Yêu Lại Từ Đầu – Cố Tư – Trì Uyên

Chương 452: Mang thai thì giỏi lắm sao?



Trì Uyên hai ngày kế tiếp luôn vội vã, Cố Tư không hỏi cũng gần như đoán được anh đang bận rộn chuyện gì.

Công việc ở kia vốn đã nhiều, sau đó là sự cố của cô ở đây, vẫn là cần Trì Uyên phân tâm đi điều tra, không bận không được.

Vì thế trước kiểm tra thai sản một ngày, lúc buổi tối khi đi ngủ, mới nói cho Trì Uyên biết.

Trì Uyên dừng một lát: “Ngày mai đi hả, được rồi, anh ngày mai gọi điện cho Tử Thư. Chuyện công ty bên kia bảo cậu ta xử lý một chút.”

Cố Tư nghĩ nghĩ: “Thật ra thì anh không đi cũng được mà, một mình em đi cũng không sao đâu.”

“Sao lại có thể không đi được.”Trì Uyên nằm xuống, tay xoa xoa bụng Cố Tư: “Anh đương nhiên là muốn đi để xem con rồi.”

Cố Tư lại cũng không biết nói gì, anh nếu thật sự không đi, cô còn có chút không biết phải làm sao.

Ngủ một giấc, mãi cho đến sáng sớm ngày hôm sau, vẫn là Trì Uyên tỉnh dậy trước.

Anh trước tiên gọi cho Tử Thư, dặn dò một số công việc ở công ty, sau đó quay lại, chọn cho Cố Tư một bộ quần áo.

Chủ yếu là thuận tiện cho việc kiểm tra.

Còn giúp cô phối cùng với giày.

Cố Tư có hơi ham ngủ, xoay người, ôm chăn liền ngủ tiếp.

Trì Uyên liền đi giặt sạch khăn mặt, đi đến lau mặt, lau tay cho cô.

Chờ tới lúc Cố Tư thật sự tỉnh giấc, hai người cùng nhau đi rửa mặt.

Buổi sáng không thể ăn, bởi vì phải kiểm tra máu.

Trì Uyên giống cô, cũng không ăn gì cả.

Phương Tố cũng không có nhàm chán như hai người, đã tự mình ăn sáng từ sớm rồi.

Sau đó ba người cùng nhau đi tới bệnh viện.

Lúc đi được nửa đường, Phương Tố đăng lên vòng bạn bè, không có nội dung gì quan trọng, chỉ nói về việc dậy thật sớm các loại…

Cố Tư liền nhớ đến một chuyện.

Cô nhìn Phương Tố: “Bà có phải đã từng thêm Wechat của tôi không?”

Phương Tố sửng sốt: “Không có. Trước đây tôi nhìn cô không thuận mắt, tôi sao có thể thêm Wechat của cô được.”

Cố Tư liền nghi hoặc: “Chỉ là có một người, thêm Wechat với tôi, sau đó cũng không nói lời nào. Vòng bạn bè còn đăng ảnh chụp biển hiệu cửa tiệm của tôi. Tôi hỏi người đó là ai cũng không trả lời tôi. Người này thật là, tôi tới giờ vẫn còn chưa biết là ai.”

Cô nghĩ chưa ra, Phương Tố lại đã có chút rõ ràng rồi.

Bà nhìn nhìn Trì Uyên phía trước đang lái xe, cười haha.

Cố Tư nhìn Phương Tố, sau đó cũng theo bà nhìn Trì Uyên.

Khóe miệng Trì Uyên nhếch lên, ánh mắt lóe sáng.

Cố Tư nhìn một hồi, sau đó nghiến răng: “Lại là anh cái tên xấu xa không biết xấu hổ này. Anh sao lại thêm em được, em nhớ là đã xóa anh rồi cơ mà.”

Trì Uyên đương nhiên sẽ không giải thích rõ ràng, chỉ ở bên cong môi cười cười.

Người đàn ông này thật đúng là có một đống tâm địa gian xảo, đóng cửa nhà rồi cũng không chặn được anh, xác minh Wechat cũng không chặn được anh.

Cố Tư hơi tức giận, một đường đi cũng không nói chuyện nữa.

Mãi tới khi đến bệnh viện, Trì Uyên cho xe dừng ở bãi đỗ xe.

Cố Tư cùng Phương Tố xuống xe trước.

Cố Tư nhìn Trì Uyên: “Anh bây giờ ở đây đợi em. Em khuông muốn nhìn thấy anh. Đợi em ở bên kia siêu âm B xong, em gọi điện thoại cho anh, anh hãy qua đây.”

Phương Tố cười rộ lên, vỗ vỗ bả vai Trì Uyên: “Con ở đây đợi đi, thời gian này, thái độ phải nhường nhịn, lát nữa chúng ta gọi cho con.”

Nói xong Phương Tố cười haha, lấy cánh tay ôm lấy Cố Tư liền rời đi.

Cố Tư cong môi, vẻ mặt có thể coi là hài lòng.

Hai người đã hẹn trước với bác sĩ, đi tới lấy thẻ đăng ký.

Lúc xếp hàng, Cố Tư đứng lên đi lại xung quanh, ở đây có rất nhiều phụ nữ có thai đang ngồi ở phía bên kia chờ đợi.

Phương Tố nhìn cô một lát, rồi cùng sản phụ sắp đến ngày sinh bên cạnh nói chuyện phiếm.

Đều là xoay xung quanh việc sinh đứa bé, nội dung này cũng rất rộng, nói mãi cũng không hết chuyện.

Cố Tư nhìn một lát, liền đi qua phía bên cạnh.

Mới đi chưa đến mấy bước, cô liền nhìn thấy người muốn gặp.

Tùy Mị mang theo túi, ăn mặc khá giản dị, đang đi tới phía bên này.

Cô ta vừa đi vừa nói chuyện điện thoại, lông mày hơi nhíu lại, nhưng nhìn cũng có vẻ không giống với tức giận.

Bên kia không biết nói cái gì, Tùy Mị liền trực tiếp cúp điện thoại.

Phía bên này chủ yếu là phụ khoa và sản khoa, Tùy Mị đến đây, cũng không biết là muốn khám ở khoa nào.

Cố Tư đứng tại chỗ không nhúc nhích, Tùy Mị đi vài bước liền nhìn thấy cô.

Trên mặt Tùy Mị mang theo vẻ thật sự rất ngạc nhiên.

Cô ta hướng Cố Tư đi tới: “Cô Cố, thật trùng hợp.”

Cố Tư nhìn Tùy Mị: “Cô Tùy đến đây, là muốn khám gì vậy, không phải là sản khoa chứ.”

Tùy Mị cười haha: “Cô Cố thật biết nói đùa đó.”

Chỉ là cười xong, biểu tình trên mặt cô ta liền thu lại.

Hai người đứng ở một chỗ rẽ, tuy rằng có nhiều người qua lại, nhưng cũng không ai chú ý đến hai người.

Đến bệnh viện, đều là có chuyện bản thân muốn làm, cũng không có ai sẽ đi nhìn chằm chằm người khác.

Tùy Mị bước hai bước đến chỗ Cố Tư, đè thấp giọng xuống: “Cô Cố đến đây khám khoa nào vậy?”

Cố Tư vén tóc lên: “Cô đoán xem.”

Trên tay cô là chiếc nhẫn kim cương, thật sự là Tùy Mị không muốn thấy cũng không được.

Tùy Mị nhìn chằm chằm chiếc nhẫn, Cô Tư mỉm cười, đưa ra: “Trì Uyên tặng đó, đẹp không?”

Tùy Mị ậm ừ, gật gật đầu, nhớ đến lần trước gặp Trì Uyên, trên tay anh đang cầm một túi đựng đồ trang sức.

Thì ra, bên trong đó chính là nhẫn mua cho Cố Tư.

Cố Tư liếc mắt: “Ừm, tôi cảm thấy rất đẹp, Trì Uyên đó, cũng thật sự rất có tâm.”

Cố Tư thở dài: “Quan hệ giữa tôi và Trì Uyên, Cô Tùy cũng không hiểu rõ. Anh ấy đột nhiên tặng tôi chiếc nhẫn này, nói thật lòng, làm tôi giật cả mình. Tôi vốn cho rằng Trì Uyên hiện tại đang độc thân, bên người có nhiều cô gái như vậy, sao lại còn không lay động tâm tư, kết quả thật đúng là không có.”

Cố Tư haha cười rộ lên: “Trì Uyên tự mình nói, đối với người bên ngoài, một chút ý nghĩ cũng không có. Những người tiếp cận anh, lại càng làm cho anh phiền chán. Ôi, tình cảm của đàn ông thật là khó hiểu mà.”

Cố Tư nói xong, liền cười haha.

Trước đây cô cùng Tùy Mị tuy rằng có không ít tranh chấp, nhưng là việc sau khi cô và Trì Uyên li hôn, Cố Tư thật sự phía sau cũng có chút thu mình lại.

Sau mỗi lần, cô và Tùy Mị gặp mặt, đều cảm thấy thản nhiên, tuy rằng như trước có thể nhìn ra, có bài xích đối với Tùy Mị, nhưng sẽ không trực tiếp nói những lời mang theo tính công kích như thế này.

Lần này như vậy, so với trước kia, thật đúng là có điểm khác thường.

Tùy Mị đứng lặng yên nhìn Cố Tư, không nói chuyện.

Cố Tư vẫn tiếp tục cười: “Ôi, cô Tùy đi khám bệnh đi. Vậy tôi đi đây, tôi không làm chậm trễ thời gian của cô nữa.”

Tùy Mị không nhúc nhích, vẫn đứng yên tại chỗ nhìn Cố Tư.

Cố Tư nhăn mày: “Sao vậy, có gì muốn nói với tôi sao?”

Vẻ mặt mang theo một chút khiêu khích, hoặc là cũng có thể nói mang theo một chút trào phúng.

Tất cả những lời nói của cô hôm nay, còn cả thái độ, đều kích thích làm cho Tùy Mị không được thoải mái.

Trước đây thời điểm li hôn chưa nổ ra, cô nói chuyện khó nghe, Tùy Mị cũng liền nhịn. Dù sao mặc kệ nói như thế nào, thân phận của người ta được sắp đặt rồi.

Nhưng mà hiện tại, đều là tình trạng độc thân, cô còn kiêu ngạo như vậy, có chút không thể nào nói nổi.

Tùy Mị nhìn Cố Tư: “ Mang thai thì giỏi lắm sao.”

Nhìn đi, Cố Tư liền đoán, Tùy Mị đã biết là cô mang thai rồi.

Mấy ngày nay, cô đem tất cả những người muốn đối phó với mình cân nhắc một hồi, nghĩ đi nghĩ lại, cũng chỉ Tùy Mị là có hiềm nghi lớn nhất.

Bạn bè của cô không nhiều, người muốn đối phó cô thật tình tính ra cũng không coi là nhiều lắm.

Hơn nữa có thể tìm mọi cách xuống tay với đứa bé trong bụng cô, vậy thì lại càng không có ai cả.

Huống hồ, một người bình thường cũng không có năng lực, thuê người hoặc là thuê phòng với số tiền lớn như vậy.

Cố Tư hơi hơi nâng cằm lên: “Đương nhiên giỏi rồi. Đứa con của Trì Uyên, người khác muốn mang mà còn mang không được đó.”

Edit by Châm.