dễ ở

Xe chậm rãi lăn bánh, bên phía bà cụ cũng nhận được tin.

Bà cụ nhìn bà Trì gọi điện thoại, Trì Uyên vẫn chưa biết chuyện gì, giọng anh rất bình tĩnh, tưởng rằng bà Trì gọi đến vì chút chuyện cỏn con.

Bà Trì hơi sợ bị trách, âm à ậm ờ không nói rõ được.

Bà cụ hơi bực, dứt khoát cầm điện thoại qua, không thể nói rõ ràng qua điện thoại được, chỉ bảo bà Trì và Cố Tư xung đột với nhau, giờ Cố Tư đã đi rồi.

Giọng bà cụ lo lắng, “Trước khi đi, Cố Tư còn bảo muốn nói chuyện của hai đứara bên ngoài, từ nay không có bất cứ quan hệ gì với nhà chúng ta nữa.”

Trì Uyên miết xương lông mày, “Con biết rồi.”

Bà cụ còn muốn nói gì đó nhưng Trì Uyên dứt khoát cúp máy.

Bà Trì hơi sốt ruột, “A Uyên nói sao, có nói phải giải quyết thế nào không?”

Bà cụ trừng bà ta, không trả lời nhưng nói một câu: “Đều là chuyện tốt mà con làm đấy.”

Bà Trì vội ngậm miệng.

Quả thực chuyện này là do bà ta tính sai.

Thực ra lúc đầu bà ta cũng muốn giả vờ như không biết chuyện này.

Nhưng thấy Cố Tư bà ta lại không nhịn được.

Nhưng thực tế bà ta cũng đâu nói gì quá đáng.Chỉ oán hận mỉa mai hai câu, sao có thể khiến Cố Tư phản ứng gay gắt như vậy chú.

Bà cụ ngồi tại chỗ suy nghĩ, sau đó vội gọi cho Trì Chúc.

Bà cụ nói hết chuyện này ra, bảo ông ta chú ý phía truyền thông, nếu có chút động tĩnh gì thì phải ra tay trước.

Không thể để dư luận bùng nổ được.

Đến lúc đó sẽ không dễ kiểm soát.

Trì Chúc không biết chuyện này, sau khi nghe thế thì rất bất ngờ, “Sao lại thành ra như vậy, chẳng phải trước đó chúng ta đã nói xong hết rồi à?”

Bà cụ cười khẩy một tiếng, “Hỏi vợ của con đi, đều là do vợ con làm ra đấy.”

Bà Trì ngồi bên cạnh đỏ mặt, hốc mắt cũng đỏ lên.

Quả thực bà ta không ngờ chuyện có thể ồn ào đến thế này.Trì Cảnh thở dài, “Được rồi, cháu sẽ chú ý bên này, còn cụ thể thì đến lúc đó nói tiếp.”

Cố Tư gọi xe về nhà mình.

Sau đó cô xóa vân tay của Trì Uyên.

Giờ mà cô vẫn có thể nhớ được chuyện này.

Cô về phòng rồi lại vào phòng tắm.

Không biết là tâm lý gì mà cô lại đi tắm thêm lần nữa.

Từ trên xuống dưới tắm hai lượt, sau đó ra ngoài thay đồ.

Cố Tư lên giường nằm đắp chăn.

Thực ra trong lòng cũng hơi rối bời.

Nói là buồn hay gì đó.

Hình như là có, nhưng hình như cũng không.

Sáng nay cô nghe rất rõ ràng những gì hai mẹ con họ nói ở cửa.

Chỉ là Trì Uyên không yêu cô, chuyện này có biết lâu rồi.

Mặc dù nghe chính miệng Trì Uyên nói ra, trong lòng cô cảm thấy khó chịu.

Nhưng cũng không đến mức có thể quấy nhiều tâm trí của cô.

Chỉ là, ít nhiều cũng sẽ có chút nản lòng.

Cô để Trì Uyên chiếm hời rồi cuối cùng người ta lại chẳng chút rung động, hoàn toàn là thèm muốn cơ thể cô thôi.

Quả thực là một chuyện khiến người ta mất tinh thần mà.

Mà tại sao lại ầm ĩ lên?

Một mặt là vì những lời bà Trì nói, mặt khác là muốn để người nhà họ Trì sống không dễ chịu.

Trải qua hai ngày sống chung, chuyện gì cô cũng dám nói là muốn để những người đó biết rõ.

Cô muốn khiến họ thấp tha thấp thỏm, muốn nhử cả nhà họ Trì.

Chẳng phải trước đây họ đều coi thường cô sao, giờ cô khiến tất cả bọn họ phải sợ cô.

Cố Tư càng nghĩ càng nghiến răng nghiến lợi.

Sớm muộn gì cô cũng sẽ thu dọn một lượt những thứ khốn kiếp này của nhà họ Trì.

Nghĩ như vậy, Cố Tư lại mê man thiếp đi.

Không biết ngủ bao lâu, điện thoại bên cạnh gọi cô tỉnh dậy.

Cố Tư quay đầu nhìn, là Trì Uyên gọi đến.

Tên đàn ông chết tiệt.

Cố Tư không nhận cũng không tắt máy, cô cứ thế để điện thoại ở một bên.