Yêu Lại Từ Đầu – Cố Tư – Trì Uyên

Chương 253: Khi Nào Công Bố Ra Bên Ngoài?



Trì Uyên ở trên thương trường biết nhiều thứ, thế nhưng ở trên tình trường lại chậm chạp hơn nhiều.

Anh thực sự cũng có thể mơ hồ cảm nhận được Cố Tư cùng Tùy Mị nói bóng nói gió so đo với nhau.

Nhưng vẫn không nắm được mấu chốt, chỉ có thể tự mình đoán vậy.

Cố Tư vẫn luôn không quá thích Tùy Mị, có lẽ là vì quan hệ giữa bà Trì.

Điều này thực sự cũng không thể trách Cố Tư.

Bà Trì rất thích nói về Tùy Mị, không có việc gì liền đem Tùy Mị so sánh với Cố Tư.

Người bình thường chắc chắn sẽ vì điều này mà không vui.

Nhưng mà Tùy Mị đối với Cố Tư……..

Anh nghĩ một chút về câu nói của Tùy Mị, cảm giác có vẻ như Tùy Mị cũng nhận ra được Cố Tư đối với cô bài xích, vì thế sinh ra một loại phản ứng tương tự bảo vệ bản thân.

Người bình thường bị người khác nhắm vào, đều có khả năng phản kháng tự vệ.

Vì vậy nói đến cùng, vấn đề thực sự là do bà Trì.

Cố Tư hỏi Trì Uyên xong ngồi cười tủm tỉm nhìn Trì Uyên.

Trì Uyên “ừ”một tiếng, đương nhiên không thể nói khác, chỉ có thể phụ họa theo: “Cô Tùy đúng là cộng sự hợp tác của anh, ăn một bữa cơm cũng bình thường, chẳng qua anh cảm thấy thật sự nếu ra ngoài ăn sẽ tiện hơn.”

Anh không muốn để Trì Cảnh đến nhà.

Không có nguyên nhân, chỉ là không thích.

Cố Tư “ồ” một tiếng: “Đúng vậy, giữa cộng sự hợp tác vời nhau, là hình thức thương mại hóa, vẫn nên là đi ra bên ngoài tổ chức một bữa tiệc tối xã giao bình thường.”

Cô nói xong liền gật đầu: “ Là tôi thiếu suy nghĩ rồi.”

Sau đó cô quay đầu nhìn Trì Cảnh: “Vậy đến lúc đó anh đi qua một mình đi.”

Trì Uyên nghẹn lời, Cố Tư này là cố ý, cố ý giả vờ nghe không hiểu ý của anh.

Trì Cảnh bật cười: “Được.”

Mấy người lại nói chuyện một hồi lâu, một lát đều cũng không ngồi mãi được.

Bà cụ đi ngủ, bà Trì rõ ràng là vì lòng tự trọng bực bội mà rời đi.

Thế nên Tùy Mị liền đứng dậy tạm biệt.

Tùy Mị không ở đây, Cố Tư đột nhiên cảm thấy không thú vị nữa.

Thế là nói bản thân cũng muốn quay về nhà.

Trì Uyên thật sự cũng không muốn ở lại đây, bữa tối tiếp theo cũng chỉ là ăn cơm mà thôi.

Nhiều người như vậy, tính tình cũng không hoạt bát, ăn một bữa cơm chắc cũng sẽ rất ngột ngạt.

Vì vậy Trì Uyên cũng không nói gì, dẫn Cố Tư cùng đi tạm biệt bà nội.

Tùy Mị bên kia cũng đi tạm biệt bà Trì.

Bà Trì ở trong phòng, rõ ràng là có khóc, hai mắt đều đỏ.

Lúc nói chuyện vẫn còn thút thít.

Tùy Mị nhìn bộ dạng bà Trì như vậy, quả thật không biết nói gì.

Một bà Cả trong nhà,không biết trên bàn ăn nên nói cái gì và không thể nói cái gì.

Vừa nói một câu đã bị mất mặt, cho nên phản ứng như vậy cũng đúng.

Khóc sướt mướt, không còn nhận ra dáng vẻ gì.

Bà Trì bảo Tùy Mị đi vào, sau đó vẻ mặt không cam lòng: “Cố Tư kia, đã đi hay chưa?”

Mặc dù Tùy Mị có chút khó chịu không muốn nhìn dáng vẻ bây giờ của bà Trì, bản dịch thuộc hangtruyen.com, nhưng biểu cảm như vậy cũng không có phải đáng tội gì, nói “Cũng sắp đi rồi, bây giờ đang đi qua tạm biệt bà nội.”

Bà Trì bĩu môi: “Giả vờ làm người tốt với một bà cụ thì có lợi ích gì.”

Còn có thể thay đổi sự thật đã ly hôn không?

Tùy Mị cũng không muốn nói nhiều, hôm nay tới đây, cô ta cảm thấy bản thân mình ban đầu không nên đến.

Cô ta nói mình về trước, ở nhà còn có việc.

Bà Trì cũng không níu kéo cô: “Được rồi, về trước đi, lần này ta sai sót, không có thu xếp rõ ràng.”

Bà Trì quả thật là cảm thấy hơi có lỗi, chính bà mất mặt, còn làm cho tình cảnh Tùy Mị xấu hổ theo.

Tùy Mị mặc kệ trong lòng nghĩ gì, khả năng giữ thể diện của cô vẫn không tồi.

Cô ta còn cười: “Không sao, con không để trong lòng.”

Bà Trì đi tới kéo tay Tùy Mị: “Con yên tâm, ta chỉ nhận một mình con làm con dâu.”

Tùy Mị cũng chỉ cười, không nói gì.

Tùy Mị và bà Trì nói chuyện xong xuống lầu, phát hiện Cố Tư cùng Trì Uyên thế mà đã đi.

Có quản gia ở đây, nói là sắp xếp xe có Tùy Mị.

Tùy Mị cười gật đầu: “Được, cảm ơn.”

Từ nhà tổ Trì gia đi ra, Tùy Mị dựa lưng vào ghế, thở một hơi dài.

Tài xế đang lái xe, không có thời gian nhìn cô ta, Tùy Mị rốt cuộc lộ ra vẻ không kiên nhẫn trên mặt.

Ánh mắt cô ta hơi ám đạm, khí chất cả người cùng trước đây hoàn toàn không giống nhau.

Cố Tư vẫn thực sự là phòng bị cô ta đề phòng đến gay gắt, cứ vậy không nói tiếng nào đã rời đi.

Thật là ngây thơ.

Trên phương diện kinh doanh nhà họ Tùy cùng nhà họ Tùy là có tới lui, cô ta cùng Trì Uyên tiếp xúc, tìm đọc trên hangtruyen.com nha, không ai có thể ngăn cản.

Ánh mắt Tùy Mị lạnh đi, bên trong mang đầy vẻ châm biếm.

Mà bên kia, Cố Tư ngả lưng ra ghế, có chút buồn ngủ, cô ngáp một cái, sau đó nhắm mắt lại.

Lúc ở ngã tư đèn giao thông Trì Uyên chậm rãi dừng xe lại.

Anh quay đầu nhìn Cố Tư, Cố Tư hẳn là ngủ rồi, nghiêng đầu, cả người không có chút phòng bị nào.

Anh cũng không hiểu tại sao bản thân lại nhìn say mê như vậy, mãi đến khi đèn xanh sáng lên, xe phía sau bấm còi ra hiệu, anh mới hốt hoảng, nhanh chóng lái xe rời đi.

Đoạn đường về nhà, Cố Tư cũng không tỉnh dậy.

Trì Uyên dừng xe trong sân, tự mình xuống xe trước.

Anh cũng không vào nhà, đứng trong sân hút một điếu thuốc.

Bên kia Cố Tư xoay người, ngay lập tức tỉnh dậy.

Cô híp mắt nhìn nhìn, mới nhận ra, mình vẫn còn đang ở trong xe Trì Uyên.

Cố Tư xuống xe, vừa dụi mắt vừa đi thẳng vào nhà.

Lúc đi ngang qua Trì Uyên, hoàn toàn cũng không đưa mắt nhìn anh.

Trì Uyên ngậm thuốc nhìn Cố Tư, một hồi lâu sau mỉm cười,, ném đầu thuốc lá theo cô vào nhà.

Cố Tư đi một đường lên lầu, trở về phòng, sau đó nhào lên giường ngủ tiếp.

Trì Uyên cũng đi vào phòng, đứng ở bên giường nhìn cô.

Bây giờ là buổi chiều, ánh sáng bên ngoài không quá lớn, ánh sáng trong phòng chiếu vào dịu nhẹ.

Trì Uyên đi qua, ngồi xuống bên cạnh Cố Tư, đưa tay sờ mặt cô.

Mặt cô nàng này, trắng mịn, chạm vào còn có chút láng trơn.

Trì Uyên sờ một lúc lâu, sau đó dường như đột nhiên phản ứng được hành động của bản thân không đúng.

Anh nhanh chóng đứng dậy, từ phòng bước ra ngoài.

Hơi có ý chạy trốn.

Đợi sau khi Trì Uyên từ bên ngoài đóng cửa lại, Cố Tư mới từ từ mở mắt.

Thật sự từ lúc Trì Uyên đi vào, cô đã tỉnh.

Trong mắt cô mang vẻ mơ màng, không biết hành động vừa rồi cả Trì Uyên là có ý gì.

Trì Uyên bên này quay về phòng mình, ngồi trên giường nhìn tay của mình.

Ngay lập tức cũng không rõ ràng bản thân tại sao lại như vậy.

Qua một lúc sau anh đi rửa mặt, rửa xong cũng nằm trên giường.

Có rất nhiều việc nghĩ không thông, liền không nghĩ nữa.

Trì Uyên nhắm mắt lại.

Cố Tư vẫn không ngủ được, lăn qua lăn lại không biết vì sao trong lòng có chút hoảng loạn.

Sự bối rối này, thật sự khiến cô không thích.

Cô từ lúc sinh ra đến giờ, chỉ có một chuyện, là không nắm vững trong lòng bàn tay mình.

Đó chính là gả cho Trì Uyên.

Cô nơi nào dám nghĩ, bản thân lại gả cho anh.

Sau này Trì Uyên đề ra ly hôn, thật sự cô đã sớm chuẩn bị.

Nhưng bây giờ, loại chuyện này có chút cảm giác không kiểm soát được.

Cố Tư đợi thời gian không còn nhiều, từ phòng đi ra.

Lần này cô không xuống lầu,search tìm hangtruyen.com để đọc chương mới nhât, mà là đi đến cửa phòng Trì Uyên.

Cô nhẹ nhàng gõ cửa hai lần, bên trong liền có âm thanh Trì Uyên: “Vào đi.”

Cố Tư mở cửa, cũng không đi vào, đứng ở cửa phòng.

Trì Uyên ngồi trên giường, cầm điện thoại, không biết đang nhìn cái gì.

Cố Tư mở miệng: “Tôi có một chuyện muốn hỏi anh.”

Trì Uyên “ừ” một tiếng, quay đầu nhìn cô: “Chuyện gì, nói đi.”

Cố Tư liền nói: “Sự việc bên tập đoàn Vạn Phòng đã qua rồi, chuyện chúng ta ly hôn, khi nào công bố ra bên ngoài.”


Edit by Yến.