Yêu Lại Từ Đầu – Cố Tư – Trì Uyên

Chương 273: Người đàn ông này có rẻ mạt không



Trì Uyên vừa bắt đầu đã cau mày, sau đó liền có thể hiểu ra lời Trì Cảnh nói là gì.

Biểu tình của anh thoáng chốc đã trở lên u ám.

Trì Cảnh mỉm cười, ung dung nhìn Trì Uyên.

Tùy Mị ở bên cạnh nhìn Trì Uyên đang khựng lại, có chút kinh ngạc nói, “ A Uyên, anh sao thế?”

Trì Uyên thu hồi tầm mắt, “ Không sao.”

Hai người tiếp tục đi về phía thang máy.

Khi đi bộ đến thang máy, vừa lúc thang máy công nhân ngay bên cạnh dừng lại, từ bên trong lần lượt từng người một đi ra ngoài.

Lúc bắt đầu, mấy người nhân viên đó chào hỏi với Trì Chúc và Trì Uyên, nhưng khi nhìn thấy Tùy Mị, có chút không kiềm chế được, trên mặt từng người xuất hiện biểu tình mỉa mai.

Tùy Mị dĩ nhiên nhìn thấy, nhưng cô chỉ có thể vờ như không thấy gì.

Những lời thảo luận ở trên mạng có thể so sánh với ánh mắt của những người này, khiến cho người ta lo lắng thêm.

Có điều chẳng có cách nào nữa, chỉ có thể chống chọi với nó.

Trì Uyên cùng với Trì Chúc tiễn người nhà họ Tùy ra đến cổng.

Tùy Mị lên xe trước, còn nhìn theo Trì Uyên.

Trì Uyên không nhìn cô ấy, chỉ nhìn về phía đối diện.

Ở phía đối diện có đèn flash, thực ra Trì Uyên từ đại sảnh của công ty đi ra, liền có thể nhìn thấy các tay săn ảnh ở bên trong cửa hàng đối diện.

Anh cảm thấy không có gì để giấu diếm, dù sao cũng không có gì đáng xấu hổ, chụp thì cũng đã chụp rồi.

Sự tò mò của mấy người đó thật sự rất lớn, nếu không lấy được tin tức gì từ phía anh và Tùy Mị, có lẽ những người này sẽ xuống tay tác nghiệp ở bên phía Cố Tư rồi.

Anh không muốn những người này qua đó làm phiền Cố Tư cho lắm.

Cố Tư chưa từng trải qua những việc như thế này, thêm nữa tính tình của cô có phần dễ bị nóng nảy, rất dễ khiến bị tổn thương, lại xung đột với mấy người này.

Trì Uyên khẽ thở dài, thu lại tầm mắt.

Tùy Mị mím môi, vốn dĩ muốn nói gì đó nhưng sau cùng cũng không nói ra.

Đợi xe của nhà họ Tùy đi rồi, Trì Chúc và Trì Uyên đi vào bên trong công ty.

Trì Chúc nói trước, “ Bên Cố Tư, con xem xem còn có thể thương lượng không, vốn dĩ là việc rất dễ nói, kết quả mẹ con qua đó, việc này lại trở nên phiền phức như vậy.”

Cũng không biết sau một trận chiến, Cố Tư có chán ghét những việc như này của nhà họ Trì không.

Lại muốn cất lời để nhờ cô giúp, thật sự không dễ dàng.

Trì Uyên đợi hai người bước vào cầu thang máy mới nói, “ Một lát nữa, con sẽ nói với Cố Tư, cô ấy kỳ thực là một người rất thấu tình đạt lý.”

Trì Chúc ừ một tiếng, có chút bất lực, “ Bên mẹ con, gần đầy không cần quản bà ấy nữa, với tính cách của bà ấy, thực sự là cần mãi dũa thêm, đã nhiều năm như vậy, đối với bà ấy quá khoan dung rồi, khiến cho bà ấy một chút cũng không trưởng thành hơn, trong cái đầu óc ấy hàng ngày cũng đều không biết nghĩ đến cái gì nữa.”

Trì Uyên nhìn chăm chăm vào màn hình điện tử trong thang máy, nhìn hiển thị số lầu, chậm rãi cau mày.

Anh một câu cũng không nói, xem ra cũng đồng ý với cách nói này của Trì Chúc.

Cố Tư ở bên kia, nằm trên giường mơ mơ màng màng ngủ một giấc, tỉnh lại vẫn là bị cuộc gọi đến của Chương Tự Chi làm cho tỉnh.

Cô cầm lấy điện thoại lên nhìn, chắc chắn là người quen, mới nghe máy, “ Lão Chương.”

Chương Tự Chi có lẽ cũng nhàm chán, “ Cô tỉnh dậy rồi? Ở đâu thế, có muốn đến chỗ tôi không.”

Cố Tư xoay người một cái, “ Không đi, ở nhà ngủ.”

Chương Tự Chi vả vào miệng, “ Tôi đoán mà, cô chính là trạng thái này, đừng ngủ nữa, để tôi kể cho cô nghe việc rất thú vị này.”

Cố Tư mở to mắt, “ Có việc thú vị gì thế? Bây giờ còn có việc gì nữa, có thể thú vị hơn chuyện của tôi ư.”

Chương Tự Chi ho một tiếng, “ Thật mà, tôi không lừa cô, tôi nói cô nghe, việc có liên quan đến chị em nhà họ Ninh.”

Cố Tư ngạc nhiên, chậm chạp ngồi dầy, “ Ninh Tương và Ninh Tiêu?”

“ Đúng thế.” Chương Tự Chi có chút lấy lại tinh thần, “ Chính là lần trước cô bị thương ở bên nhà họ Ninh đó sao, chồng cô…”

Chương Tự Chi ngừng lại, tự mình biết đã nói sai rồi.

Anh ta cười khô hai tiếng, mau chóng thay đổi miệng lưỡi, “ Chính là chồng cũ của cô, anh ta có thể là muốn thay cô trút giận, liền cho người điều tra Ninh Tương và Ninh Tiêu, hai cái đứa khốn nạn ấy, muốn công ty nhà họ Ninh nằm gọn trong tay chúng, đã trao đổi riêng với các giám đốc điều hành cấp cao của công ty, lén lút làm việc riêng, cái này cô hiểu đúng không, hai người đó còn dùng danh nghĩa của công ty, thực hiện một số khoản đầu tư cá nhân ở bên ngoài, công ty thêm gánh nặng trách nhiệm, tiền kiếm được đút vào túi riêng, cô nói xem, loại xấu xa này, không đánh chết còn giữ lại làm gì.”

Cố Tư ngẫm nghĩ, “ Đây là Trì Uyên cho người điều tra ư?”

Chương Tự Chi thở dài, “ Là Trì Uyên, anh ta có lẽ rất tức giận về việc Ninh Tiêu hôm đó làm cô bị thương, nên muốn hả giận cho cô, chỉ có điều bây giờ anh ta đang gặp rắc rối, đã không tiện động thủ nữa rồi, nên những chứng cứ đó anh ta đều đưa tôi, kỳ thực cũng không quan trọng, tôi động thủ cũng giống vậy thôi, bây giờ cô cũng tính là đang gặp rắc tối, cộng thêm cô vào cũng không tốt cho lắm, tôi đành thông qua Ninh Tôn xuất đầu lộ diện để dọn dẹp hai đứa lưu manh đó cũng coi là như nhau.”

Cố Tư ngẫm nghĩ, “ Nhưng Ninh Tương và Ninh Tiêu làm việc này, mấy người nhà họ Ninh không biết sao, có lẽ là biết rồi nhỉ.”

Không nói Ninh Bang và Trang Lệ Nhã có biết hay không, chỉ nói đến Ninh Tú, anh ta làm sao lại không phát giác ra.

Bây giờ công ty xem như nằm trong tay anh ta, có người đầu cơ kiểu này dưới mũi mình, anh ta không thể không phát giác ra được.。

Chương Tự Chi cười khịt một cái, “ Ninh Tú có lẽ đã biết, chỉ có điều, anh ta không muốn lôi chuyện này ra lắm, anh ta quả thực rất thông minh, ngay cả khi không ưa gì Trang Lệ Nhã, anh ta cũng không tình nguyện xung đột với ba mẹ con nhà bà ta.”

Chương Tự Chi quả thực không để ý việc này cho lắm, “ Thôi thôi, lần này để Ninh Tú nhặt món hời này đi, anh ta muốn tìm người lôi việc này ra, vậy thì để tôi làm người xấu đi, tôi không sợ, ai tôi cũng không sợ.”

Cố Tư cười, “ Anh có sợ chị ba nhà anh không.”

Ông nội nhỏ Chương giây trước còn kiêu ngạo, kết quả nghe đến vấn đề này thoáng chốc không thấy động tĩnh gì nữa.

Anh ta ai cũng không sợ, nhưng ai này, không bao gồm chị ba của anh ta.

Chị ba của anh ta, anh ta chắn chắn là rất sợ.

Kể từ khi anh ta còn nhỏ, ba chị em khác đã nhường nhịn anh ta, chỉ có chị ba, động thủ với anh ta thật sự là dọa người.

Người con gái đó có vẻ như mong sao có thể xử lý anh ta bằng một cái huých tay.

Thấy Chương Tự Chi bị câu hỏi của mình mà không còn động tĩnh gì, Cố Tư cũng không lắm lời với anh ta nữa, trực tiếp nói, “ Tình hình bây giờ như thế nào, nhà họ Ninh có động tĩnh gì không.”

Chương Tự Chi ho nhẹ hai tiếng, sau đó nghiêm túc, “ Vừa nãy tôi có liên lạc với Ninh Tôn rồi, anh ta bây giờ đang ở công ty, nhưng Ninh Tương và Ninh Tiêu vẫn còn có Ninh Tú, đều bị gọi về nhà rồi, có lẽ là Ninh Bang gọi bọn họ về, có điều lão tử đó, kĩ năng yếu ớt, với việc này, không có mặt người ngoài, có lẽ là nhẹ nhàng bỏ qua thôi.”

Cố Tư hỏi, “ Vậy các anh làm quá trời, không phải là phí công vô ích à.”

” Cũng không hẳn.” Chương Tự Chi tiếp tục nói, “ Tôi vẫn còn việc khác của hai tên khốn đó làm chưa nói ra, nếu lần này mơ hồ qua đi, tôi sẽ nói ra việc tiếp theo, điều tiếp theo vẫn mơ hồ qua đi, vẫn còn việc tiếp theo nữa, tôi vẫn không tin, lão già họ Ninh này tính tình có tốt như thế nào chăng nữa, nhiều chuyện như vậy lần lượt xảy đến, ông ta có thể không tức điên sao. “

Cố Tư cười, “ Tim anh thật là đen tối.”

Lời này vừa nói xong, điện thoại ù ù không ngừng.

Cố Tư bỏ điện thoại ra nhìn, khu vực nhắc nhở hiển thị là tin nhắn wechat.

Cô trực tiếp mở wechat ra, kết quả cười lên.

Tên Trì Uyên này, thật bất ngờ lại gửi lời mời kết bạn với cô.

Người đàn ông này có phải đã quá rẻ mạt rồi.

Lúc trước người hủy kết bạn với cô chính là anh, bây giờ người gửi lời kết bạn cũng chính là anh.

Cố Tư vờ như không nhìn thấy, quay lại tiếp túc nói chuyện với Chương Tự Chi về việc nhà họ Ninh.

Kết quả chưa nói hai câu,điện thoại hiện có cuộc gọi tới.

Là điện thoại của Trì Uyên.

Cố Tư ngạc nhiên, nhìn điện thoại lúc lâu mới nói với Chương Tự Chi ở đầu kia là mình có chút việc.

Chương Tự Chi vẫn gọi ôi a cả nửa ngày, Cố Tư không quản anh ta, trực tiếp ngắt điện thoại.

Cô nghe điện thoại của Trì Uyên, giọng nói không còn nôn nóng như trước kia nữa, “ Có chuyện gì?”


Edit by Hường.