Yêu Lại Từ Đầu – Cố Tư – Trì Uyên

Chương 1362: A Húc



Tô Lương lật qua lật lại như thế một hồi, điện thoại để ở một bên liền rung lên ong ong.

Cô nhìn cũng không thèm nhìn, trực tiếp đưa tay cầm lên, “Sao thế?”

Điện thoại bên kia là Tô Mẫn, khả năng thật sự là cảm thấy có chút áy náy, cho nên Tô Mẫn hỏi cô, “Em có muốn ra đây không, chị còn có mấy người bạn ở bên ngoài, muốn cùng nhau ăn cơm, em cũng ra đi, nhiều người thì náo nhiệt.”

Tô Lương không có tâm tình gì, không muốn nhúc nhích, cho nên liền nói không đi đâu.

Kết quả Tô Mẫn lại nói, “Người rất là nhiều, muốn giới thiệu cho em biết, chị cảm thấy em cũng nên kết giao bạn bè chứ.”

Tô Lương lý giải kém, cô tưởng rằng Tô Mẫn là muốn đem người đàn ông cô có hảo cảm chính thức giới thiệu cho mình quen biết một chút.

Cô vừa nghĩ như thế liền đồng ý.

Liên quan tới người bạn trai mà Tô Mẫn tìm, cô khẳng định phải giúp kiểm tra kỹ một chút.

Trải qua một tên Tôn Triển, ở phương diện này cô quả thực không quá yên tâm để Tô Mẫn tự mình tìm.

Rất có thể ánh mắt hai người các cô đều không đủ sáng, cho nên càng cần cẩn thận hơn một chút

Tô Lương hơi sửa soạn một chút, sau đó đi ra ngoài, Tô Mẫn cho cô địa chỉ, cô đón xe tới, bên kia đúng là có khá nhiều người.

Ngoại hình của Tô Mẫn cùng Tô Lương có chút giống nhau, cô vừa mở cửa phòng ra, liền có người nói, “Mẫn Mẫn, em gái của cậu tới này.”

Tô Mẫn quay đầu nhìn qua, sau đó vẫy tay với Tô Lương.

Ánh mắt của Tô Lương quét sang, nhìn một lượt người xung quanh Tô Mẫn.

Cô cố gắng bày ra biểu cảm tươi cười trên mặt, sau đó đi qua, “Chào mọi người.”

Những người kia cũng vẫy tay với cô, “Hai chị em trông thật giống nhau, vừa liếc mắt liền nhận ra cô.”

Tô Lương cũng nhìn thấy người đàn ông đánh nhau với Tôn Triển hôm đó, anh ta ngồi ngay bên cạnh Tô Mẫn.

Ánh mắt của Tô Lương dừng lại trên người người đàn ông đó một lúc lâu rồi mới thu lại, ngồi xuống bên còn lại của Tô Mẫn.

Những người này đều là bạn học cùng lớp mà Tô Mẫn đăng ký, nam nữ đều có, độ tuổi nào cũng có.

Có người nhìn đã trung niên, có người nhìn hình như là học sinh vừa tốt nghiệp.

Tô Lương không nhiều lời, những người kia ngược lại là rất nhiệt tình, hẳn là trước đó nghe Tô Mẫn nhắc tới cô, cho nên đối với cô có một chút thấu hiểu.

Họ hỏi cô làm việc có bận không, còn nhắc tới công ty nhà họ Trì.

Họ nói công ty nhà họ Trì không phải người nào cũng vào được, Tô Lương khẳng định là thuộc nhóm người tinh anh, mới có thể ở trong công ty trực tiếp đảm nhiệm chức vụ trợ lý giám đốc.

Chuyện đi cửa sau này, Tô Mẫn hẳn là không có kể với họ, cũng phải, chuyện này nói ra liền hơi có chút rớt giá.

Tô Lương không có gì ngượng ngùng, nét mặt cũng chỉ là nhàn nhạt cười.

Những người kia đem chủ đề nói chuyện lượn quanh người cô một chút xong liền đổi, bắt đầu nói một vài nội dung trong giáo trình gần đây họ học.

Có một vài người đàn ông tới học, hẳn là muốn tự mình mở tiệm, còn trò chuyện một chút kinh nghiệm để sắp tới muốn ra ngoài lựa tiệm chọn địa chỉ.

Tô Mẫn bình thường không nói nhiều, nhưng ở trước mặt những người này thế mà cũng có thể hoà nhập với họ

Tô Lương nhân lúc rảnh rỗi đảo mắt nhìn sang Tô Mẫn một cái, cả khuôn mặt Tô Mẫn đều mang đầy ý cười, cũng không nói ít hơn người khác miếng nào

Nhìn như thế, cảm giác cô là một người rất cởi mở.

Tô Mẫn còn quay đầu sang cùng người đàn ông bên cạnh trò chuyện vài câu.

Người đàn ông kia cũng không nói quá nhiều, khi được gợi chuyện thì tiếp vài câu, phần lớn thời gian đều là cùng Tô Mẫn thấp giọng trò chuyện.

Chỉ đơn thuần nhìn như thế, người đàn ông này còn tính là không tệ, nhưng mà bởi vì nếm trải qua chuyện của Tôn Triển, cho nên Tô Lương cũng không dám phán đoán nhanh như thế.

Mấy người ở chỗ này ăn một hồi, liền nói muốn ra ngoài tìm một chỗ chơi.

Tô Lương cũng chỉ có thể đi theo bọn họ cùng nhau đổi địa điểm.

Trong số những người này không thiếu vài người có gia thế không tệ lắm, chọn một câu lạc bộ thư giãn cũng tính là tầm trung, vào rồi thuê một căn phòng.

Tô Lương cũng đã tới qua những chỗ như này, trước kia lúc đi theo đám giám đốc thật đức kia đến xã giao.

Những chỗ như này giá cả không cao mấy, nhưng cũng không thấp, bên trong có rất nhiều hạng mục giải trí.

Tô Lương ngay từ đầu chỉ ngồi trên ghế sofa trong phòng, cầm điện thoại xem.

Cô thật sự là không thể hùa theo những người này, cũng không có chuyện gì khác để làm, cũng chỉ có thể cầm điện thoại giết thời gian.

Nhưng qua chưa đầy một lát, liền có người nhào qua, ngồi ở bên cạnh cô, “Có phải là cảm thấy rất nhàm chán không?”

Tô Lương giật mình, quay đầu nhìn sang, cô biết người này, vừa rồi nói chuyện phiếm, người này có nói mấy câu.

Mặc dù không nhiều, nhưng mà có giới thiệu đại khái hoàn cảnh của mình một chút.

Người đàn ông này dự định tự mình mở tiệm, cho nên muốn học chút tay nghề.

Điều kiện của gia đình của anh ta hình như cũng không tệ lắm, trước đó học cách nấu ăn kiểu Trung Quốc hiện tại lại tới học điểm tâm kiểu Tây, anh ta nói mình cũng không có ý định tự mình đứng bếp, nhưng là làm nghề nào phải hiểu biết về người đó mới đúng.

Tô Lương quay đầu nhìn anh ta, “Cũng ổn.”

Người đàn ông tựa lưng lên ghế sofa, “Có thể cô không thân với chúng tôi lắm, chờ sau này thường xuyên cùng chúng tôi tụ họp một chút liền không cảm thấy nhàm chán nữa, thật ra tính cách của những người này đều rất tốt, bình thường cười cười nói nói còn rất vui vẻ.”

Tô Lương nhìn ra được tính cách những người này cũng không tệ lắm.

Chỉ là tính cách của cô không ra sao, cho nên chơi không hợp với bọn họ.

Tô Lương không nói gì, chỉ quay đầu nhìn sang Tô Mẫn, Tô Mẫn lại cùng người đàn ông kia tụ lại một chỗ tán gẫu, hai người giống như là đang hẹn hò vậy.

Tô Mẫn bình thường giấu cô đủ thứ, nhưng trong tình huống này còn rất thả lỏng.

Người đàn ông kia vẫn ngồi bên cạnh Tô Lương, nói tiếp, “Trước đó thường xuyên nghe chị cô nhấc lên cô, lúc cô ấy nhắc đến cô trên mặt rất tự hào.”

Tô Lương cười, “Thật ra tôi cũng không có chỗ nào đáng để tự hào cả, tôi không có ưu tú như mọi người nghĩ.”

Người đàn ông mím môi, đổi chủ đề nói, “Chị cô là một người rất dịu dàng, quan hệ với A Húc cũng không tệ.”

Tô Lương vẫn luôn không hỏi người đàn ông kia tên là gì, hoá ra tên là A Húc.

Cô nghĩ nghĩ cũng liền hỏi thăm một chút, “Điều kiện của A Húc thế nào các anh có biết không?”

Người đàn ông kia hẳn là hiểu ý Tô Lương, cười ha hả nói, “Con người anh ta rất tốt, độc thân, trong nhà còn có một người chị, chị anh ta trước đây có đến lớp điểm tâm kiểu Tây của chúng tôi, còn tặng đồ ăn cho chúng tôi, con người cũng rất không tệ, quan hệ của hai chị em rất tốt.”

Tô Lương gật đầu nói một câu, “Ra vậy a.”

Người đàn ông sau đó cũng nhìn về phía Tô Mẫn và A Húc, nói tiếp, “Thật ra tôi cảm thấy hai người bọn họ cũng rất xứng, A Húc rõ ràng thích chị của cô, chị cô không nói qua gì rõ ràng, nhưng là tôi cảm thấy cô ấy đối với A Húc hẳn là cũng có ý.

Khẳng định là có ý, chỉ nhìn từ tương tác của Tô Mẫn và người đàn ông kia bây giờ, hai người cũng chẳng khác gì tình nhân.

Tô Lương có chút vui mừng, nhưng cùng lúc cũng có một chút lo lắng.

Vui mừng chính là, Tô Mẫn cũng không có bị Tôn Triển đả kích đến, đối tình yêu vẫn mang theo ước ao và trông ngóng như cũ.

Lo lắng chính là cô gái này bây giờ vừa nhìn đã thấy hình như đã lún sâu vào rồi, lỡ như A Húc này không khác với Tôn Triển, đều không phải thứ gì tốt, kia sau này cô sẽ chịu tổn thương càng lớn.

Trong phòng có người ca hát, có người khiêu vũ, rất là náo nhiệt.

Chỉ là náo nhiệt ra sao hình như cũng không liên quan đến Tô Lương, cô vẫn ngồi ở trên ghế sofa quan sát.

Người đàn ông bên cạnh cũng không đi, sau đó hai người cho dù là không tán gẫu, người đàn ông kia từ đầu đến cuối cũng ngồi ngay tại chỗ.

Không biết chơi được bâu lâu rồi, Tô Lương có chút chịu không được.

Hôm qua gần như cả đêm đều không ngủ, lúc này cơn buồn ngủ đã ập đến.

Cho nên cô đứng dậy bước sang phía Tô Mẫn, nói với cô mình muốn đi về trước.

Thời gian thật ra cũng không tính là sớm, theo lý mà nói bọn họ đúng là nên trở về nhà.

Nhưng trên mặt Tô Mẫn có chút khó xử, xem ra cô còn chưa muốn đi lắm.

Khoé mắt Tô Lương liếc về phía A Húc một cái, có chút do dự nói, “Vậy chị ở đây chơi trước đi, em về trước đây, nhớ về sớm một chút, đừng chơi khuya quá.”

Tô Mẫn nghe vậy liền gật đầu, “Được, vậy chị chơi thêm một lúc, sau đó liền trở về, không cần lo lắng cho chị.”

Tô Lương sau đó lại chào hỏi những người khác.

Những người kia này đang chơi sung, nghe nói cô muốn đi, từng người một giữ cô lại, “Chơi thêm một lúc thôi, ngày mai chủ nhật các cô có lẽ cũng không đi làm a, hôm nay liền quẩy cho đã đi a.”

Trên mặt Tô Lương bày ra nụ cười thảo mai, “Đồng hồ sinh học của tôi cứ như vậy rồi, đến giờ liền phải đi ngủ, sau này có cơ hội lại tụ họp, hôm nay phải về trước rồi.”

Những người kia nghe cô nói như thế cũng không nói gì khác, căn dặn cô trên đường về nhà cẩn thận.

Tô Lương vẫy tay bye bye, sau đó đi ra khỏi phòng đi một mạch xuống lầu.

Chẳng qua lúc muốn bắt xe taxi dưới lầu, đột nhiên có người gọi cô lại.

Tô Lương quay đầu nhìn một chút, chính là người đàn ông vừa rồi vẫn luôn ngồi ở bên cạnh cô cùng với cô nói chuyện phiếm.