Yêu Lại Từ Đầu – Cố Tư – Trì Uyên

Chương 1333: Ra tay



Tối nay Trì Cảnh có một buổi tiệc xã giao, vốn dĩ chú Hai định đi cùng anh, nhưng sau đó không biết nghĩ thế nào, lại để Trì Cảnh tự đi một mình.

Nói thật, nếu để một mình ra ngoài xã giao, có lẽ Trì Cảnh sẽ cảm thấy thoải mái hơn.

Thật ra anh không suy nghĩ đến chuyện cùng người nhà làm chung một việc gì đó, biến mình thành một đứa bé khổng lồ.

Đối phương lần này là những người có quan hệ hợp tác thương mại với công ty, bữa cơm hôm nay cũng không có gì đặc biệt lớn, chỉ là dùng bữa với mấy vị lãnh đạo của công ty bên kia.

Trì Cảnh mang theo trợ lý, đồng thời cũng mang thêm một người quản lý bộ phận.

Khi ba người bọn họ đến câu lạc bộ, người bên phía đối tác đã tới đông đủ.

Không có gì để nói, vậy thì dĩ nhiên là bắt đầu ăn, trong khi ăn trò chuyện một chút về vấn đề hợp tác.

Mọi việc diễn ra suôn sẻ, phía đối phương cũng là bạn hợp tác của phía công ty họ trong rất nhiều năm liền.

Nhiều năm hợp tác như vậy, cũng không có phát sinh vấn đề gì lớn, bữa cơm hôm nay cũng chỉ là hình thức duy trì và gìn giữ mối quan hệ này trong âm thầm.

Trì Cảnh uống một chút rượu, loại rượu này có nồng độ cao hơn so với loại rượu trong quán bar hôm qua.

Anh mới uống có một chút rượu mà đã cảm thấy không thoải mái, mượn cớ đi vào nhà vệ sinh, từ phòng riêng đi ra ngoài.

Trước tiên anh đi vào nhà vệ sinh định bụng hút một điếu thuốc, nhưng mà trong nhà vệ sinh lại thường xuyên có người lui tới, nên lại thôi.

Sau đó anh đi đến cửa sổ ở cuối hành lang và đứng một lúc.

Lúc uống rượu vào mặt anh có hơi nóng lên, cửa sổ mở ra có gió lạnh ùa vào khiến anh cảm thấy dễ chịu hơn.

Anh không thể ở bên ngoài quá lâu, không thể để người hợp tác cảm thấy mình thờ ơ lạnh nhạt với họ.

Thời gian gần như chậm lại, anh xoay người đi về phía phòng bao bên kia.

Từ cửa số đi về phòng bao, sẽ đi ngang qua lối vào thang máy, khi anh đi đến bên cạnh, đúng lúc cửa thang máy mở ra, từ bên trong có mấy người đang gọi nhau đi ra ngoài.

Trì Cảnh quay đầu nhìn một cái, có bốn năm người đàn ông bước ra, mỗi người đều khoát tay ôm một người phụ nữ.

Những người đàn ông này khi đi ra khỏi thang máy còn cười nói haha.

Đều không quen biết, Trì Cảnh cũng chỉ là nhìn lướt qua liền xoay người đi về phía phòng bao.

Những người trong phòng bao đã uống khá nhiều, họ không trò chuyện về công việc nữa, mà chuyển sang nói chuyện về những điều vụn vặt trong cuộc sống.

Bữa cơm hôm nay không có phụ nữ nên chủ đề nói chuyện tương đối mở, khi anh đẩy cửa bước vào, bọn họ đang trò chuyện khiêu dâm.

Trì Cảnh nhíu mày, sau đó anh cư xử bình thường, trước sau như một ngồi xuống ghế.

Đối diện có một người Phó chủ tịch nhìn thấy Trì Cảnh trở về, lập tức cười nói đùa, “Nghe nói Giám đốc Trì hiện nay vẫn chưa có bạn gái. Anh có muốn tôi giới thiệu cho anh một người không? Giám đốc Trì thích kiểu người như thế nào, chúng tôi sẽ tư vấn cho.”

Trì Cảnh khóe miệng nhếch lên, trên mặt mang theo ý cười, “Đương nhiên là phải xinh đẹp rồi, không phải tìm bạn gái là phải tìm người xinh đẹp sao?”

Khi anh nói như vậy, những người ngồi bên cạnh đều bật cười.

Trì Cảnh cười hai tiếng, sau đó đem tầm mắt thu hồi lại

Sau khi anh rũ mắt xuống, trong mắt anh không con bất kỳ ý cười nào, anh còn cảm thấy hơi phiền phức mà không thể lý giải được.

Anh không thích công việc xã giao này cho lắm, bởi vì mọi người chọn những gì mà đối phương thích để nói, tất cả đều rất giả dối.

Trì Cảnh cũng không nói mình đặc biệt đứng đắn, nhưng đôi khi anh thật sự không muốn nói, bởi nói ra quá trái lương tâm, cho nên nếu có thể không nói thì anh cũng không nói.

Một nhóm người đang vừa ăn vừa uống rượu, lấy thuốc ra hút, khi thấy thời gian không còn sớm nữa, bữa ăn liền kết thúc.

Người trợ lý và quản lý bộ phận đều uống nhiều và đã hơi say, hai người này vừa rồi uống giúp anh khá nhiều rượu.

Tạm biệt vị quản lý của công ty bên kia ở dưới lầu, chờ đối phương đi trước, Trì Cảnh gọi tài xế đánh xe tới đem người trợ lý cũng quản lý bộ phận đều nhét vào trong xe, rồi cho tài xế đưa hai người bọn họ trở về trước.

Sau đó anh gọi điện thoại cho tài xế, anh lái xe tới, nên phải gọi điện cho tài xế đưa anh trở về.

Anh vừa kết thúc cuộc gọi với tài xế, Trì Cảnh liền nghe thấy cách đó không xa có người đang vội vàng chạy tới.

Anh sửng sốt, quay đầu nhìn sang, sau đó nhíu mày.

Một người phụ nữ đang chạy tới, không phải chạy về phía anh mà là chạy về phía vài người ở cửa câu lạc bộ phía sau anh.

Sau lưng anh là mấy người anh đã từng nhìn thấy bước ra từ trong thang máy trước đó, chắc là họ cũng đã uống khá nhiều, lúc này bọn họ cũng không đi gấp mà đang đứng ở cửa hội sở cười hihi haha và nói đùa với nhau.

Người phụ nữ kia chạy về phía một người đàn ông trong số đó, cô ta dùng chiếc túi xách tay của mình đánh túi bụi về phía người đàn ông kia, “Tôn Triển, cái tên khốn khiếp này, anh có biết xấu hổ không, vẫn còn dám ra đây tìm phụ nữ.”

Người đàn ông bị cô ta đánh có chút ngơ ngẩn, có lẽ là chưa phản ứng kịp với tình huống này, chẳng qua sau đó anh ta giơ tay giật lấy túi xách của người phụ nữ.

Chắc chắc anh ta nhận ra người phụ nữ này là ai, anh ta dùng lực gạt người phụ nữ này sang một bên, “Làm thế nào mà cô tìm tới được đây?”

Sau đó anh ta còn bảo vệ một người phụ nữ khác trong vòng tay của mình, “Em không sao chứ?”

Người phụ nữ cũng uống rượu, nói chuyện có chút nũng nịu, “Vừa rồi cô ấy có đánh trúng em đấy, cũng hơi hơi đau.”

Tôn Triển cũng vuốt ve cánh tay của người phụ nữ kia, sau đó quay đầu nhìn người gây chuyện rồi trừng mắt nhìn, “Cô tới đây làm gì? Cút trở về cho tôi.”

Người phụ nữ kia tức giận gần chết, lại xách túi xông lên, “Anh thật là không biết xấu hổ, vậy tôi cũng không cần quan tâm đến một chút thể diện này nữa, anh ở bên ngoài không phải còn bao dưỡng một người đàn bà nữa sao, người ta cũng đã sinh con trai cho anh rồi đó, anh nhanh như vậy lại thay đổi mục tiêu, anh đúng là một con ngựa giống.”

Chỉ là cho dù người đàn ông đã uống nhiều rượu, nhưng người phụ nữ này cũng không phải đối thủ của anh ta, người đàn ông dùng sức đẩy người phụ nữ ngã ngồi trên mặt đất.

Anh ta dường như không quan tâm đến điều đó chút nào, không có một chút bối rối nào trên biểu hiện của anh ta.

Thậm chí anh ta còn ôm chặt người phụ nữ trong ngực mình, hôn một cái, “Tôi thích chơi đùa như thế đó thì làm sao? Điều này chứng tỏ tôi có năng lực, không mượn cô xen vào.”

Người phụ nữ kia đứng dậy muốn xông lên, nhưng Tôn Triển lại nói một câu, “Đàn ông nào chả là ngựa đực, đàn ông trên thế giới này đều như thế hết.”

Anh ta chắc hẳn đã uống quá nhiều, nên cũng không cảm thấy xấu hổ, nói xong còn cười haha hai tiếng.

Mấy người đàn ông khác đi cùng anh ta cũng haha cười, có người còn trực tiếp giở trò đồi bại vuốt ve người phụ nữ trong ngực mình, không e ngại một chút nào.

Người phụ nữ đứng dậy, xem ra không biết nên mắng gì nữa, chẳng qua chỉ chỉ Tôn Triển, “Anh sẽ gặp quả báo.”

Tôn Triển cười to, “Quả báo? Tất cả đàn ông trên đời này đều đáng bị quả báo.”

Trì Cảnh hít sâu một hơi, còn chưa kịp nhận ra chuyện gì đang diễn ra, anh đã xoay người đi về phía Tôn Triển.

Tôn Triển còn đang cười toe toét ở đằng kia, kết quả anh ta bị Trì Cảnh đi lên đấm cho một đấm.

Một đấm này của anh là dùng hết sức lực, không nói Tôn Triển bị anh đánh ngã, mà ngay cả người phụ nữ ở trong ngực anh ta cũng không đứng vững, ngã ở trên đất.

Trì Cảnh sau đó nói, “Anh đang mắng ai đấy?”

Tôn Triển cũng khá bối rối, vốn dĩ anh ta đã uống hơi nhiều, bây giờ đột nhiên bị ăn một đấm, khiến anh ta cũng không kịp nhận ra chuyện gì đang xảy ra.

Kể cả những người bạn vẫn còn đang cười toe toét của anh ta, từng người ngậm miệng lại, ngẩn người nhìn Trì Cảnh.

Tôn Triển không nói lời nào, Trì Cảnh lại đi lên cho anh ta một đá, một đá này đá trúng mặt anh ta.

Tôn Triển phun máu mũi ra ngoài, Trì Cảnh còn nói, “Các ngươi cũng xứng đại diện cho cánh đàn ông sao? Các người với súc vật thì có cái gì khác nhau?”

Mắng xong anh lại cho anh ta thêm một đá nữa.

Bạn bè của Tôn Triển dường như đã hiểu chuyện gì đang diễn ra, buông người phụ nữ đang ôm trong ngực ra, này này hai tiếng.

Trì Cảnh cũng không để ý quá nhiều, vừa quay đầu lại đấm thêm một cú nữa, làm cho người bạn kêu hai tiếng này này bị đánh cho liêu xiêu lảo đảo cả một đoạn đường dài.

Ở đây ồn ào như vậy, bảo vệ trong câu lạc bộ lập tức chạy ra ngoài.

Các nhân viên bảo vệ nhận ra Trì Cảnh, vừa nhìn thấy anh thì sửng sốt, sau đó có người hỏi: “Anh Trì, anh không sao chứ.”

Không đợi Trì Cảnh nói chuyện, người phụ nữ vừa chạy tới gây chuyện liền nói, “Là những người đàn ông này, bọn họ không biết kiềm chế, ra đây chơi gái, bây giờ còn muốn ra tay với phụ nữ, uống nhiều rượu rồi còn muốn đánh đập phụ nữ, anh này chỉ là ra tay giúp đỡ thôi.”

Bất kể chuyện này đổ lỗi cho ai, và cho dù là ai ra tay trước, các nhân viên bảo vệ cũng không dám trêu chọc Trì Cảnh.

Ngoài ra, những người kia đều là người lạ mặt, lại thêm một người đi ra nói bọn họ đến để chơi gái, xem ra đều không phải là người trong giới thượng lưu.

Cho nên nhân viên bảo vệ trực tiếp mắng mấy người kia, nói chuyện cũng không khách sáo, để bọn họ nhanh chóng cút khỏi đây, không được đứng ở đây ảnh hưởng đến việc làm ăn của bọn họ.