Yêu Lại Từ Đầu – Cố Tư – Trì Uyên

Chương 228: Cô ta cứ bày vẽ chuyện không ngừng



Ngày hôm sau, Cố Tư thức dậy khá sớm, tranh thủ dọn dẹp sạch sẽ, xong xuôi lại xuống nhà bếp làm vài món ăn sáng.

Trì Uyên xuống theo sau đó, đứng ở cửa nhà bếp chào cô vài tiếng.

Xem ra anh không vì chuyện khóa cửa hôm qua mà tỏ vẻ không vui.

Có thể nói, anh cũng không nhất thiết phải ngủ chung với Cố Tư, ngủ ở đâu không quan trọng lắm.

Cố Tư có chút không thoải mái, nhưng mà cô cũng biết, đối với một người không thích mình mà nói, thái độ như vậy là bình thường rồi.

Cố Tư làm xong bữa sáng, Trì Uyên cũng ngồi vào bàn ăn.

Anh nói trưa nay sẽ bảo Tử Thư mang người đến cửa tiệm xem xét một chút, phải nhanh chóng xác định kích thước của cửa tiệm.

Sau đó sẽ chỉnh sửa bản vẽ, sẽ không mất nhiều thời gian, chẳng mấy chốc có thể tiến hành thi công thôi.

Cố Tư gật đầu, “Cảm ơn anh”.

Trì Uyên ngẩng lên nhìn Cố Tư, sao hôm nay cô ấy lại đột nhiên khách sáo vậy.

Anh còn tưởng rằng cô chỉ biết làm mình làm mẩy người khác thôi chứ.

Sau đó hai người không nói chuyện gì nữa.

Tình cảnh này, thực sự rất giống với thời điểm cả hai còn chưa ly hôn, chỉ là hiện tại thiếu đi bà Trì.

Trì Uyên ăn xong trước, lau lau miệng, “Tôi đi làm trước đây, đến trưa Tử Thư sẽ liên lạc với cô”.

Cố Tư chẳng thèm nhìn vào Trì Uyên, chỉ ừ rồi thôi.

Đợi đến khi Trì Uyên đi rồi, Cố Tư cũng buông đũa xuống.

Cô thật sự chẳng thấy có cảm giác ngon lành gì.

Cố Tư đứng dậy, thu dọn bàn ăn, sau đó đến ngồi xuống chiếc ghế sô pha ở bên phòng khách.

Lần này cũng chẳng buồn xem ti vi, chỉ muốn ngồi ngây người ra đó.

Đầu óc có chút nặng nề, cũng có chút trống rỗng, giống như có rất nhiều chuyện cần cô ấy giải quyết, nhưng sau khi tìm kiếm, lục lọi kỹ càng, việc gì cũng tìm không thấy.

Cảm giác thật khó chịu, thật khiến người ta không thể yên ổn mà.

Cố Tư cứ ngồi như vậy đã một tiếng, điện thoại ở bên cạnh đột ngột reo lên.

Cố Tư cầm lên xem, có chút miễn cưỡng mà nghe máy.

Không đợi bên kia cất lời, cô đã nói trước, “Hôm nay tôi có chút chuyện, không có thời gian cùng anh chơi mạt chược, anh đến quảng trường hay công viên xem thử, ở đó các chú các dì rất nhiều, người ta khá rảnh rỗi để chơi với anh vài ván”.

Chương Tự Chi thở dài, “Tôi không tìm cô để đánh mạt chược, có một số chuyện cần nói với cô”.

Anh còn bổ sung thêm, “Là việc đàng hoàng”.

Cố Tư bất ngờ, cái người Chương Tự Chi này lại đột nhiên có việc đàng hoàng mà nói sao?

Trông anh ta chả có tí gì gọi là đàng hoàng, tìm đâu ra mấy chuyện đàng hoàng?

Cố Tư chỉ ừ, “Rồi rồi rồi, anh nói đi, tôi đang nghe”.

Thần kinh Chương Tự Chi như giãn ra, “Lúc nãy vừa nhận cuộc gọi của ông nhà tôi, cô có biết ông đã nói gì không, đoán xem”.

Cái trò gì vậy, làm sao mà đoán được chứ, Cố Tư tỏ rõ thái độ không vui, “Anh không nói nữa thì tôi cúp máy đây”.

Thật là không phối hợp gì hết, Chương Tự Chi cũng có chút miễn cưỡng nói, “Cô xem cô kìa, sao không giống như mọi khi”.

Cố Tư không nói gì cả, chỉ đợi những lời nói tiếp theo của Chương Tự Chi.

Tự Chi chỉ đành nói tiếp, “Ông nhà tôi nói, người nhà họ Tùy liên lạc với ông ấy, nói gì mà muốn hẹn một bữa cơm, cụ thể như thế nào tôi cũng không nghe hiểu lắm, nhưng mà cái việc hẹn ăn cơm này, tôi nghe rất rõ”.

“Hử? Nhà họ Tùy? Nhà họ Tùy của Tùy Mị sao?” Lần này Cố Tư thực sự rất kinh ngạc, việc này thật là một việc đàng hoàng như anh đã nói.

“Còn không phải sao”. Chương Tự Chi rất nghiêm túc, “Chưa hết, người nhà họ Tùy đó còn tìm đến cha tôi, bình thường mấy người khác, thường bị bốn bà chị của tôi chặn lại hết, căn bản không thể nào kinh động đến ông nhà tôi”.

Cố Tư liếm liếm môi, “Người nhà họ Tùy sao lại đột nhiên tìm đến nhà các anh, để làm gì, hợp tác sao?”

Vừa bắt tay với nhà họ Trì, lại quay đầu hợp tác với nhà họ Chương, hiệu suất của nhà họ Tùy được đấy.

Chương Tự Chi cắn môi, “Không rõ nữa, nhưng mà tôi cảm thấy việc này cũng quá trùng hợp, cô nghĩ xem, rất lâu trước đây còn chưa từng mở miệng hợp tác với nhà chúng tôi, cách đây không lâu, tôi và cô còn thấy người nhà họ Tùy ở bữa tiệc, liền lập tức tìm tới, hành động này rất đáng để suy nghĩ đấy”.

Cố Tư không hiểu công việc làm ăn của nhà họ Chương, liền trực tiếp hỏi, “Công ty nhà anh là kinh doanh gì vậy, có liên quan đến công việc làm ăn của nhà bọn họ không?”

Công ty nhà họ Chương rất rộng, chen chân vào rất nhiều lĩnh vực.

Bốn người chị, tính cả anh rể, vì vậy mạng lưới kinh doanh phải nói là rất lớn.

Chương Tự Chi đối với công việc kinh doanh lại không mấy mặn mà, tự dưng hỏi nhà họ kinh doanh liên quan đến cái gì, anh ta thực sự không trả lời được.

Chương Tự Chi nghĩ ngợi, “Trời ạ, thì là kinh doanh, gần như tất cả mọi ngành nghề đều có liên quan một chút, thực sự muốn hợp tác ở lĩnh vực nào cũng được”.

Cố Tư tựa vào ghế sô pha, “Vậy anh gọi cho tôi có việc gì?”

Chương Tự Chi lại nghĩ, “Ông già tôi nói, muốn tôi tham gia bữa tiệc đó, nhưng mà tôi lại không muốn đi, tôi đi làm gì chứ, bọn họ cũng đâu thể cùng tôi đánh mạt chược, đi ăn chút rồi về, mệt chết đi được, nhưng mà ông lại nói người ta muốn tôi đi, muốn tôi xuất hiện, đừng làm những việc khó coi, tôi nghĩ như vậy cũng được”.

Theo sau đó là một nụ cười, “Nhưng mà, nếu như đi một mình thì tôi lại không muốn đi, nhỡ ở trên bàn ăn không ai vừa mắt, tôi ăn không nổi mất…”

Những lời tiếp theo không cần nói Cố Tư cũng đã hiểu rồi, “Anh muốn tôi đi cùng sao?”

“Aiya, cô thông minh thật, nhìn một cái liền biết tâm ý của tôi, ý của tôi chính là như vậy”. Chương Tự Chi lại được dịp cười lớn, “Ít nhất là khi cô đến, tôi còn có thể nhìn cô, rồi nói chuyện với cô nữa, cô xem hợp lý không?”

Cố Tư không cười nữa, “Nhưng mà tôi dựa vào đâu mà đi với anh, người ta thấy tôi chắc chắn sẽ rất tức giận, nhà họ Tùy muốn cùng nhà anh ăn cơm, tôi mà tới chẳng phải rất mất mặt sao”.

“Sẽ không đâu, làm sao lại mất mặt như cô nói chứ”. Nghe giọng có vẻ Chương Tự Chi có chút không vui, “Tôi mang cô đến, bọn họ ai dám nói lời nào, tôi sẽ chỉ thẳng mặt la mắng bọn họ, tôi mà nóng lên thì có chuyện gì bọn họ còn không biết sao, cô yên tâm, đi với tôi, ai cũng đều phải nể vài phần”.

Cố Tư lại nghĩ, “Nhà họ Tùy dự định mời bên anh ăn cơm, tôi mà đến thực sự không hợp”.

Thực ra là cô không muốn đi, mấy bữa tiệc như này, chắn chắn đều đề cập đến những vấn đề kinh doanh khiến người khác nghe chẳng hiểu gì.

Không rảnh ngồi nghe như vậy đâu.

Chỉ là, cô thực sự muốn biết người nhà họ Tùy tìm đến nhà họ Chương là có ý gì.

Chương Tự Chi ở đầu dây bên kia vẫn đang ra sức thuyết phục, “Đi đi mà, tôi và cô đi cùng nhau sẽ không có chuyện gì đâu, nếu cô không đi, tôi cũng không đi, thật đó”.

Suy nghĩ một hồi, con ngươi đảo qua đảo lại mấy lần, cuối cùng cũng trả lời, “Cũng được, nhưng mà tôi muốn nói, tính tình tôi không được tốt, có người khó chịu với sự xuất hiện của tôi, tôi sẽ lập tức nóng giận, đến lúc đó tôi sẽ không chịu trách nhiệm đâu đấy”.

Người ở đầu dây bên kia phá lên cười, “Tôi còn đợi cô ra tay sao? Ai dám không nể mặt cô, tôi trực tiếp mắng người đó”.

Anh ta nói như vậy làm Cố Tư yên tâm đôi phần, “Được rồi, khi nào thì đi, anh báo trước cho tôi”.

“Có lẽ là tối nay, dù sao tối nay ông già tôi cũng bắt tôi trở về, đợi đến đó tôi xem thử, sau đó bảo người đến rước cô”.

“Được”. Cố Tư đáp lại.

Nói xong liền cúp máy, Cố Tư cầm điện thoại trong tay, lạnh lùng nở nụ cười.

Cô đến đó, chỉ là muốn biết, bữa tiệc đó có thể nhìn thấy Tùy Mị hay không.

Tùy Mị không phải là muốn làm nữ doanh nhân mảnh mẽ chứ, cô ta hết lần này đến lần khác cứ phải bày vẽ chuyện không ngừng


Edit by Nhi.