Yêu Lại Từ Đầu – Cố Tư – Trì Uyên

Chương 1382: Không biết nên nói gì



Tô Lương nghe thấy trợ lý hỏi như vậy, vội vàng mở miệng: “Không phải, tôi có bạn đến đón rồi.”

Trợ lý cười haha nói: “Như vậy sao, cũng được, con gái một mình ở bên ngoài gọi xe cũng không an toàn lắm.”

Sau đó ba người không nói thêm gì, cùng nhau đi thang máy xuống dưới, vừa đi ra khỏi đại sảnh công ty, Tô Lương đã nhìn thấy Ôn Minh Khải.

Cũng không biết Ôn Minh Khải đã đợi ở đây bao lâu rồi, đang đứng chờ ở bên cạnh xe của mình.

Nói như thế nào cũng không thể mới đến chưa bao lâu được.

Trong lòng Tô Lương có hơi áy này, cho dù có phải là cô chủ động để cho người ta chờ đợi như vậy hay không, cô vẫn luôn cảm thấy mắc nợ người ta.

Cho nên Tô Lương chủ động hơn so với bình thường một chút, cô quay đầu khoát khoát tay với Trì Cảnh và trợ lý: “Bạn của tôi đã đến rồi, tôi đi trước đây.”

Cũng không đợi Trì Cảnh và trợ lý nói lời nào, cô bước vội đến chỗ của Ôn Minh Khải.

Trợ lý rõ ràng là rất kinh ngạc, cô hiểu tính cách của Tô Lương, cho rằng người có thể đến đây đón cô tan làm, như thế nào cũng nên là một người phụ nữ.

Kết quả không nghĩ đến hóa ra bên cạnh cô còn có chàng trai đến đưa đón.

Trợ lý không nhịn được than thở một câu: “Thì ra là nam à.”

Tầm mắt Trì Cảnh rơi trên người Ôn Minh Khải và Tô Lương, hai người đang đứng bên cạnh xe của Ôn Minh Khải, không biết đang nói gì, đều đang cười rất vui vẻ.

Anh liền ừ một tiếng: “Đúng, là nam.”

Trợ lý tấm tắc mấy tiếng: “Nhìn người đàn ông này hình như rất thích Tiểu Tô.”

Đúng vậy, Trì Cảnh cũng không biết có phải vì ấn tượng ban đầu hay không, dù sao anh cũng cảm thấy thái độ của Ôn Minh Khải đối với Tô Lương có chút không giống.

Trưa hôm nay lúc ăn cơm, mặc dù anh ta đang nói chuyện với Tô Mẫn, ánh mắt thường liếc nhìn Tô Lương.

Trì Cảnh không hiểu chuyện tình cảm lắm, nhưng cũng cảm thấy ánh mắt như vậy là lúc nhìn người mình thích mới có.

Tô Lương và Ôn Minh Khải nói vài câu, sau đó cùng nhau lên xe.

Chờ đến khi xe rời đi, trợ lý mới mở miệng nói chuyện: “Giám đốc, người đàn ông kia anh nhận ra sao? Là mới bắt đầu theo đuổi Tiểu Tô, hay là hai người họ đã sớm quen nhau rồi, sao tôi nhìn hai người bọn họ ở bên nhau hình như cũng không tồi.”

Trợ lý nói xong mới phản ứng lại, mình dường như là có hơi tò mò rồi, trước đây cô ở bên cạnh Trì Cảnh đều vô cùng biết điều.

Ngoài chuyện công việc ra, cô rất ít khi mở miệng tò mò chuyện gì khác.

Có thể cũng bởi khoảng thời gian này cô ở chung với Tô Lương cũng không tệ, không có chuyện gì cũng sẽ tụ tập lại một chỗ tán gẫu với nhau, cho nên ở chỗ Trì Cảnh có chút không phanh lại kịp.

Trợ lý hỏi xong vội vàng cắn môi, suy nghĩ tìm ra lời nói nào để bù vào, kết quả nửa ngày rồi cũng không tìm ra được.

Trì Cảnh cũng không để ý nhiều như vậy, anh thu hồi tầm mắt, xoay người đi về phía xe của mình: “Bọn họ hẳn là đã quen biết rất lâu rồi, nhìn thế này hẳn là sẽ nhanh chóng bên nhau thôi.”

Trợ lý mở to miệng, sau nửa ngày mới khép lại.

Trì Cảnh đi đến lên xe, trực tiếp lái xe rời đi.

Trợ lý nhìn xe của Trì Cảnh biến mất trong màn đêm, thật sự nhịn không được lại thở dài một hơi.

Tô Lương này cũng không biết ánh mắt như thế nào, Trì Cảnh rõ ràng đối với cô ấy cũng cũng có chút không giống.

Đàn ông bên ngoài có thể tốt hơn Trì Cảnh sao?

Nếu như nắm được Trì Cảnh trong tay, vậy thì nửa đời sau sẽ đổi đời rồi.

Cô nghĩ đến vừa rồi nhìn thấy Ôn Minh Khải.

Ôn Minh Khải nhìn cũng chỉ là một người bình thường, thân phận địa vị các thứ cô vẫn chưa biết rõ, nhưng dù có tốt như thế nào đoán chừng cũng không thể tốt bằng Trì Cảnh được.

Trợ lý không hiểu được, hơi hơi nghiến răng, hận Tô Lương không nên thân.

Mặt khác, Trì Cảnh lái xe về nhà, sau khi về đến nhà, trước tiên đi rửa mặt, sau đó đứng hút thuốc ở chỗ cửa sổ.

Dọc đường anh chẳng nghĩ gì cả nhưng bây giờ lại có khoảng trống, anh liền không nhịn được mà nghĩ đến Tô Lương và Ôn Minh Khải.

Lời nói sau cùng anh nói với trợ lý, hai người bọn họ hẳn là rất nhanh thôi sẽ ở bên nhau, nhưng thật ra anh chẳng hề hi vọng hai người đó phát triển nhanh như vậy.

Cái khác không nói, thứ nhất chọn đàn ông không thể quá hấp tấp, nhất định phải thăm dò đối phương tỉ mỉ rõ ràng xong mới được.

Tuy anh biết người nhà họ Ôn không tồi, nhưng Ôn Minh Khải ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu một khoảng thời gian, ai biết có ở bên ngoài học tập tính tình tồi tệ của người nước ngoài hay không.

Người nước ngoài ở phương diện tình cảm có chút cởi mở, thời gian Ôn Minh Khải ở nước ngoài học tập cũng không ngắn, tỉ lệ bị đồng hóa có hơi lớn.

Trong tiềm thức Trì Cảnh vẫn hi vọng Tô Lương suy nghĩ cẩn thận, quan sát nhiều thêm một chút.

Cho dù Ôn Minh Khải các phương diện khác đều không tệ, xem như là mười phân vẹn mười, nhưng hai người có thể hòa hợp bên nhau hay không cũng là một ẩn số.

Mặc dù có người mọi phương diện đều không tồi, mọi phương diện đều xuất sắc, nhưng cũng không thể phù hợp với tất cả mọi người.

Trì Cảnh đứng ở cửa sổ, điếu thuốc đã hút một nửa, không nhịn được, lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho Tô Lương.

Anh vốn là muốn gọi điện thoại cho Tô Lương, nhưng sợ Tô Lương và Ôn Minh Khải vẫn còn bên nhau ngọt ngào, anh gọi điện thoại đến sẽ ảnh hưởng đến Tô Lương.

Tin nhắn anh gửi đi cũng không nói lời gì không nên nói, chỉ hỏi Tô Lương đã về đến nhà hay chưa.

Tô Lương trả lời rất nhanh, nói cô đã về nhà rồi.

Cô cũng hỏi lại Trì Cảnh đã về nhà hay chưa.

Nếu Tô Lương đã về nhà rồi, vậy thì Trì Cảnh cũng không còn gì lo lắng nữa, liền trực tiếp gọi điện thoại cho Tô Lương.

Điện thoại rất nhanh đã có người nhận, Tô Lương mở miệng trước: “AnhTrì.”

Trì Cảnh ừ một tiếng, sau đó nói: “Tôi còn cho rằng cô và cậu Ôn có thể vẫn còn đang bên nhau nên mới không dám trực tiếp gọi điện thoại cho cô.”

Tô Lương mỉm cười: “Cũng đã không còn sớm nữa, ngày mai còn phải đi làm, cho nên liền trở về sớm một chút, hôm nay cũng có hơi mệt.”

Cũng phải, cả ngày hôm nay Tô Lương đều bận rộn ở công ty, quả thật là nên nghỉ ngơi sớm.

Nhưng Trì Cảnh vẫn không nhịn được, không cúp điện thoại ngay, thăm dò hỏi Tô Lương: “Cô cảm thấy cậu Ôn là người như thế nào, nếu như có hứng thú, tôi có thể giúp cô điều tra cậu ta, cũng không phải điều tra gì khác, chỉ điều tra lịch sử tình cảm của cậu ta thôi.”

Suy cho cùng một người phụ nữ bình thường đều sẽ để tâm đến chuyện này.

Tô Lương lập tức mở miệng: “Không cần, không cần điều tra anh ấy cái gì cả, tôi vẫn muốn tự mình tiếp xúc xem thế nào. Tôi là một người nếu như đã nhận định người ta, cũng sẽ không quá để tâm trước đây anh ấy thế nào, tôi càng muốn xem sau này của hai chúng tôi hơn.”

Phải rồi, Tô Lương vẫn luôn là người tỉnh táo như thế này, điểm này Trì Cảnh cũng rõ ràng.

Trì Cảnh gật gật đầu: “Cô không giống những cô gái khác nhỉ, trước đây tôi đọc tin tức, rất nhiều cô gái đều sẽ bởi vì tình sử trước đây của bạn trai mà cãi nhau không ngừng, cho nên tôi cho rằng cô cũng sẽ để ý.”

Giọng nói Tô Lương rất bình thản: “Mỗi người đều có suy nghĩ riêng, tôi vẫn muốn dùng chính đôi mắt của mình để xem xét.”

Nói xong cô lại nói: “Trước mắt cảm giác ngài Ôn cho tôi cũng không tồi, nếu như điều tra ra tin tức trước đây của anh ấy, tôi cũng sợ ảnh hưởng đến tình cảm lúc tôi và anh ấy ở bên nhau, say này có thể ngay cả làm bạn bè cũng không được. Tôi tự mình chậm rãi quan sát chậm rãi tiếp xúc, nếu như không được còn có thể lui một bước làm bạn bè.”

Từ trước đến nay cô đều lý trí như vậy, phân tích đạo lý rõ ràng, làm cho Trì Cảnh bỗng nhiên không biết nói gì.

Trì Cảnh nói được, sau đó bảo: “Được rồi, cũng đã muộn rồi, cô nghỉ ngơi sớm đi.”

Tô Lương không nhịn được: “Anh Trì cũng cố gắng tìm một người đi, sau này bốn người cùng nhau tụ họp ăn một bữa cơm sẽ càng náo nhiệt.”

Trì Cảnh bỗng nhiên bật cười: “Xem duyên phận đi, nếu như gặp được cũng sẽ quyết định.”

Hai người đã nói nhiều như vậy rồi, đang nói chuyện điện thoại, khuôn mặt Trì Cảnh lộ ra một nụ cười, sau khi cúp điện thoại thì nụ cười tắt ngúm.

Cuộc điện thoại này trong lòng anh không hề thoải mái, cảm thấy nói chuyện với Tô Lương, hai người bắt đầu đã trở nên câu nệ.

Rõ ràng trước đây bọn họ cũng có thể được gọi là bạn bè, nhưng trong cuộc điện thoại này hai người đều biết, cả hai nói chuyện đều chỉ cho có lệ.

Trì Cảnh không hiểu đã xảy ra vấn đề ở đâu, nhưng vấn đề này quả thật là đã có.

Mặt khác, biểu tình trên khuôn mặt của Tô Lương cũng nhạt dần.

Cô rất phiền muộn, không chỉ là Trì Cảnh gọi điện thoại đến đây hỏi cô chuyện của Ôn Minh Khải làm cho cô phiền muộn.

Còn có vừa rồi Ôn Minh Khải đưa cô về nhà, suốt đường đi đề tài hai người nói chuyện, cũng khiến cho trong lòng cô có chút sốt ruột.

Ôn Minh Khải hỏi cô một vài vấn đề tương đối riêng tư.

Tô Lương dù có phả ứng chậm chạp như thế nào cũng nghe ra được, Ôn Minh Khải hẳn là có ý đối với mình.

Ôn Minh Khải cũng không che giấu, anh nói anh cảm thấy Tô Lương là một cô gái tốt, nói không biết ai sẽ có được may mắn như vậy, cuối cùng có thể có được cô ở bên cạnh.

Lúc anh nói những lời này, giọng điệu vô cùng dịu dàng, còn nói anh nhìn thấy Tô Lương lần đầu tiên đã có thiện cảm rồi.

Tô Lương bị anh làm cho bối rối, cả đoạn đường dường như không nói lời nào.

Thật sự là cô không biết nên nói gì.